Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 649 Bán việc

Chương 649 Bán việcChương 649 Bán việc
Sau khi Lâm Trân đưa đồ cho ông Ứng xong, cầm theo một phần như vậy tới nhà cũ nhà họ Lâm. Năm sau, Trương Hiếu Quân mới đi học đại học, cho nên bây giờ vẫn còn nhà cũ nhà họ Lâm.
Lâm Trân: "Đây là chị gái từ trong quân đội đưa về, ngày hôm qua, chú thím nhà họ Tiêu đi quân đội, vừa mới trở về luôn."
Trương Hiếu Quân: "Cảm ơn chị dâu đã đưa tới... Khi nào năm mới tới, mọi người đi tới chỗ chị cả luôn à?”
Lâm Trân sửng sốt: "Đi tới quân đội sao?”
Trương Hiếu Quân: "Đúng vậy, năm sau em phải đi công binh học đại học, muốn trước khi đi tới nhà chị cả ăn bữa cơm."
Lâm Trân: "Lúc mùng một tới không biết có lên lớp không, nhưng đầu tháng ba thì nhất định có, nếu không thì đầu tháng ba chúng ta hẵng đi? Chị và Đại Quân bàn bạc một chút."
Trương Hiếu Quân: "Được, chị và anh cả cứ bàn bạc với nhau một tiếng cho tốt đi."
Lâm Trân: "Ừ, mùng một tới nhà chúng ta ăn cơm trưa đi, gọi luôn anh cả của Phương Phương qua luôn."
Trương Hiếu Quân: "Được đó, tối mùng một ở nhà chúng em ăn đi."
Lâm Trân gật đâu một cái.
Trả lễ chính như vậy, tuy Trương Hiếu Quân làm con bên ngoài, nhưng coi như cậu ta vẫn còn an phận, nhà họ Lâm nguyện ý cho cậu ta chút mặt mũi trên đại đội sản xuất Thượng Lâm.
Nhà họ Tiêu.
Hôm nay là ba mươi tết, Tân Hương Cúc và Tiêu Đại Cường vừa về tới nhà từ quân đội, đã nhìn thấy bà nội Tiêu dẫn Tề Cần Thái và Lương thị chuẩn bị ăn cơm đoàn viên, thấy hai người bọn họ tới, Tiêu Võ và Tiêu Tân vội vàng tới giúp câm đồ trong tay.
Lúc ăn cơm trưa, Tiêu Đại Cường nói chuyện công việc: "Sang năm lúc làm việc lại, thằng cả tới làm thủ tục với cha trên hợp tác xã đi. Bắt đầu từ sang năm, cha sẽ giao công việc này cho con luôn.'
Tiêu Đại Cường vừa nói xong, phòng lớn và phòng ba đều bất ngờ. Ông nội Tiêu và bà nội Tiêu đều đã biết, lúc họ đi tìm Lâm Y Y và Tiêu Vũ thương lượng thì có chào hỏi qua ông nội Tiêu.
Đối với phòng ba điều này cũng là trong dự liệu, dù sao thì Tiêu Tân cũng đã có việc làm nên công việc này chắc chắn là phòng lớn làm. Nhưng biết là một chuyện, sau khi nghe xong, lòng vẫn có chút chua xót.
Lương thị nói: "Công việc này nếu đem bán có thể bán được bốn năm trăm tệ." Ý nói công việc này không thể giao không cho phòng lớn mà phải bán.
Mọi người im lặng một lúc.
Tần Hương Cúc nói: "Vợ thằng ba nói cũng đúng. Công việc này không thể giao không cho phòng lớn được. Dù sao cũng là phân thưởng của Nhất Nhất. Nếu vậy, thằng cả dùng hai trăm tệ để mua công việc này của vợ thằng hai đi. Lúc trước công việc của thằng ba cũng là mua của Tam Quân. Thằng cả, con nghĩ thế nào?"
Miệng Tề Cần Thái mấp máy, nhưng không nói lời nào. Kể cả đi mua chị ta cũng đồng ý.
Tiêu Võ: "Nên phải như vậy, nhưng hiện giờ trong nhà con không có đủ 200 đồng, con... con sẽ viết một giấy nợ cho em dâu hai, đợi lãnh lương mỗi năm con sẽ trả 100 đồng, như vậy được chứ?"
Tần Hương Cúc: "Được rồi, cứ viết đi, giấy nợ giao cho mẹ. Khi Nhất Nhất sắp sinh, mẹ sẽ đi đến quân doanh chăm sóc con bé hai tháng, sau đó sẽ đưa giấy nợ cho con bé luôn. Nhưng vợ thằng ba, lúc trước con sinh tiểu Cát Tường, hai đứa không có tiên nên mượn mẹ 200 đồng, sau đó mẹ cũng không đòi lại nữa. Bây giờ mẹ có phải cũng nên cho hay không?" Vốn dĩ phòng lớn không cần lấy tiền để mua việc, phòng ba coi như là có 200 đồng. Mặc dù lúc đó nói là mượn, nhưng không phải phòng ba vẫn chưa trả xong sao? Nhưng Lương thị nói như vậy, tất nhiên Tân Hương Cúc không thể làm theo ý cô ấy.
Miệng Lương thị mấp máy.
Tiêu Tân nói: "Đúng vậy, trước kia tình hình kinh tế nhà con khá khó khăn, chờ lát nữa ăn cơm xong con mang đến cho mẹ." Tức thì trong lòng anh ta thở dài, phòng lớn lấy ra 200 tệ, bọn họ cũng lấy ra 200 tệ, thật là công bằng. 200 tệ của phòng lớn đưa cho phòng hai, còn 200 tệ của họ đưa cho cha mẹ. Thực ra cũng không có gì, đưa cho cha mẹ cũng coi như là tiền dưỡng lão, trước kia cũng là cha mẹ cho bọn họ. Vì vậy tâm lý của Tiêu Tân vẫn rất tốt, chỉ là Lương thị khổ cũng không nói nên lời. Nhưng cô ấy cũng không nói gì, dù sao thì đúng là cô ấy cần trả lại.
Đương nhiên, Lâm Y Y không biết trong bữa cơm đoàn viên nhà họ Tiêu còn náo loạn như vậy.
Nếu biết chuyện, cũng chỉ là vì nghe được những lời nhiều chuyện.
Sáng mùng 3 tết, gia đình Lâm Trân và Trương Hiếu Quân đến quân doanh. May mắn là dù trong dịp tết thì xe bò trên đảo vẫn sẽ đợi ở bến tàu để xem có khách nào thuê xe bò đi vào buổi sáng không, nếu không hai gia đình sẽ phải đi bộ.
Bên ngoài nhà của Lâm Y Y, Lâm Y Y xem Tiêu Vũ dạy Lâm Ngũ Quân, Lâm Tứ Quân và Tiểu Thập Nhất đá bóng thì người bảo vệ đến báo họ là có khách tới. Vì vậy Lâm Y Y đi ra ngoài chào hỏi, còn bốn người Tiêu Vũ tiếp tục chơi đùa.
"Chị cả!"
"Chị cả, chúng em đây."
"Chị cả..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận