Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 474 Làm lớn chuyện

Chương 474 Làm lớn chuyệnChương 474 Làm lớn chuyện
Lâm Y Y đang nấu nước: "...' Cho tới bây giờ cô cũng không biết anh Vũ nhà cô còn có thiên phú làm ảnh đế.
Tiêu Vũ: "Chúng tôi là người một nhà, đây cũng không phải chuyện gì lớn, nhưng tôi nói thật thì mất lòng, nếu hậu phương không làm tốt, sao chiến sĩ lên chiến trường? Có một số việc xảy ra một lần thì chưa tính, nếu có lần thứ hai lần thứ ba thì sao? Với tôi đương nhiên không có ảnh hưởng, với anh thì không giống. Nghe nói hôm nay bên văn phòng đồng chí Lý Tuệ có rất nhiều người, tất cả mọi người biết chuyện này."
Doanh trưởng Hứa đương nhiên biết phụ nữ sẽ sinh ra ảnh hưởng với một người đàn ông thế nào, quân nhân trong bộ đội bởi vì phụ nữ mà chuyển nghề nhiều lắm. Ngày xưa anh ta rất ít về nhà, mấy năm mới quay về một lần, thế nên cho dù biết tính cách của mẹ anh ta, cũng không biết sẽ đắc tội với người ta như thế, dù sao lúc trước dù cho mẹ anh ta làm cái gì, anh ta cũng không bị ảnh hưởng, nhưng hôm nay thì khác.
Doanh trưởng hứa: “Ai... Anh tôi chết sớm, bà ấy ký thác tất cả hy vọng ở trên người tôi, dù sao tôi không đành lòng lạnh mặt với bà ấy."
Loại tâm tình này của doanh trưởng Hứa, rất nhiều người có thể lý giải, nhưng vấn đề là, người khác không phải con trai con gái của mẹ Hứa, không có lý do gì cũng sẽ không nhân nhượng bà ta, nhất là bà ta mắng chửi người khác quá khó nghe. Người ta nói đánh nhau không đánh mặt, mắng chửi người không mắng cha mẹ. Nhưng mẹ Hứa thì sao?
Lâm Ngũ Đệ đi ra từ trong phòng tắm: "Chị, em tắm xong rồi." Cậu mặc quần lót nhỏ với dép lê, chạy ra/"Chị, chị có thể tắm."
Lâm YY: "Ừ”"
Tiêu Vũ quay đầu, nhìn thấy thuốc đỏ trên đầu gối Lâm Ngũ Đệ, trên cánh tay, còn có trên mặt mũi, nói với doanh trưởng Hứa: "Anh nhìn vết thương trên người đứa nhỏ đi, đều thoa thuốc đỏ."
Lâm Ngũ Đệ đang lau thân mình một thoáng, miệng vết thương trên người không có đụng tới nước, cho nên thuốc đỏ còn đó. Lâm Y Y sợ miệng vết thương bị nhiễm trùng, bảo cậu đừng tắm rửa, không thì tắm rửa nước vào miệng vết thương thì lành chậm lắm.
Doanh trưởng Hứa cũng nhìn thấy chỗ thoa thuốc đỏ trên người Lâm Ngũ Đệ, quả thật có vài chỗ bị thương, đó đều là móng tay cào ra, lại kết hợp với miệng vết thương thoa thuốc đỏ trên người Lý Vượng Đạt, anh ta nhớ tới lời nói của vợ anh ta, cháu trai hai lần đụng vào làm mất đi đứa nhỏ trong bụng cô ấy. Ngay từ đầu, anh ta không tin, chị dâu anh ta là người phụ nữ hiền lành, anh cả đã chết mười năm, chị ấy cũng không tái giá, hơn nữa tính cách khá dịu dàng, đứa trẻ chị ấy dạy dỗ không nên như vậy! Quả thật. Anh ta cảm thấy vợ anh ta quá mức nhạy cảm, nhưng bây giờ nhìn thấy vết thương trên người Lý Vượng Đạt và Lâm Ngũ Đệ, anh ta bắt đầu trầm tư. Hai đứa nhỏ mới bảy tuổi, cháu nhỏ anh ta đã mười tuổi, nhìn như kém ba tuổi, nhưng trên thực tế con trai lớn nhanh, khổ người kém nhau không ít. Lâm Y Y đi ra, xách theo nửa thùng nước ấm. Tiêu Vũ đứng dậy: "Anh đến đây."
Lâm Y Y: "Không cần, em tắm cho đứa nhỏ." Đổ nước ra ngoài, cô vào trong đại sảnh cầm bồn tắm ra, sau đó đổi nước lạnh với nước ấm.
Tiêu Vũ cởi quần áo trên người Tiểu Thập Nhất, thân thể cậu bé sáng bóng ngồi ở trong bồn tắm bắt đầu vọc nước, tay nhỏ bé của cậu bé vỗ nước, phát ra tiếng cười khanh khách.
Lâm Y Y nói: "Cũng không phải sao, khi còn nhỏ em cũng thích vọc nước."
Lâm Ngũ Đệ: 'Hồi bé em cũng có loại bồn tắm này sao?" Cậu không có ấn tượng.
Lâm Y Y: "Có, chậu giặt quần áo trong nhà, rất lớn."
Lâm Ngũ Đệ: "Ồ, em đã biết." Vậy bồn tắm thật to còn ở quê nhà.
Tiểu Thập Nhất lần đầu tiên ngồi ở trong bồn tắm, cậu bé cực kỳ vui vẻ, đôi mắt sáng sủa thật to nghiên cứu bồn tắm, nước bên trong ấm áp, bọt trên người thơm ngát, mỗi đứa nhỏ đều thích vọc nước.
Doanh trưởng Hứa nhìn bọn họ, bản thân cũng cảm thấy xấu hổ, anh ta nói: "Em gái Lâm, ve chuyện của mẹ tôi và cháu tôi, thật sự rất xin lỗi."
Đương nhiên Lâm Y Y sẽ không khiến một quân nhân khó xử như vậy, huống chỉ vừa rồi Tiêu Vũ cũng nói không ít, cô nói: "Không sao cả." Nhưng mà, ba chữ đơn giản, làm người ta càng thêm xấu hổ.
Doanh trưởng Hứa: "Tôi nghe nói ngày mai đứa nhỏ muốn đi xét nghiệm vết thương phải không?”
Lâm Y Y: "Đúng vậy, trước kia tôi từng nghe hàng xóm nói, họ hàng cô ấy có một đứa nhỏ, lúc chơi đùa ngã xuống mặt đất, đầu chạm đất, lúc ấy không có tình huống gì, cho nên sẽ không chú ý, nhưng qua vài ngày đứa nhỏ chết rồi, đưa đến bệnh viện cũng không còn kịp nữa, nói là trong não xuất huyết gì đó. Cho nên tôi thấy vết thương trên người em trai nhiều như vậy, có chút lo lắng. Còn xin doanh trưởng Hứa đừng để ý tôi đại kinh tiểu quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận