Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 353 Lớp xóa nạn mù chữ 1

Chương 353 Lớp xóa nạn mù chữ 1Chương 353 Lớp xóa nạn mù chữ 1
Lúc ăn cơm, Lâm Y Y cùng Lâm Đại Quân nói chuyện lớp xóa nạn mù chữ, để cậu ta trở lại nói một tiếng với đại đội trưởng. Lâm Đại Quân nghe xong, ánh mắt sáng lên: "Chị, em có thể báo danh làm giáo viên của lớp xóa nạn mù chữ không?" Có thể có cơ hội kiếm tiền và lương thực, Lâm Đại Quân làm sao có khả năng bỏ qua?
Lúc Lâm Y Y đề xuất ý kiến này, đúng là chưa hề nghĩ tới Lâm Đại Quân, bây giờ nghe Lâm Đại Quân nói chuyện, cảm thấy hoàn toàn có thể, Lâm Đại Quân tháng 9 năm nay sẽ lên lớp 9, hơn nữa thành tích của cậu rất tốt. Thật ra, em trai nhà họ Lâm đều có thành tích tốt, ở trong nguyên bản, mấy đứa em trai bạch nhãn lang đều làm công nhân, có thể tốt nghiệp trung học và thi đậu công nhân, có thể thấy thành tích của bọn họ cũng không tệ. Hơn nữa tiếp xúc hai năm qua, Lâm Y Y cũng phát hiện, bọn họ đọc sách đều rất chăm chú, cho nên thành tích đều rất tốt.
Lâm Y Y: "Được, đến thời điểm đại đội trưởng muốn tìm giáo viên để mở lớp xóa nạn mù ở trong thôn, em có thể đi báo danh."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Sau bữa cơm chiêu, đám em trai nhà họ Lâm trở lại thôn Đại Lâm, Lâm Đại Quân đi tới gia đình của đại đội trưởng, nói chuyện mà chị bàn giao với đại đội trưởng, trong lòng đại đội trưởng đã hiểu ngọn ngành. Hợp tác xã mở lớp xóa nạn mù chữ bắt buộc phải làm, như vậy làm đại đội trưởng, ông ấy nhất định phải chống đỡ, đi theo bước chân hợp tác xã, đối với mình, đối với trong thôn mới là chuyện tốt đẹp. Huống hồ, phí trả cho giáo viên của lớp xóa nạn mù chữ là do hợp tác xã ra chịu, nếu như học sinh lớp xóa nạn mù chữ đạt thành tích ba vị trí đầu, còn được khen thưởng thịt heo, chuyện tốt như vậy, đối với ông ấy mà nói là cầu cũng không được.
Đại đội trưởng: "Biết rồi, ngày mai thời điểm cháu đi qua bên kia, thay chú nói tiếng cám ơn chị con." Sau này hợp tác xã có tin tức gì, Lâm Y Y khẳng định cũng sẽ sớm chào hỏi, đối với ông ấy mà nói, cũng là một chuyện tốt.
Lâm Đại Quân: "Đều là người trong nhà, chú không cần khách khí như vậy."
Vợ của đại đội trưởng: "Vẫn là Đại Quân nói đúng."
Lâm Đại Quân ha hả cười: "Là chị con nói." Nói xong, mắt nhìn về phía Lâm Trân, cậu ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nếu như cậu ta báo danh, Lâm Trân có muốn báo danh hay không?
Lâm Trân có thành tích không ra sao, khẳng định thi không bằng cậu. Lâm Đại Quân có chút xoắn xuýt, làm sao bây giờ? Có nhường hay không? Nếu cậu ta không thi đậu, khẳng định làm mất mặt anh chị, so với làm mất mặt chính mình còn nghiêm trọng hơn.
Lâm Trân thấy cậu ta nhìn mình, có chút thẹn thùng, một năm qua, Lâm Đại Quân cao lớn lên không ít, cũng khỏe mạnh không ít, mỗi ngày đi đến trường cấp hai ở hợp tác xã, qua lại bước đi, lúc nghỉ ngơi làm việc, giống như rèn luyện, cho nên thân hình thay đổi rất nhanh. Hồi đó mới vừa đính hôn, Lâm Đại Quân còn là một tiểu tử vắt mũi chưa sạch, hiện tại đã có chút dáng vẻ của đàn ông.
Vợ của đại đội trưởng thấy hai cái miệng nhỏ bọn họ nhìn nhau, cười nói: "Ăn xong cơm thì đi tản bộ một chút, Tiểu Trân, con và Đại Quân đi một chút đi." Hai người đính hôn đã hai năm, người trong thôn ai mà không biết, cũng không có ai sẽ nói ra nói vào gì bọn họ.
Lâm Trân: "Da.
Hai người đi ra khỏi gia đình của đại đội trưởng.
Lâm Trân hỏi: “Anh nhìn em làm gì?"
Lâm Đại Quân: "Anh đang suy nghĩ chút chuyện." Nếu như là đàn ông bình thường, nhất định sẽ nói, nhìn em thật đẹp, thế nhưng Lâm Đại Quân không phải đàn ông bình thường.
Lâm Trân: "Nghĩ chuyện gì?"
Lâm Đại Quân thành thật nói: “Anh đang nghĩ, em có muốn báo danh tham gia cuộc thi tuyển giáo viên cho lớp xóa nạn mù chữ hay không?”
Lâm Trân sững sờ, bản thân cô bé cũng không nghĩ tới. Cô bé nói: "Em không tham gia, thành tích của em không tốt, khẳng định cũng không thị đậu, anh nhất định phải tham gia đúng chứ?"
Lâm Đại Quân: "Ừm, anh muốn tham gia, đây là do chị anh đề xướng kế hoạch, anh làm sao có thể không tham gia chứ? Hơn nữa, anh nhất định phải thi đậu, trừ phi đụng tới cao trung thì anh mới không có cách nào. Có điều, trong thôn chúng ta không có cao trung, cho nên anh có lòng tin.'
Lâm Trân: "Vậy anh cố lên, em ủng hộ anh."
Lâm Đại Quân cười đến lẫm liệt: "Được." Vốn đang lo lắng đụng phải Lâm Trân trong cuộc thi, thì mình có nên nhường hay không, hiện tại Lâm Trân không tham gia, cậu ta thở phào nhẹ nhõm. Có điều,'Nếu không em cũng tham gia đi, thử xem? Không thi đậu liên không thi đậu, thế nhưng đều có thể thử xem."
Lâm Trân suy nghĩ một chút: "Không thi đậu có phải sẽ mất mặt lắm không?”
Lâm Đại Quân: "Sao lại như vậy chứ? Đây là cuộc thi chiêu sinh giáo viên của lớp xóa nạn mù chữ, nếu như không thi đậu sẽ mất mặt, vậy còn chiêu cái gì chứ?"
Lâm Trân: “Anh nói cũng có đạo lý, vậy em cũng thi.'
Lâm Đại Quân: 'Đi thôi."
Lâm Trân: "Ừm. Đại Quân, có chuyện này em muốn nói với anh."
Lâm Đại Quân: “Chuyện gì vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận