Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 56 Mọi người đều không thiếu nợ nhau

Chương 56 Mọi người đều không thiếu nợ nhauChương 56 Mọi người đều không thiếu nợ nhau
Lâm Y Y nghe, trong lòng cực kỳ vui vẻ, cô không biết Lâm Đại Quân nói chuyện Lâm Nhị Quân với chúng như thế nào, nhưng bởi vì trả 200 đồng, trong lòng Lâm Đại Quân cũng rất tức.
Lâm Y Y mặc kệ bọn chúng cãi nhau, hiện tại cô là người chị bị em trai làm tổn thương, cho nên giữ yên lặng là được rồi. Bữa sáng là cháo gạo khoai lang, nhưng rất ít gạo, gạo chỉ còn lại bốn cân, cho nên lúc nấu cháo, chỉ có thể dùng một nắm. Lâm Y Y lấy cho mình và Lâm Ngũ Đệ, còn những người khác, cô nói với Lâm Đại Quân: "Đại Quân, em chia cho mấy đứa đi."
Lâm Đại Quân: "Vâng."
Nếu là trước kia, ngoài Lâm Y Y, khẩu phần Lâm Đại Quân và Lâm Nhị Quân là nhiều nhất, nhưng hôm nay Lâm Đại Quân chia cho Lâm Nhị Quân ít nhất. Lâm Nhị Quân cũng không nói gì thêm, dù sao chẳng mấy chốc cậu ta sẽ là con trai người trong huyện, Lâm Đại Quân hẹp hòi như vậy, cậu ta không thèm để ý.
Ăn sáng xong, Lâm Y Y nói với Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân: "Sáng nay hai đứa đừng đi câu tôm, chúng ta phải đi hợp tác xã làm chứng minh, coi như mấy đứa cùng đưa tiễn anh hai mấy đứa.' Dứt lời, cô lại hỏi Lâm Nhị Quân: "Nhị Quân, khi nào em đi huyện thành? Nếu không vội, ở nhà thêm hai ngày đi, em đi rồi, chị... Chị sẽ không được gặp em nữa?" Nói xong, cô che miệng quay đầu sang chỗ khác, trong mắt mấy đứa em, chị sắp khóc. Trên thực tế, Lâm Y Y không khóc được nên mới quay đầu sang chỗ khác, vờ vịt một chút.
Hai ngày này Lâm Nhị Quân cảm thấy ấm áp từ Lâm Y Y, cậu ta cảm thấy chị thật sự không nỡ, nhưng chính vì vậy, cũng không thể bỏ đi ý nghĩ làm con trai người trong thành của cậu ta, cậu ta nói: "Chị, cha mẹ bên kia... Cha mẹ nghĩ đến con, cho nên em làm chứng minh ở hợp tác xã đánh chứng minh xong sẽ đi, thím Quế Lan sẽ đi cùng. Chị yên tâm, chờ em ở bên kia đứng vững vàng, em sẽ giúp trong nhà. Chị... Chị đưa em 200 đồng, cha mẹ bên kia nhất định sẽ xem trọng em." Lâm Nhị Quân lại nhắc đến 200 đồng là sợ Lâm Y Y nghĩ thông suốt lại đòi lại 200 đồng, cho nên cố ý nói, 200 đồng cho cậu ta, cha mẹ bên kia sẽ đối với cậu ta tốt hơn. Hi vọng chị mềm lòng, sẽ không để ý đến 200 đồng.
Lâm Y Y tự nhiên cũng hiểu cậu ta, nói theo: "Em yên tâm, 200 đồng này chị sẽ không cần.
Nhưng... trước đó thím Quế Lan nói qua, nếu như đưa Ngũ Đệ cho bọn họ, còn phải viết thư đoạn thân, đại biểu từ đây Ngũ Đệ không còn quan hệ với chúng ta nữa. Hiện tại bọn họ muốn thu nuôi em có phải cũng muốn viết thư đoạn thân?" Tốt nhất là viết, vê sau Lâm Nhị Quân sẽ không có quan hệ với cô, một người đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ ruột, càng không có quan hệ với người chị gả chồng này.
Lâm Nhị Quân nói: "Vâng, phải viết, chị, em..."
Lâm Y Y nghẹn ngào: "Em đã quyết định, vì tốt cho em, vậy thì viết đi. Mặc dù cô cảm thấy mình giả khóc rất giả dối nhưng hiện tại mấy đứa nhóc còn nhỏ, dù có tâm cơ cũng sẽ không nghĩ tới chị mình đang giả vờ khóc, trong lòng bọn họ chị vẫn rất hiền lành. Đại đội trưởng: "Đại Nha, mấy đứa chuẩn bị xong chưa?"
Dương Quế Lan cũng tới: "Đại Nha."
Lâm Y Y mỉm cười thản nhiên với đại đội trưởng và Dương Quế Lan: "Được rồi, Nhị Quân đã nhất định phải đi huyện thành, cháu... Cháu một người chị sao có thể quản được? Nhị Quân nói còn phải viết thư đoạn thân mới có thể để người nhà bên kia yên tâm, chút nữa đến hợp tác xã, cháu... Nhị Quân viết thư đoạn thân, cháu với Đại Quân nguyện ý ký tên, chỉ cần Nhị Quân ở bên kia tốt, cháu đã thỏa mãn, không có lo lắng."
Đại đội trưởng thở dài, Đại Nha thật sự là một người chị tốt, có con gái như vậy, cha mẹ Đại Nha trên trời có linh cũng có thể yên tâm.
Dương Quế Lan nói: "Đại Nha, cháu có thể nghĩ thông là tốt, Nhị Quân đây là đi hưởng phúc, về sau sẽ rất tốt, dù nói viết thư đoạn thân, cậu bé thành con của bà con kia của thím, nhưng tóm lại cũng là em trai cháu, nó tốt, cháu còn cái gì không yên lòng nào?”
Lâm Y Y gật gật đầu, không nói gì. Cô thâm nghĩ: Hiện tại cô lo lắng là Lâm Nhị Quân đến hại bên kia. Bất kể nói thế nào, dưới tình huống không biết phẩm hạnh người nhà kia, cô nghĩ bên kia đối tốt với Lâm Ngũ Đệ, cho nên... Làm sao nhắc nhở bọn họ? Lâm Y Y cũng có lòng riêng, đôi khi ngẫm lại, cô cũng không muốn nhắc nhở nhà bên kia, dù sao nhà kia năm đó thu dưỡng Lâm Ngũ Đệ cũng là vì dưỡng lão cho mình, bọn họ thu dưỡng Lâm Ngũ Đệ là ân tình, nhà họ Lâm đoạn tình với Lâm Ngũ Đệ, cho nên nhà họ Lâm với bên kia không có ân tình. Bọn họ thu dưỡng Lâm Ngũ Đệ là ân tình, Lâm Ngũ Đệ dưỡng lão cho bọn họ, cho nên Lâm Ngũ Đệ cũng không nợ họ.
Dựa theo nhân quả, bọn họ bỏ ra nhân, nhà họ Lâm đoạn tình là quả, Lâm Ngũ Đệ dưỡng lão cho bọn họ là quả, cho nên, mọi người đều không thiếu nợ nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận