Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 320 Trở về thị trấn

Chương 320 Trở về thị trấnChương 320 Trở về thị trấn
Lâm Y Y cảm thấy đạo lý mà mẹ cô nói vẫn luôn đúng, ngoại trừ chuyện luôn hối thúc cô kết hôn ra thì đối với những chuyện khác đều cực kì văn minh.
Tần Hương Cúc nói: "Đúng vậy, vẫn là con thông suốt. Mà ông nội con còn nói, tuy rằng chúng ta biết thằng ba không có tiền, không bỏ ra nổi 60 đồng, thằng lớn có tiền, chúng ta có thể giúp đỡ lấy ra, để bọn họ rút thăm, chuyện này đối với thằng lớn mà nói cũng không công bằng. Cho nên, chúng ta không giữ tiền nữa, để anh em bọn họ thương lượng. Nếu như có thể đồng thời lấy tiền ra, vậy thì rút thăm, nếu như không thể, nhà kia khẳng định là cho thằng lớn."
Lâm Y Y: "Thật ra, anh cả cần nhà khá gấp, Tiểu Thụy và Tiểu Châu bắt đầu lớn rồi, cùng với anh chị ở chung một chỗ, tóm lại là không tiện. Gian phòng kia của chúng ta có thể dùng một tấm vải bố tách biệt bên trong và bên ngoài, Tiểu Châu ngủ ở bên trong, Tiểu Thụy ngủ ở bên ngoài." Cô gái mười ba mười bốn tuổi bắt đầu phát dục, trước khi phát dục, chị em ngủ chung một phòng cũng không có cái gì. Nhưng sau khi phát dục thì chị em không quá thích hợp ngủ cùng một gian nhà. Nhưng còn có sáu, bảy năm, có thể sáu, bảy năm sau, phòng lớn đã có thể xây nhà.
Tần Hương Cúc: "Con nói cũng đúng, phòng lớn so với phòng ba càng cần khẩn trương xây nhà hơn.”
Phòng mới bên này đã có thể chuyển đồ vật vào rồi, sau đó, Lâm Y Y và Tân Hương Cúc tính toán tiền xây nhà và tiệc rượu, tổng cộng bỏ ra 400 đồng, so với nhà họ Lâm thì hơn nhiều lắm, nhưng bởi vì gạch xanh nhà bọn họ là chính mình ra tiền, cho nên quý trọng. Lâm Y Y lấy số nguyên, cho Tan Hương Cúc 400, trong tay Tân Hương Cúc cũng không có bao nhiêu tiền, tiền công của mọi người vẫn chưa phát, cầm tiên của Lâm Y Y, còn phải đi phát tiền công. Ngoài 400 đồng, Lâm Y Y lại lấy ra 40 đồng: "Mẹ, 20 đồng này là cho ông nội đã khổ cực, còn 20 đồng này là cho mẹ."
Tần Hương Cúc: "Không cần không cần, mẹ cũng không khổ cực cái gì." Làm cha mẹ theo lý mà nói, đến chuẩn bị một gian nhà cho bọn nhỏ, nhà bọn họ không có điều kiện này, nhà là do chính con trai mình xây, sao bà có thể nhận tiền vì đã khổ cực.
Lâm Y Y: "Sau này con còn muốn mẹ giúp con một chuyện, nếu mẹ như vậy, con thật sự không tiện lại nhờ mẹ hỗ trợ."
Tần Hương Cúc vừa nghe, cũng biết con dâu cố ý nói như vậy, nhận tiền: "Con cần mẹ giúp cái gì?”
Lâm Y Y nói: "Trong sân đều là bùn đất, sau này khi trời mưa đi giày vào khẳng định sẽ rất bẩn thỉu, con muốn rải một ít tảng đá, mẹ cảm thấy được không? Từ cổng đến cửa đại sảnh, làm một con đường băng đá cỡ chừng một mét là được, sau đó tráng lên một ít xi măng."
Tần Hương Cúc nói: "Chuyện này thì có thể, mẹ nói với ông nội con một chút, nếu như đủ xi măng, có thể làm một con đường xi măng." Lâm Y Y: "Con thấy hình như xi măng có vẻ không đủ."
Tần Hương Cúc nói: "Đi đào thêm một ít bùn đất là được, trộn chung với xi măng, ốp cục đá vào trên đường, bảo đảm sẽ bằng phẳng. Trước đây nhà trong thôn đều dùng bùn đất, sớm hơn nữa thì còn dùng nước hoặc là bột gạo nếp."
Lâm Y Y nghe xong giật mình: "Dùng nước gạo nếp thì có thể lý giải, thế nhưng dùng bột gạo nếp thì là tinh bột."
Tần Hương Cúc: "Vào lúc ấy không có xi măng, dù có xi măng cũng không lấy được, gạo nếp quý đến đâu cũng không quý bằng xi măng. Lại nói, cũng không cần dùng nhiều bột gạo nếp. Còn dùng bột hạt dẻ nữa. Đến khi hạt dẻ được mùa, mọi người nhặt hạt dẻ trên núi, rất dính, cũng có thể dùng làm xi măng."
Lâm Y Y nghe xong, thực sự là được mở rộng hiểu biết, chẳng trách lại nói trí tuệ tiền nhân vĩ đại như vậy. Tuy rằng hiện tại nhà khoa học và nhà phát minh đều là người có IQ cao, thế nhưng trí tuệ của bọn họ đều là dùng trí tuệ của tiền nhân, có tri thức và kinh nghiệm mà tiền nhân tích lũy để tham khảo, cho nên nói, tiền nhân mới càng thêm vĩ đại.
Có điều nói đến kiến trúc trước đây, thân kỳ nhất, được gọi là kỳ tích chính là Kim Tự Tháp của Ai Cập cổ đại.
Nhìn Tân Hương Cúc chậm rãi mà nói, thời khắc này, Lâm Y Y đột nhiên cảm thấy, cô mới thật sự là người kém hiểu biết, những gì bản thân biết, làm được, nói ra cũng điều ỷ vào hậu thế mà thôi, thật sự mà nói thì cô còn không bằng mẹ chồng. Lâm Y Y nói: "Mẹ, mẹ cũng hiểu biết thật nhiêu."
Tần Hương Cúc cười ha ha: "Mẹ cũng là nghe người ta nói."
Sau khi làm tốt phòng mới, Lâm Y Y và Tiêu Vũ liền trở vê, chuyện kế tiếp liên giao cho Tần Hương Cúc và ông nội Tiêu.
Hai người từng người chạy xe đạp, lúc đến mang theo cái sọt, bên trong chứa đồ vật, lúc đi cũng mang theo cái sọt, bên trong cũng chứa đồ vật, có bắp ngô và măng của nhà họ Lâm cho, có đậu hũ Tần Hương Cúc đi đổi trong thôn, tiệc rượu ngày hôm nay, Tần Hương Cúc đổi không ít đậu hũ, trong đó có mấy khối là chuẩn bị cho bọn họ mang ve thị trấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận