Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 260 De nghi

Chuong 260 De nghiChuong 260 De nghi
Hôm nay là thứ bảy, Lâm Y Y nhận Lâm Ngũ Đệ từ nhà trẻ về nhà, đi tới cửa nhà, nhìn thấy Lâm Đại Quân ngồi xổm ở cửa, bên cạnh có một cái sọt, bên trong có rau dưa. Lâm Đại Quân cũng nhìn thấy Lâm Y Y: "Chị." Cậu đứng lên, vui vẻ chạy chậm vài bước.
Lâm Y Y: "Đại Quân, sao em lại đến đây? Ngày hôm nay em không đi học sao?"
Lâm Đại Quân: "Em tan học rồi mới đến, thây giáo đến thị trấn, em ngồi xe đạp của thầy đến đây."
Lâm Y Y gật gù: "Chỉ một mình em thôi sao, Tam Quân và Tứ Quân đâu?”
Lâm Đại Quân: "Bọn họ ở nhà, em đến tìm chị thương lượng một chuyện."
Lâm Y Y: "... Chuyện gì vậy?" Cô mở cửa, mọi người tiến vào sân, có điều cô luôn cảm thấy chuyện mà Lâm Đại Quân muốn thương lượng không phải chuyện tốt lành gì.
Lâm Đại Quân: "Chị, em có thể sớm kết hôn một chút không?" Lâm Đại Quân không biết uyển chuyển, trực tiếp hỏi.
Lâm Y Y sợ het hồn, cô vội vàng hỏi: "Có phải là em đã làm chuyện gì với Lâm Trân rồi không?”
Sẽ không phải là vụng trộm ăn trái cấm, tạo ra một tiểu sinh mệnh chứ?
Lâm Đại Quân: "Không có không có, em chỉ đang nghĩ, sau khi em và Lâm Trân kết hôn, sẽ giao cách nuôi heo cho cô ấy, giúp cô ấy quen thuộc sớm một chút, như vậy sau này khi em đi làm việc thì trong nhà cũng có người nuôi heo:
Lâm Y Y:".. " Người anh em, em nghĩ xa rồi.
Lâm Y Y: "Thế nhưng hiện tại mọi người vẫn là đứa trẻ, ngay cả công điểm cũng chưa kiếm được, công điểm làm việc thường ngày còn chưa đủ để đổi lương thực, lương thực cho các em thì chị còn tiết kiệm được, nếu như em và Lâm Trân kết hôn, Lâm Trân ăn cái gì? Là ăn lương thực của em hay là muốn chị nuôi Lâm Trân?"
Lâm Đại Quân có chút sửng sốt, cậu ta không nghĩ tới nhiều như vậy. Chị nuôi bọn họ đã không dễ dàng, còn muốn giúp đỡ bọn họ đi học, nếu lại để chị nuôi Lâm Trân, Lâm Đại Quân chưa hề nghĩ tới, cũng không nói ra được lời nói như vậy. Giao lương thực tiết kiệm của cậu cho Lâm Trân. .. Lâm Đại Quân cũng không muốn bản thân đói bụng, bình thường cậu đều không ăn no, nếu còn tiết kiệm cho Lâm Trân thì cậu càng thêm ăn không đủ no.
Lâm Y Y lại nói: 'Mọi người kết hôn, có con thì ai sẽ nuôi con? Mọi người đều đang đi học thì ai chăm sóc đứa nhỏ? Hai đứa còn ăn không đủ no, chẳng lẽ muốn nhìn con mình chết đói sao?"
Lâm Đại Quân thở dài, cậu cảm giác mình nghĩ quá đơn giản: "Chị, em sai rồi."
Lâm Y Y: "Em không có sai, chỉ là em chưa nghĩ mọi chuyện vẹn toàn. Có điều, en nghĩ đến để Lâm Trân cùng nuôi heo với mình cũng là vì nhà họ Lâm chúng ta, loại ý nghĩ này là tốt đẹp." Lâm Đại Quân cười hắc hắc.
Lâm Y Y: "Thế nhưng mọi chuyện suy nghĩ không thể qua loa, như chị phân tích cho em nghe vậy, nghĩ đến phía trước còn có phía sau, giống như có người ngã chổng vó ở trước mặt em, nhưng đã cũng có thể là giả dối, em nói đúng hay không?”
Lâm Đại Quân: "Ừm."
Lâm Y Y: "Cho nên chờ em tốt nghiệp, Lâm Trân cũng tốt nghiệp, như vậy em có thể đi làm kiếm tiền, tiền lương giữ lại trong nhà, lương thực hàng hoá là có thể nuôi sống mình và người nhà, mà Lâm Trân tốt nghiệp xong cũng có thể làm việc kiếm công điểm, như vậy mọi người có thể kết hôn, không sợ chính mình chết đói, cũng không sợ con mình chết đói."
Lâm Đại Quân nghe chị gái nói xong, mới hiểu được mình nghĩ rất đơn giản: "Chị, em đã biết."
Cậu lập tức cảm thấy kết hôn phiền phức như vậy, về sau còn phải nuôi đứa nhỏ, Lâm Đại Quân không muốn kết hôn, dù là một chút cậu ta cũng không chờ mong đứa nhỏ, bởi vì cậu có quá nhiều em trai.
Lâm Đại Quân ăn cơm ở trong thị trấn, lại nói tình hình heo con với Lâm YY hai con heo con vì để ngừa vạn nhất, thiến một trước một sau, như vậy nếu con đăng trước xảy ra chuyện gì, con sau cũng có kinh nghiệm, nhưng cũng may hai con heo con nuôi rất tốt, khoai lang, cỏ lợn, bột giun, coi như là nuôi cẩn thẩn.
Ngày hôm sau là cuối tuần, Lâm Đại Quân ăn cơm trưa mới trở vê, khi tới mang theo rau dưa và măng tre, lúc đi đem trứng gà và lương thực phụ. Trứng gà là cho anh em bọn họ bồi bổ thân thể, hai con gà trong nhà còn chưa đẻ trứng, lương thực phụ là khoai lang, bản thân mình có thể ăn, heo con cũng phải thường xuyên thêm cơm.
Lâm Đại Quân về đến nhà, lại tới nhà đại đội trưởng tìm Lâm Trân, Lâm Trân đỏ mặt đi ra ngoài.
Lâm Đại Quân nói thẳng: "Lâm Trân, bây giờ chúng ta vẫn chưa thể kết hôn, chị của anh nói, lương thực của bản thân anh còn kiếm không được, nếu bây giờ kết hôn với em, không nuôi nổi em, cũng không nuôi nổi con của chúng ta, phải chờ anh tốt nghiệp, sau đó đi làm mới có thể kết hôn, gia đình chúng ta phải xây nhà trước, xây nhà mới xong rồi, chúng ta lại kết hôn, về sau để em ở nhà mới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận