Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 314 Ban ke hoach nha tre

Chuong 314 Ban ke hoach nha treChuong 314 Ban ke hoach nha tre
Ngày hôm sau, đại đội trưởng liền đi hợp tác xã.
Mặc dù đại đội trưởng là người lãnh đạo của đại đội sản xuất, thế nhưng ở bên trong hợp tác xã, ông ấy chỉ là một nhân vật nhỏ bé, nói khó nghe một chút, ai cũng có thể hạ nhục ông ấy. Đại đội trưởng và Tiêu Đại Cường lên tiếng chào hỏi, liền đi tìm chủ nhiệm Dương, lấy thân phận của ông ấy thì chưa gặp được xã trưởng.
Đi vào bên trong hợp tác xã, ông ấy cảm thán, vẫn là Tiêu Đại Cường thoải mái, ngồi ở bên ngoài nhìn cửa thì có tiền lương.
Khi đại đội trưởng đến, chủ nhiệm Dương đang viết báo cáo, nhìn thấy đại đội trưởng đến rồi, chủ nhiệm Dương nói: "Ai da, lão Trương đến rồi." Đại đội trưởng của đội sản xuất Đại Đường họ Trương.
Đội trưởng Trương nói: "Chủ nhiệm Dương, chỗ này của tôi có một phần kế hoạch liên quan đến nhà trẻ của hợp tác xã, anh có thời gian nhìn qua không?”
Chủ nhiệm Dương sững sờ: "Anh nói cái gì?" Ông ấy hoài nghi mình nghe lầm. Hiện tại là xảy ra chuyện gì? Mỗi người đều có thể mở miệng liền đàm luận kế hoạch sao? Nghề này bây giờ ai cũng có thể ra kế hoạch, giác ngộ thật cao.
Đội trưởng Trương nói: "Là liên quan đến nhà trẻ, tôi nghĩ không phải thị trấn có nhà trẻ sao?
Có châm ngôn nói rất hay, giáo dục từ nhỏ rất quan trọng, người trong thị trấn mở nhà trẻ, chính là bắt đầu từ lúc nhỏ liên giáo dục, bên trong nông thôn chúng ta sau có thể lạc hậu hơn bọn họ chứ? Cho nên tôi đã nghĩ, hợp tác xã chúng ta cũng nên mở nhà trẻ."
Chủ nhiệm Dương chỉ vào đội trưởng Trương, Đột nhiên lớn tiếng nói: 'Lão Trương, anh anh anh anh...
Đội trưởng Trương sợ hết hồn, làm sao?
Chủ nhiệm Dương đột nhiên xoay chuyển câu chuyện: "Lão Trương, tôi thực sự không nghĩ tới, anh là người có giác ngộ như thế, còn giác ngộ hơn cả lão Lâm của đại đội sản xuất Thượng Lâm. Câu nói giáo dục từ nhỏ này của anh nói thật hay, nói thật hay... Tôi phát hiện những người đại đội trưởng hiện nay mỗi người đều giác ngộ cao. Được, vì sự giác ngộ này của anh, tôi liền xem kế hoạch của anh." Vừa vặn, chuyện sân nuôi heo cũng kết thúc rồi, ông ấy cũng muốn tìm một ít chuyện để làm, có chuyện làm, mới có thể nói công tác tích cực.
Đội trưởng Trương đem bản kế hoạch đưa cho chủ nhiệm Dương, ông ấy đứng ở một bên. Khi đứng thì nhìn thấy một phần báo cáo trên bàn, đương nhiên, thứ ông ấy nhìn không phải nội dung, mà là đầu tiên nhìn đã cảm thấy đoạn báo cáo có chữ viết thật tốt.
Chủ nhiệm Dương nhìn thấy tâm mắt của ông ấy nhìn vào trong báo cáo, nhân tiện nói: "Nhìn cái gì vậy?”
Đội trưởng Trương: "Chữ viết này thật là đẹp." Chủ nhiệm Dương nói: "Đây là đồng chí Lâm Nhất Nhất viết báo cáo kế hoạch về chuyện nuôi heo, chữ viết của cô thật sự rất tốt."
Đội trưởng Trương sững sờ: "Đây là chữ viết của cháu gái Lâm Nhất Nhất?"
Chủ nhiệm Dương: "Đúng vậy."
Đội trưởng Trương đột nhiên cảm thấy có chút đau mặt, ngày hôm qua còn muốn để người ta viết mấy chữ, lúc đó Lâm Y Y từ chối, ông ấy cho rằng Lâm Y Y vội vã đàm luận chuyện nhà trẻ, nhìn dáng dấp là vì muốn giữ mặt mũi cho ông ấy, người ta khen chữ viết của ông ấy tốt, ông ấy liền như bay lên, căn bản không cách nào so sánh được với chữ viết của cháu gái Lâm Y Y.
Thật ra, chữ của đội trưởng Trương thật sự viết không tồi, ông ấy tự mình luyện tập, hơn nữa tiếp thu giáo dục cũng không cao, cũng chưa học xong tiểu học, chỉ học đến năm thứ ba. Mà chữ của Lâm Y Y cũng bởi vì từng học thư pháp mới có thể đẹp như vậy, cho nên Lâm Y Y khen chữ của đội trưởng Trương viết tốt là chân tâm, trong thời đại này, ở tâng lớp này, chữ của đội trưởng Trương coi như là tốt.
Nét mặt già nua của đội trưởng Trương ửng đỏ, nhìn dáng dấp sau đó không thể quá hả hê.
Chủ nhiệm Dương xem bản kế hoạch của đội trưởng Trương, bị nội dung chi tiết bên trong bản kế hoạch làm cho kinh ngạc đến ngây người, không thể không nói, kế hoạch này. .. có hi vọng.
Chủ nhiệm Dương: "Lão Trương, đi, chúng ta đi gặp xã trưởng."
Đội trưởng Trương vừa nghe: "Hả?”" Đi gặp xã trưởng, nói rõ. .. có hi vọng rồi.
Văn phòng xã trưởng.
Xã trưởng xem xong bản kế hoạch nhà trẻ, ông gõ gõ bàn: "Lão Trương, chúng ta cộng sự mấy năm, tính cách này của ông khá là ổn, người cũng thực tế, bản kế hoạch nhà trẻ này khẳng định không phải ông nghĩ ra được, ông nói cho tôi nghe bản kế hoạch này là do ai nghĩ ra được?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận