Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 302 Đó là bởi vì không có số của cô

Chương 302 Đó là bởi vì không có số của côChương 302 Đó là bởi vì không có số của cô
Lâm Y Y nói: "Dạ, đợi ngày mai sẽ có thể ăn, lúc trở vê mẹ cũng mang về mợt chút, có điều không thể ăn nhiều, nếu không thì cái bụng sẽ không thoải mái."
Tần Hương Cúc: "Vậy vỏ cua này ném đi sao?"
Lâm Y Y: "Vỏ cua rất thơm, ăn ngon nhất chính là vỏ cua."
Tần Hương Cúc nhìn.
Lâm Y Y xắt nhỏ khoai tây mà Lâm Tam Quân đã rửa sạch, bỏ vào bên trong nồi sắt, sau đó bỏ vỏ cua vào: "Nấu được một món canh."
Giờ tan sở của Tiêu Vũ và Tiêu Đại Cường gần như nhau, thế nhưng bởi vì Tiêu Đại Cường từ công xã đi tới thị trấn cho nên sẽ có vẻ chậm. Biết ngày hôm nay cha phải tới thị trấn ăn cơm, Tiêu Vũ liên chạy xe đạp đi đón người, đương nhiên, còn có em vợ. Trên đường đi Tiêu Vũ liền đụng phải Tiêu Đại Cường và Lâm Đại Quân, Tiêu Đại Cường và Lâm Đại Quân là sau khi tan việc cùng nhau đi đến.
Tiêu Vũ: “Cha, Đại Quân."
Tiêu Đại Cường cười nói: "Con đến làm gì? Chỉ có một đoạn đường ngắn, cha đi một chút liền đến."
Tiêu Vũ nói: "Nhất Nhất lo lắng cha đi quá mệt mỏi." Thật sự là chủ ý của vợ anh, anh còn không nghĩ tới. Nói xong, anh nói với Lâm Đại QuânĐại Quân, em ngồi trên sườn xe, để cha anh ngồi phía sau."
Đàn ông có đôi khi rất sơ ý, hơn nữa Tiêu Đại Cường là cha của Tiêu Vũ, hình tượng người cha ở trong lòng con trẻ vô cùng vĩ đại to lớn, cho nên mặc dù con cái trưởng thành, cha bắt đầu già đi, nhưng hình tượng vẫn ở đó. Cũng bởi vậy, Tiêu Vũ chưa từng nghĩ người cha với hình tượng vĩ đại to lớn cần mình tới đón.
Tuy nhiên, anh đạp xe đạp lại đây, nhìn thấy cha càng chạy càng gần, mới đột nhiên ý thức được, cha đã già rồi, mà anh đã trưởng thành.
Tiêu Đại Cường: "Vợ con là người vợ tốt." Làm cha chồng, ông rất ít tiếp xúc với con dâu, cũng sẽ không hay nói con dâu thật là tốt hoặc là hư hỏng, phải tránh hiêm nghi.
Lâm Đại Quân: "Chị của cháu tốt nhất."
Tiêu Vũ dạ một tiếng.
Khi ba người đến nhà họ Tiêu, bên đây đồ ăn cũng vừa mới làm xong, lúc Lâm Y Y và Tần Hương Cúc rửa cua với tôm tốn chút thời gian.
Lâm Y Y vừa lúc mang cua sang, sau đó đổ nước tương vào trong cua hấp chín, cuối cùng lại rải lên một ít hành, canh trong nồi rôi đổ dầu nóng lên mặt, cua phết hành cứ như vậy ra lò, ngửi hương vị đã cảm thấy ăn ngon. Lâm Đại Quân: "Chị đang làm gì vậy, sao thơm thế?"
Lâm Y Y: "Hôm nay đổi cua ở ngày giao dịch, đi rửa tay đi, có thể ăn cơm rồi."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Tiêu Vũ đổ xe đạp đến phòng chứa đồ rồi cũng đi rửa sạch tay, Lâm Tam Quân chờ mấy đứa nhỏ ngồi xong, hai mắt nhìn chằm chằm thịt cua trắng nõn, bởi vì chưa từng nếm qua, cho nên rất tò mò.
Tiêu Đại Cường: "Vợ thằng hai vất vả rồi." Ông rửa tay xong sau đó ngồi vào. Nhưng nói đến cái này, nhà thằng hai thật đúng là lịch sự, ở trong nông thôn, ngoại trừ làm việc, sau khi tan làm tay quá bẩn phải rửa tay mới có thể ăn cơm, bình thường nếu không làm việc, trước khi ăn cơm sẽ không chú ý đến rửa tay.
Lâm Y Y: "Không vất vả, cha chạy tới từ công xã mới vất vả. Đây là cua phết hành, đây là tôm kho, cha nếm thử." Nói xong, lại gắp một đũa cua phết hành cho Tần Hương Cúc,'Hôm nay mẹ rửa cua vất vả, mẹ nếm thử trước."
Tần Hương Cúc: "Vậy mẹ không khách sáo nữa."
Lâm Y Y cười cười, lại đi lấy bia: "Anh Vũ."
Tiêu Vũ nhận bia, khui ở trên ghế một cái, nắp lập tức mở, anh rót đầy cho Tiêu Đại Cường trước: "Đây là bia, cha uống thử xem."
Đời này Tiếu Đại cường chỉ từng uống rượu vang nhỏ, rượu đế, chưa từng uống bia, ông ngửi mùi đã cảm thấy mới lạ: "Đây là bia à, là đồ chơi của người nước ngoài hả?"
Tiêu Vũ: "Không phải, là của đất nước chúng ta tự mình sản xuất, chẳng qua không phổ biến."
Lâm Y Y: "Cũng rót cho mẹ nếm thử."
Tần Hương Cúc: "Không không không, mẹ không uống mẹ không uống..."
Lâm Y Y nói: "Ngẫu nhiên uống một chút trải nghiệm, hương vị cũng không tệ lắm." Ở hiện đại, nhà bọn họ không có ai không biết uống rượu, lúc cô bảy tám tuổi đã bắt đầu uống bia, nhất là mùa hè, khi cha uống bia, cô cũng sẽ rót nửa chén, rất mát mẻ, vô cùng sung sướng.
Tính cách của Tần Hương Cúc rộng mở, con dâu nói trải nghiệm, bà sẽ không từ chối, hơn nữa, bà cũng rất tò mò. Sau khi uống thứ mới lạ đó, về nông thôn còn có thể khoe khoang. Ở nông thôn, đám đàn bà cứ thích khoe này khoe kia, thật ra cũng không phải khoe khoang, chẳng qua các bá quá buồn chán.
Tiêu Đại Cường: "Cua này ăn ngon, trước kia cho rằng thứ này không có bao nhiêu thịt, bỏ vào mồm ăn sẽ khó chịu, không nghĩ tới món đồ chơi thế này còn rất ngon."
Lâm Y Y: "Cha thích thì ăn nhiều một chút." Cô chuẩn bị ba mâm, trọn chín con cua, số lượng một người một con, mỗi người có vài chiếc đũa.
Tần Hương Cúc: "Để mẹ nói, vẫn là vận may của thằng hai tốt, Nhất Nhất gì cũng biết làm, biết viết bản thảo, biết nấu cơm, biết đổi giày cho thằng hai, lần giao dịch này, Nhất Nhất đổi hai đôi giày vải bông cho thằng hai, bản thân mình cũng không đổi." Lâm Y Y: "..." Đó là bởi vì không có số của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận