Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 579 Nhìn đồ ăn dưới dĩa

Chương 579 Nhìn đồ ăn dưới dĩaChương 579 Nhìn đồ ăn dưới dĩa
Phương Phuong: That là lợi hại.' Thời đại này, mọi người có sự kính sợ tự nhiên với bộ đội, huống chi còn là quan quân cao cấp.
Tiểu Thập Nhất chỉ có nửa chén cháo ngân nhĩ, cậu bé ăn nhanh hơn Lâm Y Y, chờ Lâm Y Y trở lại phòng bếp, cậu bé cũng đã ăn xong. Hơn nữa nhóc con nghe thấy bên ngoài có tiếng động, liền tò mò đi ra. Tiểu Thập Nhất đứng ở cửa phòng bếp, nhìn thấy Trương Hiếu Quân và Phương Phương, bởi vì không biết, cho nên ánh mắt của cậu bé trực tiếp lại trong suốt.
Trương Hiếu Quân tiến về phía trước, đã biết tình hình chung của nhà Lâm Y Y, lúc này nhìn thấy bé trai ngay cửa. Thì biết thân phận của cậu bé, cậu ta cười hỏi: "Là Thập Nhất sao?”
Tiểu Thập Nhất gật đầu:"Đúng vậy." Hôm nay cậu bé mặc một chiếc áo lông thấp cổ màu đen, còn có áo lót bông màu xanh biếc của quân đội, bởi vì mới vừa ăn xong bữa sáng, cho nên trên cổ còn vương cơm, nhìn qua cực kỳ đáng yêu."Chú là ai vậy?"
Trương Hiếu Quân nhìn thấy bộ dáng cậu bé khỏe mạnh kháu khỉnh, cũng mang theo mấy phần thích: "Cháu đoán xem."
Tiểu Thập Nhất lắc đầu: "Cháu không biết chú." Đoán hay không đoán gì đó, đứa trẻ nhỏ như vậy, làm sao biết chơi trò chơi chữ nghĩa thế?
Trương Hiếu Quân vẫy tay về phía cậu bé, sau đó cầm lấy miếng bánh bích quy: "Ăn không?"
Tiểu Thập Nhất đi đến trước mặt cậu ta, nhận lấy bánh bích quy, cắn một ngụm, sau đó phát ra tiếng bánh bích quy giòn tan, tiếp theo lại hỏi: "Chú là ai vậy?"
Trương Hiếu Quân: "Cậu là cậu cháu."
Tiểu Thập Nhất mở to hai mắt, cậu bé nhét bánh bích quy vào trong tay Trương Hiếu Quân, sau đó vươn tay bẻ ngón tay: "Cậu cả, cậu ba, cậu tư, cậu út... Vừa gập đúng bốn ngón tay, sau đó nhìn Trương Hiếu Quân, ý là, cậu nào cậu ta cũng không phải.
Trương Hiếu Quân nói: "Cậu là cậu hai cháu, cháu xem 1345... Còn thiếu 2ˆ"
Tiểu Thập Nhất đương nhiên nghe không hiểu, cả với một không giống nhau, út với năm cũng không giống nhau, cậu bé chỉ biết cậu cả với cậu út, không biết cậu một và cậu năm. Cho nên, Tiểu Thập Nhất mở to đôi mắt hoài nghi nhìn cậu ta.
Phương Phương lấy ra năm hào tiền từ trong túi đeo bên người: "Cho cháu, đây là quà gặp mặt cậu hai với mợ hai đưa cho cháu." Rất nhiều gia đình đều sẽ đưa quà gặp mặt lần đầu tiên cho đứa nhỏ, nhưng đó đều là mấy xu tiên. Phương Phương không phải người keo kiệt, điều kiện trong nhà cô ta tốt, xuống nông thôn cũng do bản thân tùy hứng, nếu không cô ta chắc chắn sẽ không xuống nông thôn, tốt nghiệp rồi người nhà trực tiếp kiếm một công việc cho cô ta, nhưng tốc độ báo danh của cô ta mau lẹ, người nhà cũng không có cách nào, đã báo tên lên roi thì không sửa được. Theo phương diện nào đó mà nói, con người Phương Phương khinh thường dân quê, khinh thường những đứa trẻ bẩn thỉu trong nông thôn, nói vê thế lực, người trong thành phố tới cơ bản đều như thế. Nếu hôm nay là con của Lâm Đại Nha, cô ta chắc chắn không thèm nhìn một cái, ngay cả một xu tiên quà gặp mặt cô ta cũng sẽ không cho, nhưng bởi vì Lâm Y Y không giống với ấn tượng của cô ta, thế nên tiền lì xì cho Tiểu Thập Nhất tới năm hào tiên, xem như nhiều. Người vợ giống Phương Phương, đối diện với gia đình điều kiện tốt, cô ta đúng thật là chống được tình hình, đơn giản mà nói, chính là nhìn đồ ăn dưới đĩa(1).
(1)Tùy theo người thế nào thì sẽ đối xử như thế đó.
Tiểu Thập Nhất nhận tiền, thứ như tiền cậu bé vẫn biết. Cậu bé lập tức cất tiền vào trong túi quần, sau đó cho Phương Phương một nụ cười sáng lạn.
Đương nhiên Lâm Y Y nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, không thể không nói, lần này Trương Hiếu Quân tới cửa, tốt đẹp hơn trong tưởng tượng của cô nhiều, ít nhất không phải hạng vô lại như cô nghĩ đến, mà vợ Trương Hiếu Quân cũng không phải kẻ ngang tàng y lại, không nói lý như cô nghĩ. Dù sao ở trong nội dung truyện gốc, vợ của Trương Hiếu Quân sẽ đưa hết tất cả việc nhà cho Lâm Đại Nha, nhưng không phải chính là kẻ không nói lý sao? Chẳng lẽ là CP thay đổi.
Nhưng mà, mặc kệ mấy cái này, từ thái độ đối nhân xử thế của Trương Hiếu Quân bây giờ có thể thấy được, thứ Trương Hiếu Quân kiêu ngạo nhất chính là thân phận người thành phố, hơn nữa cậu ta rất sĩ diện, người sĩ diện, cũng rất dễ đối phó. Chỉ cần cậu ta vẫn còn sĩ diện, như vậy cậu ta làm việc đều sẽ cố ky.
Mà Trương Hiếu Quân sẽ không đánh chủ ý với nhà họ Lâm, thầm nghĩ trước khi vẫn còn ở chung tốt đẹp với nhà họ Lâm, cô cũng sẽ không động vào Trương Hiếu Quân. Nếu sự lễ độ ở mặt ngoài này có thể duy trì đến trước khi cuộc thi đại học khôi phục, cũng không hẳn là chuyện xấu. Thậm chí, chỉ cần Trương Hiếu Quân không gây sự, vẫn an phận, cô còn có thể lộ ra chuyện thi đại học với Trương Hiếu Quân trước khi thi đại học, sau đó để cậu ta cất bước tiến xa. Nhưng điều kiện trước hết, Trương Hiếu Quân phải an phận như vậy.
Quả thật, Trương Hiếu Quân làm con thừa tự, bọn họ cũng viết thư cắt đứt quan hệ, nhưng người Hoa trong nước khác biệt, ở nước Hoa sẽ trói rất chặt người ta vào cái khung đạo đức và dư luận, nhất là thời đại này, thời đại chú ý máu mủ ruột rà, nếu lúc Trương Hiếu Quân lễ phép tới nhà, cô không nói tình cảm đã đuổi người đi, như vậy dư luận chắc chắn hướng về phía Trương Hiếu Quân, ở trong mắt người khác, dám chắc chính là Lâm Y Y cô không nói lý. Dù sao tuy rằng Trương Hiếu Quân làm con thừa tự ở bên ngoài, nhưng nói như thế nào cũng là em trai ruột của cô, hơn nữa em trai còn cầm đồ tới cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận