Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 435 Ghét ăn trứng gà

Chương 435 Ghét ăn trứng gàChương 435 Ghét ăn trứng gà
Lâm Tứ Quân nói: "Đây là thư nhà của anh ba, chị nói để anh cả cũng nhìn một cái, đợi sau khi anh cả xem rồi phải viết thư, viết xong đều giao cho chị, gửi thư trả lời chung với chị."
Lâm Trân: "Được, chờ tối thứ bảy anh cả các em về, chị sẽ nói với anh ấy."
Thứ bảy, Lâm Đại Quân đạp xe đạp trở về, vê đến nhà sắp sáu giờ. Còn chưa vào cửa viện, cậu đã kêu: "Tiểu Trân, anh đã về."
Nhìn thấy chồng mình trở về, Lâm Trân chạy ra khỏi nhà: "Anh đã trở lại?" Cô cười tủm tỉm lại nhiệt tình nhìn cậu. Vợ chồng son đính hôn đã nhiều năm, muốn nói tình cảm vậy thật sự không tệ. Không nói đến tình yêu oanh oanh liệt liệt gì, bọn họ có thể nói là cùng nhau lớn lên, cùng nhau làm bạn, giống như người nhà.
Lâm Đại Quân ở trước mặt Lâm Trân có hơi đàn ông, Lâm Trân dịu dàng, giống cô gái nhỏ, hai người rất tốt đẹp. Sự đàn ông Lâm Đại Quân đến từ chính câu nói trước kia của Lâm YY cô nói Đại Quân là trụ cột gia đình của nhà họ Lâm. Từ sau lúc đó, Lâm Đại Quân liền nhớ kỹ mình là trụ cột gia đình, phải có điệu bộ của chủ nhà, cũng bởi vậy, có tính cách đàn ông hơi lông rùa.
Lâm Đại Quân đẩy xe đạp vào đại sảnh, sau đó gỡ túi xách của mình từ trên xe đạp xuống, lại lấy ra một hộp dầu dưỡng da mặt từ trong túi, không lãng mạn chút nào nói: "Cho em."
Với Lâm Trân mà nói, kinh ngạc vui mừng tới quá đột nhiên, cô vui sướng nhận lấy: "Anh... Sao anh mua cái này?”
Nhìn thấy niềm yêu thích trong mắt cô, Lâm Đại Quân có chút kiêu ngạo nói: "Anh thấy chị anh dùng cái này thoa mặt, em thoa nhiều có thể giống chị, khuôn mặt trắng như bột mì."
Lâm Trân: "... Cám ơn Đại Quân." Nếu là người khác, chắc chắn bị lời nói trắng trợn của cậu làm tức giận. Nhưng Lâm Trân 15 tuổi đính hôn với cậu, đến bây giờ hai người ở bên nhau hơn ba năm, cũng biết tính cách của cậu, cho nên không có so đo.
Lâm Đại Quân: "Cảm ơn gì, em là vợ anh. Em không biết đâu, thứ này rất khó mua, mỗi tuần anh đều nhìn, cũng không mua được, thật vất vả mới mua được đó."
Lâm Trân nghe xong, càng thêm vui vẻ. Khó trách hôm nay mới tặng thì ra trước đó không mua được. "Thư nhà của Tam Quân đến, thư đưa cho chị cả, Tứ Quân lấy tới, chị cả bảo sau khi anh xem rồi phải trả lời, gửi chung thư trả lời với chị cả."
Nghe thấy Tam Quân gửi thư, Lâm Đại Quân cũng vui sướng, lại nói, khi cha mẹ còn sống, tình cảm anh em cũng không có sâu sắc như vậy, lúc ấy con trai trong nhà nhiều, đứa sau rất dễ bị xem nhẹ. Sau này cha mẹ qua đời, chị cả mang theo bọn họ câu tôm, sau khi chị cả kết hôn, anh em bọn họ lên núi đào củ từ, lên núi tìm cái ăn, sau đó cùng đi làm, cùng đến thị trấn tìm chị cả, lại cùng nhau nuôi heo nuôi gà, năm năm này, tình cảm của bọn họ mới sâu nặng như vậy.
Có chuyện gì mọi người cùng nhau làm, có đồ ăn mọi người cùng nhau ăn. Mở thư ra, nhưng Lâm Trân không nhìn, cô bé vội đưa thư cho Đại Quân: "Anh xem đi, em đi bới cơm."
Lâm Đại Quân: "Ừ”
Trên bàn cơm chỉ hai món ăn, một món là thịt khô xào cải trắng, thịt khô còn là từ hồi tết lúc ấy làm, khi Lâm Đại Quân không ở đây, Lâm Trân cũng không nỡ ăn, còn có một món là trứng gà xào củ cải. Có lẽ phụ nữ đều như vậy, thà rằng bạc đãi mình, cũng không nguyện ý bạc đãi con cái và chồng.
Chờ Lâm Trân bới cơm xong, Lâm Đại Quân đã xem thư rồi. Lâm Đại Quân bỏ thư xuống bắt đầu ăn cơm, cậu chủ yếu lựa cải trắng ăn.
Lâm Trân: "Anh ăn trứng gà với thịt đi, đừng chỉ ăn rau."
Lâm Đại Quân: "Anh không thích ăn trứng gà, ghét ăn trứng gà." Ở trước mặt người khác cậu sẽ không nói, nhưng Lâm Trân là vợ cậu, cậu có thể nói thẳng.
Lâm Trân: “Anh nói bừa, nào có ai sẽ ghét ăn trứng gà chứ."
Lâm Đại Quân: "Thật đó, nhà của bọn anh sau khi ở riêng, mỗi người nuôi hai con gà, trứng gà đều tự mình ăn. Hai năm trước tất cả mọi người thích ăn, sau khi ăn hai năm, bọn anh sẽ không thích ăn nữa, cho nên hoặc là cho chị cả trứng gà, hoặc là câm đến cung tiêu xã cho cung tiêu xã thu mua."
Chẳng qua trước kia bọn họ còn chưa kết hôn, cậu sẽ không nói việc này. Cậu phân người ngoài và vợ rất rõ ràng, chị từng nói, chuyện trong nhà không thể nói với người ngoài.
Lâm Trân đột nhiên nhớ tới, trước kia khi hai người còn chưa kết hôn, thỉnh thoảng Lâm Đại Quân sẽ đưa trứng luộc cho cô, cô đau lòng Đại Quân, sẽ tách một nửa cho Đại Quân ăn, nhưng lân nào Đại Quân cũng không muốn ăn, vì thế cô rất cảm động, nghĩ đến Đại Quân không tiếc giữ lại cho cô thì ra là cậu ghét ăn.
Lâm Trân: "Nhà mẹ đẻ em cách mấy ngày mới có thể ăn một quả trứng, còn là mọi người cùng nhau ăn, mỗi lần em chỉ có thể ăn một hai đũa."
Lâm Đại Quân: "Vậy về sau mỗi ngày em đều ăn một quả, trứng của gà mái nhà chúng ta đẻ ra tự em ăn, ăn không hết lại cầm đi thu mua."
Bạn cần đăng nhập để bình luận