Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 414 Phân biệt đối xử

Chương 414 Phân biệt đối xửChương 414 Phân biệt đối xử
Sau khi bà nội Tiêu và ông nội Tiêu hồi hương, trong nhà còn lại ba người Lâm Y Y, Tần Hương Cúc và Lâm Đại Quân, lập tức yên tĩnh hơn rất nhiều. Có điều thời điểm cuối tuần, Lâm Đại Quân và Tần Hương Cúc đều sẽ hồi hương xem tình huống trong nhà, có lúc mấy anh em nhà họ Lâm cũng sẽ tới. Có cái nôi, Lâm Y Y làm việc vẫn rất thuận tiện. Bản thân cô khi làm cơm, đứa nhỏ nằm ở trong nôi, cô thỉnh thoảng lay động một chút, đứa nhỏ cũng ngoan.
Ngày hôm nay sáng sớm Tân Hương Cúc và Lâm Đại Quân trở về ở nông thôn, sau khi Lâm Y Y rời giường, chính mình trước tiên mặc quần áo tử tế, sau đó mặc quân áo cho đứa nhỏ, sau khi cho đứa nhỏ mặc quân áo tử tế, sẽ ôm cái nôi vào phòng bếp, đặt nó vào bên trong: "Thập Nhất, mẹ ăn chút điểm tâm, con bé ngoan nằm ở đây nha."
Đôi mắt đen láy của Tiểu Thập Nhất nhìn Lâm Y Y.
Lâm Y Y cười với nó một hồi, sau đó kéo màn trong nôi, miễn cho có sâu bọ gì đó bay vào trong nôi.
Điểm tâm là trước khi về quê Tần Hương Cúc đã làm, cháo bí đỏ.
Lâm Y Y múc cháo, bưng đến trên bàn ăn, cô nhấc màn lên: "Thập Nhất, mẹ đến rồi, mẹ ở đây, con có thấy không?" Cô hướng về đứa nhỏ phất tay một cái,'Thập Nhất, mẹ ở đây, nhìn thấy không?" Đứa nhỏ còn nhỏ, Lâm Y Y muốn để con quen thuộc với âm thanh của mình. Có người nói, đứa nhỏ sau ba tháng mới căn cứ vào âm thanh để nhận biết người.
Con mắt Tiểu Thập Nhất chuyển động, sau đó nhìn thấy Lâm Y Y, cậu nhấch môi nở nụ cười.
Thật ra đứa nhỏ sau khi đầy tháng, có mẹ ở bên người, cùng chơi cùng đối diện thì sẽ vô thức mỉm cười.
Lâm Y Y nhìn nét cười của cậu, cũng không nhịn được mà nở nụ cười. Nhìn Tiểu Thập Nhất, cô đột nhiên đỏ mắt, nhớ tới cha mẹ mình. Lâm Y Y nói: "Tuy rằng ông ngoại bà ngoại không nhìn thấy con, nhưng bọn họ cũng yêu con như mẹ vậy." Nếu như mẹ cô biết cô không chỉ kết hôn, còn có một đứa nhỏ thì nhất định sẽ vui vẻ. Mẹ cô thường ồn ào suy nghĩ muốn cô lúc còn trẻ sinh một đứa, chỉ là. .. cũng không biết sau khi cô hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới này, trở lại thế giới hiện thực thì như thế nào.
Ăn xong cơm, Lâm Y Y đi rửa bát bát, sau đó lau bàn ăn khô ráo, lại lấy giấy bút: "Tiểu Thập Nhất, con ngoan nha, mẹ làm việc." Vừa nói, vừa ngân nga một khúc ca cho đứa nhỏ nghe.
Lâm Y Y nhìn thấy chiếc xe cho trẻ con kia thì có ý nghĩ, sắp tới chín giờ, Lâm Y Y nghe tới cửa có âm thanh, cô tho đầu ra: "Ai vậy?"
"Là anh, anh đã trở về."
Lâm Y Y vội vàng để bút xuống, tới cửa, chỉ thấy Tiêu Vũ đeo túi xách quay về. Cô nhìn anh: "Anh về rồi, anh bỏ lỡ rượu đầy tháng của con rồi."
Tiêu Vũ: "Xin lỗi, mấy ngày đó có chút bận bịu." Lâm Y Y: "Không sao, lần này anh nghỉ ngơi mấy ngày?”
Tiêu Vũ: "Chỉ một buổi tối, sáng sớm ngày mai liền đi." Nói xong, thả đồ vật xuống, nhìn con trai trong nôi,'Nó cao lớn hơn không ít nha. Mới hơn một tháng không gặp thôi."
Lâm Y Y: "Đúng vậy, trẻ con vừa ra đời lớn lên đặc biệt nhanh, hơn nữa còn có thể ăn, lúc em không đủ sữa thì cho nó uống sữa bột, mẹ nói sau này nhất định sẽ cao giống như anh."
Tiêu Vũ rửa sạch tay, lại rửa mặt, sau đó ôm Tiểu Thập Nhất lên, vừa mới ôm con lên thì anh liền sốt sắng nói: "Vợ vợ, con nở nụ cười với anh, em mau đến xem, con cười với anh." Tiêu Vũ sốt sắng ôm con trai đi tìm Lâm Y Y, Lâm Y Y đang rửa cá,'Em mau đến xem, con cười với anh."
Lâm Y Y: "Anh nói chuyện với con nhiều một chút thì con sẽ nở nụ cười. Em nghe người ta nói, đứa nhỏ ba tháng sẽ căn cứ âm thanh để nhận người, còn có thể quay đầu, bình thường anh không hay ở đây, nếu như không nói chuyện nhiều với con thì con sẽ không nhận ra anh."
Tiêu Vũ: "... Anh cũng không nói được nhiều."
Lâm Y Y: "Vậy anh đọc sách cho con đi."
Tiêu Vũ: “Anh cảm thấy đây là ý kiến hay." Anh bọc kỹ con trai, sau đó tìm ra một quyển sách.
Lâm Y Y:”.. " Chồng cô đi tìm một quyển sách thật.
Tiêu Vũ: "Thập Nhất, cha đọc cho con nghe, con phải nghe cẩn thận, sau này làm một bé ngoan tuân thủ kỷ luật."
Lâm Y Y:".. " Cô cảm thấy Tiêu Vũ chưa đọc kỷ luật quân quy cho Tiểu Thập Nhất đã tốt lắm rồi.
Buổi trưa Lâm Y Y nấu canh đầu cá, lại xào trứng gà, thịt khô xào cải trắng, hai người ba món ăn vừa vặn. Chờ cô nấu xong bữa trưa, Tiêu Vũ vẫn còn ôm Tiểu Thập Nhất đọc sách. Lâm Y Y đến gân xem, Tiểu Thập Nhất cũng đã ngủ.
Lâm Y Y: “Anh thả nó vào trong nôi đi, nó ngủ rồi."
Tiêu Vũ: “Anh không mệt."
Lâm Y Y: "Em muốn nói anh không mệt nhưng con trai của anh mệt."
Tiêu Vũ: ".... Em đây là phân biệt đối xử, đồng chí Lâm Nhất Nhất, em như vậy là không được.'
Bạn cần đăng nhập để bình luận