Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 393 Ban viec 1

Chuong 393 Ban viec 1Chuong 393 Ban viec 1
Lâm Y Y: "Có điều có một số việc, em phải nói rõ với em rể, dù sao hai người cũng là người một già, phụ nữ làm một số việc còn phải cần đàn ông trong nhà chống đỡ, nếu không thì một nhà hai người có mâu thuẫn, thời gian dài, tóm lại là không tốt, trong lòng đàn ông dù sao cũng muốn ổn định."
Tiêu Linh nghe xong không nhịn được nở nụ cười: "Như chị dâu đã nắm trái tim anh hai rất chặt rồi."
Lâm Y Y nghe xong không ủng hộ: "Anh hai em ngoan cường lắm, là anh ấy nắm trái tim chị."
Tiêu Vũ ngồi ở trong sân, nghe hai người tán gẫu bên trong, nghe em gái nói, anh muốn phản bác, có một số việc coi như thật sự là vậy thế nhưng cũng không thể nói ra được, nếu không thì anh mất mặt cỡ nào. Nhưng đến khi nghe vợ anh nói thì anh lại không nhịn được nhếch lên khóe miệng, lòng vợ anh hướng về anh.
Tiêu Linh ngồi ở phòng hai một lúc, liền đi đến nhà cũ nhà họ Tiêu. Sau khi Tiêu Linh đi rồi, Tiêu Vũ đi vào nhà, đi tới trước mặt Lâm Y Y ngồi xuống, anh mở hai chân ra, đặt ở hai bên chân Lâm Y Y, hơi khom lưng nhìn thẳng Lâm Y Y.
Lâm Y Y nhíu mày: "Làm gì vậy?”
Tiêu Vũ: "Anh muốn nói với em một chuyện."
Lâm Y Y: “Chuyện gì?"
Tiêu Vũ liếm liếm môi, muốn nói, nhưng có chút xấu hổ. Cho dù chuyện thân mật nhất cũng đã từng làm, thế nhưng có lúc thân mật thì vẫn cảm thấy thẹn thùng, Tiêu Vũ cảm thấy là do bây giờ là ban ngày.
Lâm Y Y nhìn anh: "Hỏi anh đó, anh đỏ mặt cái gì vậy? Có phải là đang suy nghĩ đến chuyện háo sắc hay không?”
Tiêu Vũ cười nhẹ một tiếng: "Thật ra..."
Lâm Y Y: "Hả?"
Tiêu Vũ: "Thật ra anh hi vọng em vào quân đội, bởi vì anh muốn đi cùng em."
Lâm Y Y đưa tay, vỗ vỗ mặt anh: "Cục phó Tiêu, anh thật đáng yêu."
Tiêu Vũ nắm lấy tay Lâm Y Y, bao ở bên trong lòng bàn tay của chính mình.
Lâm Y Y: “Anh làm gì thế?"
Tiêu Vũ cười nhìn cô.
Lâm Y Y nháy mắt một cái, đột nhiên nói: 'Con đá em."
Tiêu Vũ sững sờ, lập tức sờ lên bụng Lâm Y Y, kích động hỏi: "Có thật không?"
Lâm Y Y cười ha ha: "Giả đó, bình thường phụ nữ có thai phải bốn tháng mới có thể cảm nhận được thai động, tên ngốc." Nói xong thì đứng dậy.
Tiêu Vũ đứng dậy theo: "Em muốn làm gì đó?"
Lâm Y Y: "Buổi trưa Tiểu Linh ăn cơm ở đây, em đi chuẩn bị cơm trưa."
Tiêu Vũ: "Mẹ sẽ đến nấu."
Lâm Y Y: "Vậy cũng phải chuẩn bị món ăn, anh đến Cung Tiêu xã bên kia xem có thịt heo hay không."
Tiêu Vũ: "Gần đây không phải em không thích ăn thịt heo sao?" Gần đây vợ anh thích ăn thanh đạm một chút, thịt heo hơi nhiều mỡ.
Lâm Y Y lườm một cái: "Em gái anh khẳng định thích ăn."
Tiêu Vũ: “Được thôi, anh đi xem xem."
Lâm Y Y cho anh phiếu thịt, phiếu thịt là do đám em trai nhà họ Lâm đem ra.
Tiêu Vũ cưỡi xe đạp đi tới Cung Tiêu xã, Lâm Y Y đi lại trong thôn một chút. Tiêu Vũ qua lại rất nhanh, còn chưa đến một canh giờ đã trở lại, nhìn thấy Lâm Y Y ngồi ở cửa thôn, anh leo xuống khỏi xe đạp: "Sao lại ở đây?"
Lâm Y Y: "Tắm nắng, ngày hôm nay không có thịt sao?" Nhìn thấy bên trong rổ anh mang đi trống trơn.
Tiêu Vũ: "Ngày hôm nay hợp tác xã không giết heo."
Lâm Y Y: "Vậy thì nấu một ít thịt khô đi." Năm trước phát hàng tết là thịt heo, thêm vào đám em trai nhà họ Lâm được khen thưởng phiếu thịt đổi một chút thịt heo, đều làm thành thịt khô.
Tiêu Vũ: "Em quyết định."
Hai người về đến nhà, nhìn thấy Tân Hương Cúc và Tiêu Linh ngồi ở trong sân.
Lâm Y Y: "Mẹ, Tiểu Linh, hai người đến rồi."
Tần Hương Cúc: "ben rồi mà không thấy hai đứa, đi ra ngoài sao?"
Lâm Y Y: “Anh Vũ đi Cung Tiêu xã mua thịt làm thêm món ăn cho bữa trưa, nhưng hôm nay hợp tác xã không giết lợn, không có thịt." Có một số việc đã làm thì phải để cho người ta biết, nếu như không để người ta biết thì người khác sẽ không biết. Mình đối với người khác tốt, nếu như không để cho đối phương biết, như vậy thì có ý nghĩa gì chứ?
Tiêu Linh cười nói: "Chị hai, không cần khách khí như vậy, em tùy tiện ăn một chút là được rồi."
Tần Hương Cúc nhìn bọn họ ở chung, rất vui vẻ.
Chờ bọn họ ăn xong bữa trưa, người của phòng lớn và phòng ba đều đã đến rồi.
Tề Cần Thái: "Mẹ, chú hai, em dâu, Tiểu Linh, mọi người còn đang dùng cơm sao? Ngày hôm nay Đại Quân bọn họ không ở đây hả?"
Lâm Y Y: "Ngày hôm nay bọn họ không ở đây, bọn họ ở Đại đội sản xuất Thượng Lâm” Tự mình đi đến tự mình lấy một cái ghế đến để ngồi.
Tiêu Vũ làm chủ một gia đình, anh mở miệng: "Chuyện ngày hôm nay mọi người đều biết rồi chứ?"
Ông nội Tiêu, bà nội Tiêu, Tiêu Đại Cường cũng đều ngồi ở một bên, bọn nhỏ đều đã lớn rồi, cũng đã ở riêng cho nên chuyện của bọn họ để tự bọn họ giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận