Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 365 Vui ve

Chuong 365 Vui veChuong 365 Vui ve
Tiêu Vũ: "Hai tấm giấy hôn thú giống nhau như thế."
Lâm Y Y: "Phía giấy hôn thú không có ảnh, thật ra cũng rất dễ dàng giả mạo."
Tiêu Vũ: "Ai sẽ giả mạo giấy hôn thú chứ?"
Lâm Y Y: "Em chỉ nói như vậy thôi."
Tiêu Vũ kéo cô tay: 'Đi.'
Lâm Y Y: "Đi đâu?"
Tiêu Vũ: "Em đi thì biết." Bởi vì hộ khẩu của bọn họ đều ở thị trấn, cho nên giấy hôn thú này lĩnh ở thị trấn.
Tiêu Vũ nắm tay Lâm Y Y đi qua mấy lối rẽ, đến trước một cửa tiệm.
Lâm Y Y: "Tiệm chụp ảnh?"
Tiêu Vũ: "Không phải em nói giấy hôn thú không có ảnh sao? Ngày hôm nay chúng ta đăng ký kết hôn, đến chụp ảnh, đặt cùng một chỗ với giấy hôn thú, như vậy ai cũng không giả mạo được."
Lâm Y Y nhìn anh, cười gật gù: "Ừm."
Khí trời tháng 10 rất thoải mái, hai người đều mặc áo sơ mi trắng, nở nụ cười, tạo dáng ở trước máy ảnh.
Thợ chụp ảnh: "Hai vị chụp ảnh thật là đẹp mắt, nữ đồng chí cười rất hạnh phúc, vừa nhìn liền biết nam đồng chí đối với nữ đồng chí rất tốt."
Lâm Y Y nói: "Cảm ơn, chúng tôi đã là vợ chồng già rồi, thế nhưng chú nói rất đúng, anh ấy đối với tôi rất tốt."
Chụp ảnh sư phụ: "Vợ chồng già? Nhìn nữ đồng chí rất trẻ trung."
Lâm Y Y nói: "Chúng ta kết hôn sớm, nhưng vào lúc ấy còn chưa tới tuổi, không thể đăng ký kết hôn ngày hôm nay mới đăng ký kết hôn."
Thợ chụp ảnh: "Chẳng trách hôm nay tới chụp hình, thì ra là như vậy, chúc mừng hai người kết hôn."
Lâm Y Y: "Cảm ơn."
Chụp ảnh sư phụ: "Hai người một tuần lễ sau đến lấy bức ảnh nhé."
Lâm Y Y: "Cảm ơn."
Từ tiệm chụp ảnh đi ra, tâm tình Lâm Y Y quá tốt rồi, nụ cười trên miệng làm sao cũng không che giấu nổi, cô không ngừng mà nhìn về phía Tiêu Vũ, càng nhìn càng muốn cười. Tiêu Vũ vẫn luôn bình tĩnh đều bị cô nhìn đến ngại ngùng, không nhịn được hỏi: "Em cười cái gì?"
Lâm Y Y: "Em vui vẻ, cảm ơn anh đưa em tới chụp hình." Bọn họ chụp một số bức ảnh, có chừng mười tấm, tuy rằng không giống hình kết hôn của hậu thế, khá là hoa lệ, có thể chụp phong cảnh. Thế nhưng, hiện tại chừng mười tấm hình này cũng có thể làm bằng chứng kết hôn, cô đã rất thỏa mãn.
Tiêu Vũ nhìn nụ cười xán lạn trên mặt cô, bị niêm hạnh phúc của cô cảm hoá. Anh cũng không nhịn được nở nụ cười: "Em vui vẻ là tốt rồi."
Lâm Y Y: "Em vui vẻ, em rất vui vẻ, cảm ơn anh."
Tiêu Vũ nghiêm túc nói: "Em không cần nói cảm ơn với anh, khiến em vui vẻ, là chuyện anh nên làm.”
Lâm Y Y: "Vậy cũng muốn nói cảm ơn với anh, cảm ơn anh đối với em tốt như vậy, cảm ơn anh khiến em vui vẻ như vậy." Cô cảm thấy, ngày hôm nay đối với cô mà nói, cũng không khác gì khi kết hôn ở hậu thế cả, hạnh phúc là chuyện của hai người, cảnh tượng có long trọng hay không cũng không quan trọng.
Tiêu Vũ: "Vậy em muốn cảm ơn anh thế nào?"
Lâm Y Y:”... Trở lại làm món ăn ngon cho anh."
Tiêu Vũ cười lắc đầu.
Hai người vê đến nhà đã bốn giờ, đám em trai nhà họ Lâm nhìn thấy chị quay về, ai cũng đều cười hì hì nhìn cô. Lâm Y Y có chút không hiểu: "Mọi người cười cái gì?"
Lâm Tứ Quân nhanh miệng nói: "Ngày hôm nay chị và anh rể đăng ký kết hôn, chúng ta muốn chúc mừng chị kết hôn."
Lâm Y Y: “Làm sao học được câu nói nghe hay như vậy?”
Lâm Tứ Quân: "Em vốn luôn nói hay như vậy mà. Chị, ngày hôm nay chị và anh rể đăng ký kết hôn, có phải chúng ta lại được ăn ngon hay không?”
Lâm Y Y lườm cậu một cái, thì ra tên nhóc này muốn ăn.
Lâm Tứ Quân cười có chút vô lại: "Người ta kết hôn không phải đều uống rượu mừng sao?"
Lâm Y Y: "Khi anh chị kết hôn, không phải em cũng đã uống rượu mừng sao?"
Lâm Tứ Quân: "Vào lúc ấy không có lương thực, chỉ ăn cháo thôi."
Lâm Ngũ Đệ: "Em không có uống rượu mừng, chị và anh rể kết hôn lúc nào vậy?”
Lâm Y Y: "Lúc. .. em còn bé xíu như vầy."
Lâm Ngũ Đệ nhìn tư thế bé xíu như vậy, cậu xẹp xẹp miệng: "Vậy hiện tại em cũng phải uống rượu mừng."
Lâm Y Y: "Chờ đến khi anh cả của em kết hôn thì em lại uống rượu mừng, lúc đó cho em uống đủ. À đúng rồi, còn có thể cho em và anh cả cùng nhau đón tân nương."
Lâm Ngũ Đệ võ tay: "Quá tốt rồi, đón tân nương, uống rượu mừng."
Lâm Đại Quân: "Em biết cái gì là đón tân nương uống rượu mừng chứ?" Lâm Ngũ Đệ: "Em biết, anh tư biết, em cũng biết."
Lâm Đại Quân: "Em khoác loác thì có."
Lâm Ngũ Đệ: 'Hứ.. .
Lâm Tam Quân đứng ở một bên nhìn bọn họ, ánh mắt không âm trầm giống như trước đây, cậu cũng vui vẻ. Hôm nay chị và anh rể đăng ký kết hôn, cậu thấy vui vẻ cho chị. Chỉ là cậu không thích tụ lại cùng nhau, cho nên không có tiến lên.
Cơm tối đương nhiên là phi thường phong phú, có điêu Lâm Y Y không gọi người nhà họ Tiêu, dù sao đăng ký kết hôn ở trong mắt người khác là một chuyện không có gì đáng chúc mừng, cho nên tự bọn họ đóng cửa lại chúc mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận