Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 65 Nhắc nhở

Chương 65 Nhắc nhởChương 65 Nhắc nhở
Dương Quế Lan: "Đại Nha." Bà vừa trở về từ trên thị trấn, sau khi ăn cơm trưa xong ở nhà thân thích thì trở vê, nhìn thấy hình ảnh Lâm Nhị Quân chung đụng với thân thích, bà cảm thấy rất ấm áp, Lâm Nhị Quân lại ngoan ngoãn và hiếu thuận, thân thích có con trai cũng cảm thấy vui vẻ, Dương Quế Lan cảm thấy mình cũng làm được một chuyện tốt.
Lâm Y Y nói: "Thím, cháu muốn thương lượng một chuyện với thím."
Dương Quế Lan: "Chuyện gì? Đại Nha à, vào rồi nói."
Lâm Y Y đưa thịt cho Dương Quế Lan: "Thím, cảm ơn thím đã chăm sóc nhà chúng cháu."
Dương Quế Lan: "Đừng đừng đừng, các cháu giữ lại tự mình ăn đi." Mặc dù bà cũng thèm thịt, nhưng bà ta cũng không tới mức lấy đồ của đứa nhỏ ăn.
Lâm Y Y: "Thím à, thím đừng khách khí với cháu, trong nhà của cháu còn một ít. Nếu thím thấy băn khoăn thì chờ tới sau khi cháu gả chồng, thím giúp cháu để ý bọn Lâm Đại Quân nhiều một chút, nếu có gì không may thì thím có thể truyền tin tức cho cháu, vậy không thể tốt hơn nữa rồi."
Dương Quế Lan nghĩ, đây là chuyện nhỏ, cho nên bà mới nhận thịt, nhưng cũng có quà đáp lễ lại, bà câm theo một ký măng đưa tới: "Đại Nha, cháu cầm cái này đi, nấu chung với thịt sẽ ăn rất ngon đấy."
Lâm Y Y nhận măng: "Thím Quế Lan, thật ra... Thật ra cháu còn một việc muốn cầu thím giúp.
Dương Quế Lan: "Chuyện gì vậy? Cháu nói cho thím nghe một chút, xem thử thím có thể giúp đỡ được hay không.'
Lâm Y Y nói: "Thím, cháu muốn đi xem Nhị Quân có được tốt hay không, cháu... Cháu chỉ nhìn em ấy một chút, cháu chắc chắn sẽ không quấy ray em ấy, cầu xin thím, nói cho cháu biết địa chỉ nhận nuôi Nhị Quân đi ạ."
Dương Quế Lan vốn dĩ sẽ không nói, nhưng nghĩ tới lời thân thích nói là mấy ngày sau nhà bọn họ sẽ dọn đi, bà nghĩ tới điều này, có lẽ đây cũng là lần cuối cùng Đại Nha gặp mặt với Nhị Quân, vì vậy nói: "Vậy cháu phải đồng ý với thím, chỉ đứng từ xa nhìn, không thể đi tới gặp Nhị Quân.”
Lâm Y Y: "Cháu chắc chắn."
Sau khi Lâm Y Y biết được tin tức từ Dương Quế Lan, cô về nhà xong lập tức viết một bức thư, cô không thể lấy thân phận chị gái đi lên thị trấn thăm Lâm Nhị Quân, chuyện này thật sự không tốt với danh dự của cô, cô không có thánh mẫu tới mức vì người khác mà phá hỏng danh dự của mình. Nhưng liên quan tới nhân phẩm của Lâm Nhị Quân, cô có thể giấu tên rồi nói cho người bên kia, đây cũng là một phần tâm ý của cô. Còn kết quả có thể như vậy thì mọi chuyện cũng sẽ không còn liên quan tới cô nữa. Ban đêm, Lâm Đại Quân dẫn theo mấy đứa em trai trở về, thấy trên bàn là thịt gà hầm khoai tây, cả người đều sợ tới ngây người: "Chị cả, thịt và khoai tây ở đâu ra vậy?" Vừa nói, cậu ta vừa nuốt ừng ực.
Lâm Y Y: "Đây là gà rừng, hôm nay lên núi chị nhặt được, khoai tây này là chị dùng thịt gà để đổi, nhà chúng ta lương thực có quá ít cho nên thịt gà chúng ta chỉ nếm tươi một chút là được, phần thịt gà còn lại đổi được mấy ký khoai tây, khoai tây có thể giúp chúng ta no bụng."
Lâm Tứ Quân: "Chị à, chị quá tài giỏi rồi, vậy mà có thể nhặt được gà rừng, nếu để người khác biết nhà chúng ta đang ăn thịt gà, chắc chắn hâm mộ chết mất."
Lâm Đại Quân: "Cũng không thể nói cho người khác biết."
Lâm Tứ Quân: "Em biết rồi."
Bọn họ đều là những cậu nhóc khá lớn rồi, đương nhiên biết không thể nói cho người khác biết, tự mình tìm cách kiếm tiền trong âm thâm là chuyện họ cũng nên biết.
Bữa tối mọi người ăn được rất ngon miệng, còn sảng khoái hơn cả ăn bánh ngọt. Thậm chí bụng nhỏ của Lâm Ngũ Đệ cũng uống no một chén canh gà nhỏ, bên trong canh gà có khoai tây cháy, Lâm Ngũ Đệ cũng ăn tới cực kỳ ngon miệng. Lâm Y Y cắt nát thịt gà, trộn vào trong canh, kiểu đứa nhỏ chưa đủ răng như Lâm Ngũ Đệ cũng có thể ăn được cực kỳ dễ dàng.
Lâm Ngũ Đệ không chỉ tự mình ăn xong mà còn cầm thìa gỗ đưa cho Lâm YY ăn: "Chị ăn..."
Lâm Y Y lắc đầu: "Chị không ăn, em trai tự mình ăn đi, ăn xong sẽ càng cao lớn hơn."
Lâm Ngũ Đệ: "Càng cao lớn." Cậu bỏ một miếng vào trong miệng, còn híp mắt cười.
Ngày hôm sau.
Lâm Y Y tiếp tục đi tìm thức ăn, Lâm Đại Quân dẫn theo Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân, cõng Lâm Ngũ Đệ tiếp tục đi câu tôm hùm. Sau khi Lâm Đại Quân dẫn bọn em trai đi, Lâm Y Y cũng không tiếp tục đi tìm thức ăn mà là đi lên thị trấn. Cô có ký tức của Đại Nha, xuất phát từ bảy giờ sáng, đi đường cả mấy tiếng, cũng phải mất hai tiếng rưỡi cô mới tới. Sau khi tới thị trấn, cô dựa theo địa chỉ Dương Quế Lan cung cấp đi tới trong nhà người nhận nuôi Lâm Nhị Quân, đương nhiên cô sẽ không thể lộ diện, mà là đi từ xa nhìn một hồi, sau đó đi tới bưu cục, gửi thư mình viết đêm qua ra ngoài gửi cho nhà nhận nuôi Lâm Nhị Quân. Mặc dù cô cảm thấy mình không nợ gì người ta, nhưng cuối cùng cũng vì cô từ chối người ta nhận nuôi Lâm Ngũ Đệ, mới khiến Lâm Nhị Quân nhận chuyện này, cho nên muốn nhắc nhở đối phương một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận