Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 415 Nhan nhin

Chuong 415 Nhan nhinChuong 415 Nhan nhin
Lâm Y Y: "Sao lại không được? Hiện tại nó là bảo bối nhỏ của em, anh đã qua thời rồi."
Tiêu Vũ: "Quá thời rồi là có ý gì? Anh nhớ trước đây em còn nói anh là đại bảo bối của em, hiện tại có người nhỏ thì không cần người lớn nữa, em nói xem em như vậy có được không?”
Lâm Y Y: "Chuyện này có gì mà không được, người nhỏ bây giờ là tri kỉ tiểu áo bông."
"Xưa nay anh chỉ nghe nói con gái là áo bông nhỏ tri kỷ của cha mẹ, nhưng chưa từng nghe qua con trai là áo bông nhỏ tri kỷ." Tiêu Vũ chỉ chỉ Tiểu Thập Nhất trong nôi,'Còn có... "
Lâm Y Y nhíu mày: "2"
Tiêu Vũ ừm hu một tiếng: "Còn có. .. anh khẳng định còn tri kỷ hơn so với nó."
Xi xì... Lâm Y Y cười ra tiếng: "Đồng chí Tiêu Vũ, anh được rồi đó, anh như vậy mà lại đi so đo với đứa bé một tháng tuổi, anh vẫn là đoàn trưởng Tiêu đó sao?"
Tiêu Vũ: "Nó cũng vì anh nên mới sinh ra, cho nên nó sẽ thông cảm cho anh."
Lâm Y Y nói: "Được, vậy anh thương lượng với nó một chút đi, để nó thông cảm cho anh."
Hai người ăn cơm trưa xong, Tiêu Vũ đi ngủ, anh sáng sớm đã ngồi thuyền lại đây, lại từ nông thôn chạy đi đến thị trấn, một đường tiêu tốn thời gian cũng không ít.
Tiêu Vũ đi ngủ trưa, Tiểu Thập Nhất còn chưa tỉnh ngủ, Lâm Y Y tiếp tục viết kế hoạch liên quan đến xe trẻ con. Đến hai giờ chiều, Tiêu Vũ tỉnh lại, nhìn thấy vợ anh đang cho con uống sữa, con trai ùng ục ùng ục uống sữa. Tâm mắt Tiêu Vũ từ con trai chuyển sang vợ, sau đó trở lại nhìn miệng của con trai, lông mày của anh từ từ cau lại, nhìn khóe miệng con trai đều là sữa, anh chuyển ghế qua ngồi một bên: "Có vài gia đình nếu không có sữa cho con uống thì phải làm sao?”
Lâm Y Y: "Nếu có thể uống sữa bột thì dùng sữa bột, uống không nổi sữa bột thì ăn cháo, hai cái đều không nổi thì chỉ có thể uống nước cháo loãng, cụ thể em cũng không biết."
Tiêu Vũ trâm tư một chút: "Nhà chúng ta có thể uống sữa bột sao?"
Lâm Y Y nheo mắt lại: "Anh muốn làm gì?"
Tiêu Vũ: "Anh cảm thấy Thập Nhất là một đứa con trai, từ nhỏ phải nuôi thành tính cách độc lập, con trai không thể thành thói quen như vậy, nếu không thì sau khi lớn lên sẽ coi trời bằng vung.
Lâm Y Y:”... Cho anh ba chữ.”
Tiêu Vũ: "Rất thông minh?"
Lâm Y Y: "Bệnh thần kinh."
Tiêu Vũ:”.. -
Sắp tới bốn giờ, Tân Hương Cúc quay về, nhìn thấy Tiêu Vũ ôm Tiểu Thập Nhất đi lại trong San.
Tần Hương Cúc vui vẻ nói: "Thằng hai, con quay về rồi sao? Sao mấy ngày trước không trở lại?
Đầy tháng của Tiểu Thập Nhất cũng qua rồi."
Tiêu Vũ: "Mấy ngày trước bộ đội có chuyện." Hơn nữa, anh cũng không biết thời gian con trai đầy tháng, trong nhà không có ai gọi điện thoại cho anh.
Tần Hương Cúc thả cái gùi xuống, nhìn cháu trai trong lồng ngực của con trai mình: "Ây da, nhóc con này tỉnh rồi, đến đây bà nội ôm một cái."
Con mắt Tiểu Thập Nhất chuyển động.
Tần Hương Cúc: "Xem nhóc con này tinh ranh, còn muốn cha con ôm sao, không muốn bà nội ôm?”
Tiêu Vũ: "Nó thì biết cái gì chứ? Còn nhỏ như vậy."
Tần Hương Cúc: "Tuy rằng nó còn nhỏ, thế nhưng thái độ của con đối với nó thì nó có thể cảm nhận được, con không thể ghét bỏ nó như vậy."
Tiêu Vũ:”.. -
Tần Hương Cúc: "Con làm cha, nếu như có chỗ nào không hiểu thì chính mình từ từ cân nhắc, lần này cân nhắc đến được rồi, chờ sau này khi Nhất Nhất lại sinh con thì con sẽ có kinh nghiệm.”
Tiêu Vũ: "Không sinh nữa, một đứa là được rồi." Mười tháng tách nhau ra ngủ, tháng ngày như vậy quá gian nan, hơn nữa không cần nhiều con, một đứa là đủ rồi.
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất còn nói, lần tới phải sinh một đứa em gái cho Tiểu Thập Nhất."
Tiêu Vũ: "Không sinh."
Tần Hương Cúc: "Lời này của con phải nói với Nhất Nhất."
Buổi tối.
Tiêu Vũ đến trước, Tân Hương Cúc ngủ trên giường nhỏ ở thư phòng. Lâm Y Y và đứa nhỏ ngủ ở bên trong, bà ngủ ở bên ngoài, có chuyện gì thì có thể trông coi, ngày hôm nay Tiêu Vũ quay về, bà ôm cháu nội ngủ trên giường ở phòng bếp, để lại không gian cho đôi vợ chồng trẻ.
Từ khi Lâm Y Y mang thai đến nay thì Tiêu Vũ cũng đã một năm không chạm vào cô, vốn đàn ông có máu nóng, thêm vào lại vừa bắt đầu ăn mặn, kết quả bởi vì Lâm Y Y mang thai, miễn cưỡng nhịn một năm. Hiện tại Lâm Y Y đã ra tháng ở cữ, hai người lại cùng nhau ngủ, Tiêu Vũ là có chút động tình nhưng anh lại nhẫn nhịn.
Lâm Y Y có chút bất ngờ, cô rõ ràng cảm giác được thân thể Tiêu Vũ đã có biến hóa, nhưng không giống như kiểu trước đây nhào lên, thực sự là ngạc nhiên. Lâm Y Y tò mò hỏi: "Anh Vũ, anh ăn chay sao?"
Tiêu Vũ ôm lấy cô tàn nhẫn mà hôn một hồi lâu: "Em vừa mới ra tháng, vẫn chưa thể cùng nhau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận