Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 239 Con nguoi phai song cho hien tai

Chuong 239 Con nguoi phai song cho hien taiChuong 239 Con nguoi phai song cho hien tai
Lâm Tứ Quân: "Biết rồi."
Lâm Ngũ Đệ: "Em không biết nha."
Lâm Tứ Quân rửa sạch tay, sau đó ôm lấy Lâm Ngũ Đệ một phen: "Đi, chúng ta đi luộc sủi cảo."
Lâm Ngũ Đệ: 'Ăn sủi cảo, em thích nhất ăn sủi cảo."
Lâm Tam Quân đặt cỏ heo cắt xong qua một bên, sau đó lại vào nhà vệ sinh, gánh thùng phân chỉ đầy một nửa lên, tính đổ hết. Lại nói tiếp, Lâm Đại Quân lớn hơn Lâm Tam Quân một tuổi, khi còn bé cũng ăn ngon hơn Lâm Tam Quân, nhưng vẫn không cao bằng Lâm Tam Quân.
Trước kia Lâm Tam Quân ở thị trấn, mỗi ngày đi theo Tiêu Vũ rèn luyện, Tiêu Vũ còn dạy cậu ta một ít kỹ xảo đánh nhau kịch liệt trong quân đội. Sau lại bởi vì phải đi học, về nông thôn, nhưng Lâm Tam Quân cũng không vì vậy mà không rèn luyện, bản thân cậu ta mỗi ngày thức sớm, chạy vòng quanh thôn, sau đó lại đánh một bộ quyền pháp Tiêu Vũ dạy. Ở phương diện tự ràng buộc, thế nhưng Lâm Tam Quân hoàn toàn noi theo Tiêu Vũ. Có lẽ là vận động nhiều, thân thể Lâm Tam Quân cao rất nhanh, tính ra cậu chỉ 14 tuổi, bây giờ đã sắp một mét sáu, phải biết rằng Lâm Đại Quân mới hơn một mét năm.
Rồi đã hơn một năm rèn luyện, Lâm Tam Quân không chỉ cao lớn, cả người nhìn qua không giống trước kia âm u hướng nội, trái lại, thân thể của cậu còn hơn cả một chàng trai. Có lẽ là đứa nhỏ này học theo Tiêu Vũ trong tiềm thức, học tư thế quân đội thẳng tắp của anh, học cách đi đường của anh. Nhìn sơ qua Lâm Tam Quân sẽ khiến người ta nghĩ rằng cậu từng huấn luyện ở trong quân đội, còn có hơi giống bóng dáng nhỏ của Tiêu Vũ.
Lâm Đại Quân đi theo Lâm Trân vào nhà đại đội trưởng.
Lâm Trân: "Mẹ... Mẹ... Đại Quân tìm mẹ nè.”
Vợ đại đội trưởng đi ra từ trong nhà bếp, nhìn thấy Lâm Đại Quân, bà rất có tấm lòng của người mẹ vợ càng nhìn con rể càng thấy vừa lòng. Bà nhìn ra được Lâm Đại Quân có hơi khờ, bà thì thích con rể như vậy, vê sau trong nhà để phụ nữ lo liệu, phụ nữ cũng có thể sống thoải mái. Vợ đại đội trưởng: "Đại Quân, cháu tìm thím có chuyện gì? Thím bảo Tiểu Trân đưa sủi cảo qua cho anh em các cháu cháu thấy không?"
Lâm Đại Quân: "Thấy ạ. Thím, thím có biết làm sao có gà con không?"
Vợ đại đội trưởng: "Con muốn nuôi gà con hả?" Cả nhà bọn họ cũng từng nuôi gà mái, nhưng bởi vì nạn đói nên đã sớm ăn, chỉ có điều bây giờ thì có thể nuôi.
Lâm Đại Quân: "Chị cháu đưa cho cháu nuôi, chị ấy nói chúng cháu dù sao cũng phải phơi giun đút heo con ăn, dứt khoát cũng nuôi gà mái luôn, con giun còn có thể cho gà mái ăn, gà mái đẻ trứng cho anh em chúng cháu ăn."
Vợ đại đội trưởng nói: "Vậy được, chờ năm sau thím đi bắt mấy con gà con, mang hai con đến cho cháu."
Nghe thấy vợ đại đội trưởng nói như vậy, Lâm Đại Quân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Vậy thím ơi, cháu trở về đây."
Vợ đại đội trưởng: "Ai." Bà đưa sui cao qua rồi, sẽ không giữ Đại Quân ở lại ăn cơm.
Chờ sau khi Đại Quân đi rồi, Lâm Trân nói: "Mẹ, vừa nay Đại Quân nói, đợi sau này anh ấy đi học tốt nghiệp, chị anh ấy sẽ mua xe đạp cho anh ấy, mẹ nói xem đây là thật vậy chăng?”
Vợ đại đội trưởng kinh ngạc: "Đây là Đại Quân chính mồm nói với con?"
Lâm Trân nói lại một lần tình huống ngay lúc đó: "Đại Quân nói, Tứ Quân cũng nói, cho nên hẳn là sự thật nhỉ?"
Vợ đại đội trưởng nghe xong có chút động tâm, ngược lại không phải tham xe đạp, con gái gả cho Đại Quân, chồng của con gái có xe đạp, với bà mà nói cũng là chuyện rất có mặt mũi.
Vợ đại đội trưởng nói: "Vậy hẳn là sự thật, con phải lễ độ với chị gái Đại Quân một chút, coi cô ấy như bà nội mà kính nhường là được."
Lâm Trân: "... Han là còn kính nhường hơn cả với bà nội đi?"
Vợ đại đội trưởng: "..... ." Hình như là đạo lý này.
Lâm Trân: "Mẹ, mẹ nói xem bọn con kết hôn, Đại Quân sẽ đưa sính lễ gì?"
Vợ đại đội trưởng: "Đừng nghĩ mấy cái không đâu, vô dụng. Con người phải sống cho hiện tại, nghĩ mấy cái đó xa xôi lắm, lại không nghĩ ra được trò trống gì."
Lâm Trân: "Được rồi được rồi, con đã biết, mẹ không cần nhắc nữa."
Vợ đại đội trưởng: "Không phải mẹ lải nhải, mẹ đang dạy con, mẹ cũng vì tốt cho con, nếu là người khác mẹ cũng không dạy đâu.'... Nhà họ Tiêu Sui cảo giữa trưa ăn thỏa thích, bởi vì Tần Hương Cúc giấu nhiều bột mì Phú Cường, cho nên làm rất nhiều vỏ sủi cảo, cũng bởi vậy gói rất nhiều sủi cảo. Ngay cả đưa cho Lâm Đại Quân bọn họ, mỗi người cũng có 15 cái sủi cảo, đem tổng cộng 60 cái qua, 60 vỏ sủi cảo phải đi tong một cân bột mì phú cường. Cho nên một bữa cơm hôm nay, nhà họ Tiểu chỉ làm sủi cảo thôi, cũng dùng 5 cân bột mì Phú Cường, ngoại trừ đưa cho nhà họ Lâm, trong nhà còn lại tới 240 cái, tính cả Tiêu Thụy với Tiêu Châu, nhà họ Tiểu tổng cộng 12 người, vừa vặn mỗi người 20 cái. Đương nhiên Tiêu Thụy và Tiêu Châu không có khả năng ăn 20 cái, cho nên phần thừa của bọn chúng đưa cho ông nội Tiêu và bà nội Tiêu, hai người chủ của họ Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận