Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 342 Bà cô

Chương 342 Bà côChương 342 Bà cô
Lương thị bỏ lá trà xuống rồi đi, buổi chiều cô ta quay về nhà mẹ đẻ, tới tới lui lui cũng phải hai tiếng, tới nhà mẹ đẻ roi đương nhiên phải ngồi một lát.
Lâm Y Y xách lá trà đi vào, mùi lá trà thật sự là càng ngửi càng thoải mái.
Tiêu Vũ: "Vợ chú ba đưa lá trà tới?" Anh cũng nghe thấy tiếng Lương thị,'Lá trà của đại đội sản xuất Hồng Trà quả thật rất nhiều, lưng chừng núi đều là lá trà."
Lâm Y Y: “Anh có biết? Anh từng đi rồi?"
Tiêu Vũ: "Khi còn nhỏ từng đi qua. Nhà bà ngoại ở đại đội sản xuất thôn Đông Sơn, ngay bên cạnh đại đội sản xuất Hồng Trà. Khi đi đại đội sản xuất thôn Đông Sơn, sẽ đi ngang qua đại đội sản xuất Hồng Trà, có thể nhìn thấy cây trà ở lưng chừng. Thời còn nhỏ, anh họ bọn họ sẽ mang bọn anh qua bên kia chơi. Đúng rồi, vợ chú ba còn là mợ hai giới thiệu cho chú ba, mợ hai cũng là người của đại đội sản xuất Hồng Trà, có chút quen biết với nhà mẹ đẻ của vợ chú ba, bà ấy thấy vợ chú ba không tệ, liên giới thiệu cho chú ba." Hơn nữa chính là, khi đó mai mối vợ rẻ.
Lâm Y Y: "Thì ra là thế, em nghe em dâu ba nói, đại đội sản xuất Hồng Trà rất nghèo."
Tiêu Vũ: "Đúng vậy, trà trông lưng chừng núi chiếm đất, nhất là mùa thu hoạch trà lại là thời gian ngày mùa, bọn họ đều cực kỳ bận rộn, bên này lần lựa, bên kia kéo dài, hơn nữa lá trà rẻ, cho nên đại đội sản xuất Hồng Trà có thể nói là nghèo nhất cả công xã."
Lâm Y Y nghe vậy, không khỏi thở dài. Ở thời đại đại này, người thường không uống trà, uống trà có thể được mấy người? Phải biết rằng, đây là thời đại dân chúng chiếm phần lớn.
Tuy nhiên, đối với đại đội sản xuất Hồng Trà, Lâm Y Y đã có ý tưởng, cô tính sau khi đi công xã làm việc lại đề cập với xã trưởng Trình. Trước mắt còn có một chuyện quan trọng hơn chuyện này."Về chuyện của em họ, công an Trương nói như thế nào?”
Tiêu Vũ nói lại lời nói của Trương Minh một lần nữa: "Em thấy thế nào?”
Lâm Y Y nói: "Ngày mai chính là thứ bảy, em nói với mẹ một câu, ngày mai đến nhà bà ngoại một chuyến, nói chuyện này với mợ cả, ngày mai khi anh đi làm nói với Trương Minh trưa chủ nhật đến nhà ăn cơm, cho dù ngày mai em họ có chuyện gì hoặc là việc khác, Trương Minh đến ăn bữa cơm cũng không phải chuyện gì."
Tiêu Vũ nói: Được."
Ăn cơm rồi, dọn dẹp xong, Lâm Y Y phải đi tìm Tần Hương Cúc, trên đường đụng phải Tiêu Thụy và Tiêu Châu dẫn theo Tiểu Cát Tường, ba đứa nhỏ tới nhà bọn họ chơi.
"Thím hai."
"Bác hai."
Ba đứa nhỏ ngoan ngoãn kêu một tiếng, trẻ con trong nông thôn đều thích khi ăn cơm xong ghé qua nhà người khác chơi. Lâm Y Y: "Ai, các cháu đi chơi đi, Tiểu Ngũ và Tứ Quân ở đây."
Ba đứa nhỏ sôi nổi đi mất.
Lâm Y Y đến nhà cũ nhà họ Tiêu, nói chuyện này với Tân Hương Cúc, Tần Hương Cúc nói: "Ngày mai lại đi thôn Đông Sơn à? Nếu không thì bây giờ chúng ta đi đi? Thời gian còn sớm, đạp xe đạp cũng rất nhanh."
Lâm Y Y suy nghĩ, bây giờ mới sáu giờ, nhưng bởi vì là mùa hè, trời tối khá chậm, cô nói: "Được."
Vì thế, Lâm Y Y về nhà đẩy xe đạp ra.
Tiêu Vũ: "Em đi làm gì vậy?”
Lâm Y Y: "Em với mẹ đến nhà mợ cả, mẹ nói bây giờ đi khá ổn, lỡ như ngày mai bên kia không có tiện, công an Trương cũng đỡ qua lại.'
Tiêu Vũ: "... Được rồi, trên đường cẩn thận." Hai đồng chí nữ, hùng hùng hổ hổ, thật đúng là có thể lăn qua lăn lại.
Bốn mươi phút, Lâm Y Y chở Tân Hương Cúc tới đại đội sản xuất thôn Đông Sơn. Thật ra đường không xa như vậy, nhưng tình hình giao thông tệ lắm, cho nên Lâm Y Y đạp khá chậm.
Nhà họ Tần đã sớm ở riêng, thật ra không phải ông ngoại bà ngoại nhà họ Tần sáng suốt, thật sự là nhà họ Tân đông con quá, Tần Hương Cúc là đứa con gái duy nhất, con trai nhiều, đứa con cưới vợ, lại sinh cháu trai cháu gái, nếu không chia nhà, nơi này làm sao ở đây? Dù là một tòa nhà to rộng cũng không ở đủ.
Tần Hương Cúc có năm người anh, một em trai, nhà mẹ đẻ có sáu anh em, khi còn là con gái, ở nông thôn này, dù đi nơi nào, cũng không ai dám bắt nạt bà.
Sáu anh em nhà họ Tần cũng không phải nhà ai cũng gần nhau, nhưng bác cả Tân sống chung với ông ngoại, bà ngoại Tần, bác hai Tân cũng ở gần bọn họ, cho nên khi Lâm Y Y chở Tần Hương Cúc tới, nhà bác hai cũng trông nhà.
Nói thật, nhìn thấy em gái của chồng từng tuổi này ngồi xe đạp lại đây, mợ hai Tần còn tưởng rằng mình nhìn lầm rồi, phục hồi lại tinh thần liên lớn tiếng kêu lên: "Hương Cúc... Hương Cúc sao em đến đây?" Nói xong, chạy ra ngoài.
Bọn nhỏ nhà bác hai Tần đều đi ra ngoài theo, người lớn người nhỏ đều có.
"Bà cô...' Mấy nhóc con lập tức gọi Tân Hương Cúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận