Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 413 Đây tháng

Chương 413 Đây thángChương 413 Đây tháng
Tần Hương Cúc nói: "Đúng vậy, vẫn là Đại Quân bọn họ có lòng, không nghĩ đến lại mang đến chiếc xe, vật này sợ là không rẻ."
Lâm Y Y cười.
Tần Hương Cúc: "Để mẹ lau một chút, dùng vải bọc thanh gỗ lại, xe cho trẻ con mới nên sẽ quẹt trúng Thập Nhất."
Lâm Y Y: “Con nghe mẹ."
Tần Hương Cúc: "Con lên trên giường nằm đi, phụ nữ trong tháng phải nghỉ ngơi tốt, buổi trưa chúng ta hầm canh gà."
Lâm Y Y: "Được rồi, cảm ơn mẹ." Cô trở lại bên trong giường, Tân Hương Cúc ôm cái nôi vào bên trong. Mặc dù cái nôi là gỗ, nhưng đối với người quen việc nhà nông như Tần Hương Cúc mà nói cũng không phải nặng. Một bên cái nôi buộc vào một sợi dây thừng, một đầu khác của dây thừng thì buộc ở trên giường, nếu như trẻ con tỉnh rồi, Lâm Y Y bên này kéo dây thừng, cái nôi nhẹ nhàng đung đưa, trẻ con sẽ rất thoải mái. Như vậy, cũng thuận tiện Tân Hương Cúc làm việc, nếu không thì Lâm Y Y ở cữ, Tần Hương Cúc vừa phải chăm sóc trong nhà, lại phải chăm sóc trẻ con, cũng rất cực khổ.
Buổi trưa, Lâm Đại Quân tan học quay về, cậu đúng là không gì kiêng ky xông vào gian phòng của Lâm Y Y, đều là chị em ruột, cho dù ở niên đại này cũng không cần chú ý như thế."Chị, cháu trai của em ngủ rồi sao? Sao lúc nào nó cũng đang ngủ vậy?"
Lâm Y Y: "Trẻ con vừa ra đời đều là như vậy, thích ngủ. Đúng rồi Đại Quân, xe cho trẻ con kia làm sao mấy đứa có được vậy?"
Lâm Đại Quân: "Không phải chúng em nghĩ ra, mà là thợ mộc."
Lâm Y Y: "ô?"
Lâm Đại Quân: "Chúng em đi đến nhà thợ mộc, nói với ông ấy muốn làm một chiếc xe cho cháu trai, sau đó thợ mộc dựa theo bộ dáng mà chúng em nói, ông ấy nói xe ba bánh thời trước khi kiến quốc chính là như vậy, ông ấy có thể căn cứ theo xe ba bánh trước thời kiến quốc để cải tạo, cho nên làm ra chiếc xe này. Chị, xe cho trẻ con không tệ chứ?"
Lâm Y Y nói: "Đâu chỉ có không tệ, là cực kì tốt." Thật ra đâu chỉ là tốt. Quả thực là ý tưởng sáng tạo mới ở thời đại này.
Tần Hương Cúc đi vào: "Ăn cơm, Đại Quân, con đến phòng bếp ăn đi."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Một tháng sau.
Lâm Y Y ở cữ một tháng, thời điểm xuất viện đã là trung tuần tháng 11, phòng lớn và phòng ba đến thăm cô. Phòng ba làm một đôi giày trẻ con đầu hổ, phòng lớn làm cái yếm. Ngoại trừ phòng ba, còn có Lục Tiểu Xuân và thân thích của nhà họ Lục, mọi người đều mang một ít thức ăn đến, cơ bản đều là trứng gà, còn có gạo kê hoặc là bột mì.
Bọn họ trước đây đã từng đến viện công chức, lần thứ hai tới đây đúng là không phản ứng gì. Có điều những thân thích khác của nhà họ Tiêu thì không giống nhau, mọi người đông xem tây xem, đối với nơi này rất là hiếu kỳ.
Tần Hương Cúc: "Mọi người ngôi đi, đừng khách khí."
Lục Tiểu Xuân: "Chị dâu, đứa nhỏ ôm ra cho chúng ta nhìn đi."
Bà nội Tiêu: "Đứa nhỏ ở chỗ này đây."
Mọi người vây đến xem đứa nhỏ.
"Đứa nhỏ nhìn rất lanh lợi."
"Đúng vậy, giống như Tiểu Ngư Nhi, không chỉ lanh lợi mà còn rất tuấn tú."
"Sau này lớn lên chính là một chàng trai tuấn tú."
"Sau đó lại lấy một người vợ đẹp de lại thông minh giống hệt mẹ nó."
Tần Hương Cúc: "Đúng vậy, sau này sẽ khôn khéo như cha nó, tìm được một người vợ tốt."
Bà nội Tiêu: "Phỏng chừng khó khăn rồi, cô gái tốt như Nhất Nhất rất khó tìm."
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất vẫn là mẹ tìm được, sau này vợ của Thập Nhất thì mẹ cũng tìm cho nó."
Bà nội Tiêu: "Mà cũng thôi đi, khi Thập Nhất của chúng ta lớn rồi, tự bản thân tìm vợ, hiện tại là cái gì... cái gì yêu đương tự do. Thập Nhất của chúng ta lớn rồi thì phải học trung học, thi đại học, ở đại học gặp phải cô gái tốt, hi vọng thông minh giống cha nó như thế"
Lục Tiểu Xuân: "Ngày hôm nay Tiểu Ngư Nhi không tới sao?"
Tần Hương Cúc: "Nếu như có thể đến khẳng định đến rồi, thằng hai bên kia khẳng định có chuyện."
Đầy tháng của đứa nhỏ tổ chức trong thị trấn, trong sân bày mấy bàn, nhìn qua vô cùng náo nhiệt. Đây tháng say rượu, các thân thích nhà họ Tiêu liên trở về.
Bà nội Tiêu: "Nhất Nhất, con thật sự không về nông thôn sao?"
Lâm Y Y nói: "Tạm thời trước tiên không đi, đứa nhỏ còn nhỏ, chờ đứa nhỏ hơi lớn một chút lại trở về." Chủ yếu là ở nông thôn không có bệnh viện, Sở Vệ Sinh cũng ở trên trấn, cô không yên lòng. Cho nên vẫn là ở trong thị trấn thuận tiện một chút.'Bà nội, nếu như bà không nỡ lòng bỏ Thập Nhất, nếu không bà liền ở lại nơi này đi."
Bà nội Tiêu: "Bà phải trở về, lần sau bà nhớ Thập Nhất thì sẽ cùng ông nội con tới nữa." Mặc dù thị trấn tốt, thế nhưng bà nội Tiêu vẫn yêu thích ở nông thôn, ở nông thôn tự tại, cũng có thể nói chuyện phiếm cùng các chị em gái, ở trong thị trấn không người quen biết, bà vẫn thấy không quen. Tuy rằng ở mấy tháng, thế nhưng luôn cảm thấy nơi nào đó không dễ chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận