Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 574 Mới không tin cậu ta

Chương 574 Mới không tin cậu taChương 574 Mới không tin cậu ta
Lâm Tứ Quân: "Quả bóng này phải mua bằng phiếu sao" Cậu ta có tiên, nhưng không có phiếu.
Lâm Ngũ Quân: “Cái này em không biết."
Lâm Tứ Quân: "Buổi chiều đến nhà chị hỏi chị một cái, sau đó ở bên kia ăn cơm chiều." Ăn cơm chiều cũng rất quan trọng, cậu ta thật sự không muốn tự mình nấu cơm.
Lâm Ngũ Quân: "Anh chỉ đi ăn cơm thôi." Phải biết rằng trước kia, lúc Lâm Tứ Quân đi học, ấy mà mỗi ngày chạy tới ăn cơm.
Lâm Tứ Quân: "Cái này em cũng không biết à, ăn cơm rất quan trọng."
Tuy nhiên, đang lúc bọn họ ăn cơm, vợ đại đội trưởng đến: "Tứ Quân... Tứ Quân có ở đây không?”
Lâm Tứ Quân: "Thím, cháu ở đây."
Vợ đại đội trưởng vào phòng, nhìn thấy Lâm ngũ Quân ở đây, rất kinh ngạc vui vẻ nói: "Ngũ Quân đã trở lại, vậy chị cháu cũng đã trở lại."
Lâm Ngũ Quân: "Chị cũng đã về, sáng hôm qua chúng cháu quay về, chị nói về ăn tết, thuận tiện thăm chị dâu, không phải chị dâu sắp sinh sao, chị nhớ kỹ lắm."
Vợ đại đội trưởng: "Bây giờ chị dâu cháu chúng nó ở trong thị trấn, vào bệnh viện trong đó tiện một chút, nó dự tính ngày sinh chính là lúc năm mới, hy vọng sinh vào năm sau, nếu sinh năm trước thì sinh nhật thiệt thòi." Dẫu sao ngày sinh quá nhỏ, nhất là khi đứa nhỏ xem mắt, sinh nhật này cực kỳ bất lợi, dù gì sinh trong tháng giêng có thể nhỏ một tuổi, trước năm mới, chính là nhiều hơn một tuổi, khi làm mai không thể kém hơn một tuổi.
Nhưng những cái đó, Lâm Ngũ Quân nghe không hiểu.
Vợ đại đội trưởng lại nói: "Đúng rồi Tứ Quân, chiêu hôm nay trong đại đội phân lương thực với tiên, ăn cơm xong đừng quên qua đó." Phụ nữ không ở đây, bà thường xuyên lại đây xem, có đôi khi giúp Lâm Tứ Quân một tay.
Lâm Tứ Quân: "Vâng, cháu lập tức qua." Nhưng lương thực và tiền của nhà bọn họ đều ít. Công điểm gần như không ai làm, chị dâu đi làm nửa năm, sau đó chị dâu mang thai, đại ca sẽ không để chị dâu làm việc, ngay cả cậu ta và anh trai cũng chỉ làm cuối tuần, một ngày không được bao nhiêu công điểm. Cho nên lương thực và tiền đều ít, chẳng qua cho dù ít, đó cũng là lương thực và tiên.
Vợ đại đội trưởng nhắc nhở: "Hôm nay Ngũ Quân đã ở đây, tiền thế chấp nhà cửa của các cháu được 15 đồng, tiền này đưa cho Ngũ Quân."
Lâm Tứ Quân: "A, quên mất cái này." Nói xong, lại nói với Lâm Ngũ Quân, 'Em trở về thật đúng lúc."
Ăn cơm xong, anh em nhà họ Lâm và Lý Vượng Đạt lập tức đến sân thể dục lớn. Bọn họ đi coi như chậm, đã có rất nhiều người đang xếp hàng chờ.
"Tứ Quân." Trương Hiếu Quân, Phương Phương và Phương Tào cũng đang chờ, Trương Hiếu Quân và Phương Phương là giáo viên, giáo viên đầy công điểm rồi, cho nên công điểm của bọn họ có thể đổi không ít lương thực.
Lâm Tứ Quân: "Anh hai." Cho dù không thích Trương Hiếu Quân, nhưng Lâm Tứ Quân vẫn chú ý lễ độ, sau đó lại giới thiệu với Lâm ngũ Quân/Tiểu Ngũ, đây là anh hai, em có thể không biết, nhưng nhà của em cho anh hai ở, hôm nay đúng lúc thu tiền thế chấp."
Lâm Ngũ Quân quả thật không biết Trương Hiếu Quân, nhưng cậu biết chuyện của Trương Hiếu Quân, lúc trước khi Trương Hiếu Quân muốn ở nhà cũ, Lâm Y Y đã nói đơn giản chuyện về nhà họ Lâm cho cậu, cô không chấp nhận vì bảo vệ đứa nhỏ mà cái gì cũng gạt cậu, đứa nhỏ tám chín tuổi cũng có khả năng phân biệt đúng sai, cho nên về chuyện Trương Hiếu Quân rời đi làm con thừa tự, cô đều nói qua.
Trương Hiếu Quân cũng là lần đầu gặp Lâm Ngũ Quân, Tiểu Ngũ gầy gò giống con khỉ vừa mới học được đi đường trong ấn tượng của cậu ta, đã lớn thế rồi. Trương Hiếu Quân rất nhanh phục hồi lại tinh thân: "Tiểu Ngũ, anh là anh hai em."
Lâm Ngũ Quân: "Chào anh hai." Tuổi Lâm Ngũ Quân còn nhỏ, cho dù từng nghe qua chuyện của Trương Hiếu Quân, nhưng không có bất mãn sâu sắc với Trương Hiếu Quân giống Lâm Đại Quân với Lâm Tứ Quân, dù sao cậu chưa từng trải qua chuyện lúc đó, không biết tôm hùm có thể cứu mạng với nhà họ Lâm mà nói quan trọng cỡ nào. Nhưng Trương Hiếu Quân với cậu mà nói, cũng chỉ là người xa lạ có quan hệ huyết thống. Ánh mắt cậu nhìn Trương Hiếu Quân, ngoại trừ tò mò, không có tình cảm gì, mà sự tò mò này, không phải tò mò với con người Trương Hiếu Quân, mà là rất tò mò với chuyện từng xảy ra. Lâm Ngũ Quân ở trước mặt người xa lạ, rất ngoan ngoãn. Cậu lễ phép kêu Trương Hiếu Quân là anh hai, điều này khiến cảm quan của Trương Hiếu Quân với cậu cực kỳ tốt đẹp, dù sao cũng không giống với bộ dáng hung dữ của Lâm Tứ Quân.
Trương Hiếu Quân cười cười: "Anh nghe nói em đi theo chị cả học ở trường của bộ đội, bây giờ em đã trở lại, chị cả cũng đã trở lại sao?"
Lâm Tứ Quân vội vàng nói: 'Lâm Nhị Quân anh muốn làm gì tôi cảnh cáo anh, anh cũng đừng đánh chủ ý với chị cả."
Lâm Ngũ Quân đã trở lại, về chuyện Lâm Y Y cũng trở về chả có gì cân giấu diếm.
Trương Hiếu Quân: "Tứ Quân, em nói cái gì vậy anh chỉ là nhớ chị cả mà thôi. Hơn nữa đó là chị anh, anh sẽ làm gì?"
Lâm Tứ Quân im lặng, mới không tin cậu ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận