Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 610 Chột dạ

Chương 610 Chột dạChương 610 Chột dạ
Nghe được cái này, Lâm Tứ Quân cười ha ha: "Đẹp sao? Chị cả của tôi viết chữ đẹp nhất, tiếp theo là anh ba, nhưng mà chữ của tôi vẫn còn đẹp hơn anh cả." Anh ba của cậu làm chuyện gì cũng đều chăm chú.
Lâm Tú vừa nghe, nhất thời cảm thấy có bước tiến, liền thả mềm âm thanh hỏi: "Tứ Quân, em chỉ học đến năm thứ ba, có vài chữ còn không biết, anh có thể dạy em đọc sách, dạy em viết chữ không?”
Lâm Tứ Quân: "Không rảnh, tôi còn đang bận đây, bài tập nghỉ đông còn có rất nhiều."
Lâm Tú: ".. . Vậy em không quấy rây anh, đúng rồi, hiện tại chị họ của em đang ở cữ, không có cách nào quét tước vệ sinh, giặt quân áo, anh có quần áo muốn giặt không? Em giúp anh giặt sạch.
Lâm Tứ Quân dừng một chút, ngẩng đầu lên kỳ quái nhìn Lâm Tú một chút: 'Không có, tự tôi giặt sạch." Từ khi anh cả kết hôn, cậu đều tự mình giặt quần áo, chỉ có ga trải giường mới nhờ chị dâu giặt. Chị cậu đã nói, quân áo của đàn ông chỉ có vợ và người có liên hệ máu mủ mới có thể giặt, người khác giặt sẽ dễ dàng khiến người ta nói, người em họ của chị dâu này thật là kỳ quái, còn muốn giúp cậu giặt quân áo. Có điều, Lâm Tứ Quân cũng không có suy nghĩ nhiều."Cô không có chuyện gì nữa thì có thể đi được chưa? Tôi muốn làm bài tập."
Nụ cười của Lâm Tú cứng ngắc một hồi: "Vậy em đi trước."
Buổi tối, chờ sau khi Lâm Đại Quân tan tầm, tới gọi Lâm Tứ Quân sát vách sang ăn cơm, vợ của đại đội trưởng làm cơm, làm xong cơm thì bà cũng ở lại nhà con rể ăn.
Lúc ăn cơm, Lâm Tứ Quân nói: "Anh cả, em họ của chị dâu thật kỳ quái, buổi trưa em đang nhà làm bài tập, cô ta đến nhà của em, nói phải giúp em giặt quần áo."
Vợ của đại đội trưởng vừa nghe, chuyện lớn rồi.
Lâm Đại Quân: "Cô ta muốn làm gì? Ăn no không có chuyện làm sao?"
Lâm Tứ Quân: "Em cũng không biết."
Vợ của đại đội trưởng hỏi: "Vậy con để cho nó giặt quần áo sao?"
Lâm Tứ Quân: "Không có, chị con nói rồi, quân áo của đàn ông không thể tùy tiện để cho người khác giặt, trừ vợ mình ra. Còn nữa, cô ta còn muốn để con dạy đọc sách viết chữ, thật là kỳ quái, con làm bài tập còn không kịp nữa là.'
Vợ của đại đội trưởng có chút rõ ràng ý tứ của Lâm Tú, ngày hôm nay bà từ chối chuyện này, Lâm Tú liền tự mình tìm đến, muốn tiếp cận Tứ Quân.
Vợ của đại đội trưởng cũng bị sợ hết hồn, nếu như Lâm Tú thành công, phỏng chừng Lâm Y Y sẽ khó chịu với bà. Một khi Lâm Y Y cảm thấy khó chịu với bà, tháng ngày của con gái ở nhà họ Lâm liền không dễ chịu. Tuy rằng Đại Quân nhìn thành thật, mặc kệ chuyện trong nhà, người cũng ở chung rất tốt, thế cậu ta đối với chị thẳng thắn sẽ nghe theo. Nếu như Lâm Y Y nói muốn Đại Quân ly hôn với con gái, không chừng cậu ta cũng sẽ nghe.
Nghĩ tới đây, cả người vợ của đại đội trưởng đều tỉnh táo. Bà nói: "Tứ Quân, chị con nói rất đúng, quần áo của con không thể tùy tiện để người ta giặt. Không chỉ có quần áo, nếu như trong nhà không có ai, chỉ có một mình con thì cũng không thể gọi cô gái khác đi vào." Ngay cả con gái mình là chị dâu cả và Lâm Tứ Quân là em chồng cũng muốn tránh hiềm nghi, huống chỉ Lâm Tú.
Lâm Đại Quân lập tức nói: "Mẹ vợ nói rất đúng, Tứ Quân, nếu như có nữ đồng chí tiếp cận em, em nhất định phải tránh hiềm nghi, duy trì khoảng cách hai mét trở lên. Nếu như có nữ đồng chí ngã chổng vó ở trước mặt em, em cũng không được nâng người ta dậy, phải tìm người khác hỗ trợ. Nếu như có nữ đồng chí muốn em đưa cô ta đưa về nhà, em cũng không được đưa." Đây chính là lời tuyên bố kinh nghiệm của cậu ta, cậu ta dựa vào suy nghĩ này, yên phận trải qua ba năm cấp hai, ba năm cấp ba."Chị cả nói rồi, cái này gọi là đụng chạm, có vài nữ đồng chí cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện này."
Nghe Lâm Đại Quân nói như vậy, vợ của đại đội trưởng có chút xấu hổ, giống như đang nói Lâm Tú, bất kể nói thế nào, Lâm Tú cũng là cháu gái của bà.
Lâm Tứ Quân: "Em biết rồi, lẽ nào cô ta muốn đụng chạm em sao?"
Lâm Đại Quân: “Anh không biết, nếu không ngày mai sau khi cho heo ăn xong thì em đi hỏi chị một chút?" Thật ra, Lâm Đại Quân thật không có ý muốn nói Lâm Tú ý, cậu ta chỉ nói lại những lời trước đây Lâm Y Y đã dạy mình. Có điều, vợ của đại đội trưởng đây là chột dạ.
Lâm Tứ Quân: "Được."
Mọi người ăn cơm xong, vợ của đại đội trưởng đi tới gian phòng của Lâm Trân thu dọn, sau đó cùng Lâm Trân nói chuyện của Lâm Tú: "Nhìn dáng dấp Tiểu Tú đã quyết định muốn thành sự với Tứ Quân rồi."
Lâm Trân trâm mặt xuống: "Nó đây là muốn làm cái gì? Có nghĩ tới con hay không? Nếu như nó thật sự dám đánh chủ ý lên Tứ Quân, không biết chắc chị cả sẽ nghĩ như thế nào. Chị cả nhìn thì dễ tính, nhưng không phải là người sẽ bị uy hiếp khuất phục. Nếu như Tiểu Tú dám có ý đồ, mọi người chắc chắn sẽ không để cho nó vào cửa. Mẹ, mẹ đến nói chuyện với thím hai một chút đi."
Vợ của đại đội trưởng: "Mẹ biết rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận