Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 570 Tìm ông nội chơi cùng

Chương 570 Tìm ông nội chơi cùngChương 570 Tìm ông nội chơi cùng
Tiểu Thập Nhất khanh khách cười: "Bà biết chơi không?" Cậu chỉ vào quả bóng của mình.
Tần Hương Cúc: "Không biết, Thập Nhất muốn dạy bà nội chơi à?”
Tiểu Thập Nhất: "Dùng chân đá."
Tần Hương Cúc: "Chúng ta chờ lát nữa chơi được không?"
Tiểu Thập Nhất: "Vâng ạ."
Khi Lâm Y Y đến, Tiểu Thập Nhất đang đá bóng, ông nội Tiêu cùng chơi, mấy đứa nhỏ khác đang ngồi. Tiểu Thập Nhất sức lực còn yếu, hơi đá nhẹ bóng lăn vài cái.
Lâm Y Y: "Mới không chú ý một cái đã không thấy mấy đứa nhỏ đâu."
Bà nội Tiêu: "Ăn cơm chưa?"
Lâm Y Y: 'Ăn rồi ạ, con đi tìm bọn chúng về tắm rửa."
Bà nội Tiêu: "Mùa đông ngâm chân trước khi đi ngủ, lúc ngủ chân có thể ấm áp hơn."
Lâm Y Y: "Có thể sao ạ?"
Ở nhà cũ ngồi một lúc, Lâm Y Y đưa mấy đứa nhỏ về.
Ngày hôm sau Lâm Ngũ Quân sửa sang quần áo của mình lại, đưa Lý Vượng Đạt đi đại đội sản xuất Thượng Lâm. Lâm Đại Quân đi làm ở trại nuôi heo, Lâm Trân phải dưỡng thai, heo và gà nhà họ Lâm đều là một mình Lâm Tứ Quân chăm sóc, có thể nói đã đến lúc Lâm Ngũ Quân trở vê.
Lâm Ngũ Quân cùng Lý Vượng Đạt cùng đi ăn sáng, còn xách theo rổ, trong rổ có bánh bao và sủi cảo. Trở lại nhà họ Lâm, Lâm Ngũ Quân thấy cửa mở ra: "Anh tư...' Cậu mới đến cửa đã gọi to.
Lâm Tứ Quân đang cắt cỏ heo, nghe thấy âm thanh của Lâm Ngũ Quân còn tưởng mình nghe nhầm, cậu cũng không biết chọn Lâm Y Y và bọn họ đã trở về, thấy Lâm Ngũ Quân đi thẳng vào sân cậu mới kinh ngạc mở to hai mắt: "Tiểu Ngũ, mọi người đều đã về à."
Lâm Ngũ Quân: "Ngày hôm qua em trở về. Anh tư, Vượng Đạt cũng tới nhà của chúng ta ăn tết."
Lâm Tứ Quân đã từng đi bộ đội giao trứng gà cho nhà Bối Thị cho nên nhận ra được Lý Vượng Đạt. Lúc gặp Lý Vượng Đạt, cậu còn rất nhiệt tình: "Hoan nghênh đến nhà chúng tôi chơi, Tiểu Ngũ, em đưa Lý Vượng Đạt vào nhà đi, tự vào nhà chơi đi." Hiện tại cậu có hơi vội.
Lâm Ngũ Quân: "Vâng ạ, anh tư, đây là bánh bao, còn có sui cảo, chị bảo em mang đến."
Lâm Tứ Quân vừa nghe đến bánh bao, vội vàng nói: "Mau mau, anh còn chưa có ăn sáng. Chị dâu cả không ở đây không ai nấu cơm cả." Cho nên mấy ngày nay cậu thật khổ, không phải luộc khoai tây thì là ăn trứng gà. Lâm Ngũ Quân đưa bánh bao cho cậu, nóng hầm hap, đây vốn là chuẩn bị Lâm Tứ Quân, Lâm Y Y dự liệu chuẩn bị cho cậu ở nhà một mình ăn không đủ, sai Lâm Ngũ Quân đem đến. Sủi cảo là để cho bọn họ ăn vào giữa trưa.
Lâm Tứ Quân cũng không lo tay đang bẩn, cầm bánh bao lên ăn.
Lâm Ngũ Quân ở trong sân của Tứ Quân, cậu lấy tất cả mền ra phơi cho khô, sau đó lại nói với Lý Vượng Đạt: "Chúng ta đi chơi bóng đá đi." Cũng may mà có mang bóng đá đến.
Lý Vượng Đạt nói: "Được." Hôm qua mới chơi được một lúc, vẫn còn đang hứng thú.
Lâm Tứ Quân thái xong cỏ heo vào lại sân của mình, nhìn thấy Lâm Ngũ Quân và Lý Vượng Đạt đang chơi bóng, thấy khá thú vị nên cậu hỏi: "Đây là cái gì vậy?"
Lâm Ngũ Quân: “Đây là bóng đá, chuyên dùng chân đá, anh xem, là chơi như vậy... Vừa nói cậu vừa làm mẫu cho Lâm Tứ Quân.
Lâm Tứ Quân: "Lấy đến anh thử đá xem." Sự cuồng nhiệt của con trai với bóng đá giống như là nhìn thấy cô gái mà mình thích, không, là cô gái họ thích còn không bằng bóng đá, Lâm Tứ Quân hỏi, Trái bóng này ở đâu ra?" Cậu có hơi động tâm.
Lâm Ngũ Quân: "Em thi đứng đầu nên chị cả thưởng cho em."
Lâm Tứ Quân nghĩ đến thành tích của mình thì hết hy vọng. Kỳ thật, thành tích của cậu cũng khá tốt, tuy rằng không có trong top ba, nhưng có trong top mười, có điều dù sao trong top ba vẫn kém xa vị trí thứ nhất rất nhiều, cho nên muốn chị cả thưởng cho cậu một trái bóng là không có khả năng, nhưng mà không sao cả, cậu và Tiểu Ngũ không giống nhau, cậu là người có tiền. Lâm Tứ Quân dự định sẽ tự mua một trái.
Nhà họ Lâm đang chơi bóng đá ở đây, gia đình Lâm Y Y cũng vậy. Sáng sớm, Tiểu Cát Tường đã đến rồi, không thấy Lâm Ngũ Quân và Lý Vượng Đạt, Tiểu Cát Tường còn hỏi: "Tiểu Thập Nhất, cậu Tiểu Ngũ đâu?"
Tiểu Thập Nhất: "Đi rồi."
Tiểu Cát Tường: "Đi đâu?"
Tiểu Thập Nhất: "Đi nhà họ Lâm”"
Tiểu Cát Tường hiểu ra: "Tiểu Thập Nhất, chúng ta chơi bóng không?”
Tiểu Thập Nhất: "Chơi nha." Nói xong, cậu chạy vào lấy bóng đá, người cậu còn bé, chỉ có thể ôm bóng đá. Tiểu Thập Nhất cam quả bóng đi ra,'Đi, chơi bóng thôi." Sau đó hướng ra cửa.
Cát Tường: "Cậu đi đâu vậy?"
Tiểu Thập Nhất: "Tìm ông nội chơi cùng." Ngày hôm qua chơi cùng ông nôi Tiêu một lúc đã làm Tiểu Thập Nhất thật vui, bởi vì ông cụ sẽ nhường cậu, sẽ lựa ý hùa theo chơi cùng cậu, đây là điều mà những đứa bé ở độ tuổi này như Cát Tường thiếu. Đối với Tiểu Cát Tường mà nói, bóng đá đến cậu lại đá trở về, nhưng cậu không có nghĩ tới phải khống chế lực lại nếu không Tiểu Thập Nhất sẽ đá không được, tuổi cậu còn nhỏ, sẽ không nghĩ nhiều như vậy. Mà ông nội Tiêu thì không thế, mỗi lân đá một cái nhẹ nhàng, bóng sẽ lăn đến bên chân Tiểu Thập Nhất, thậm chí còn sẽ vừa đá vừa khen cậu, Tiểu Thập Nhất dĩ nhiên rất vui vẻ. Tiểu Thập Nhất nói như vậy, Tiểu Cát Tường cũng không nghĩ nhiều nữa, hai anh em cùng đi đến nhà cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận