Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 666 Không còn lời nào để nói

Chương 666 Không còn lời nào để nóiChương 666 Không còn lời nào để nói
Đối với còn Tiểu Thập Nhất còn học tiểu học, Lâm Y Y tương đối buông thả cậu bé, vào ngày nghỉ, cô không buộc Tiểu Thập Nhất học hành. Nhưng Lâm Ngũ Quân không giống vậy, cậu đã học cấp hai, cá nhân Lâm Y Y cho rằng tiểu học có thể buông thả, nhưng cấp hai là thời điểm quan trọng dựng nền tảng học tập, cho nên cô khá coi trọng bài vở và bài tập của Lâm Ngũ Quân, nhưng nghỉ hè, mỗi sáng cô đều sẽ để Lâm Ngũ Quân ôn tập và chuẩn bị bài, tới buổi chiều, cô sẽ cho Lâm Ngũ Quân nghỉ ngơi. Tương đương với học tập nửa ngày, nghỉ ngơi nửa ngày, cái này thoải mái hơn khi đến trường.
Đối với chị gái quản nghiêm, Lâm Ngũ Quân không có giống học sinh cấp hai bình thường phản kháng phản nghịch, đầu tiên là Lâm Y Y không có bảo cậu học cả ngày, chị cũng cho cậu thời gian chơi. Tiếp theo cậu quen nghe chị sắp xếp, chị sẽ không hại cậ. Cuối cùng là bản thân cậu cũng thích học tập, đây cũng là điều quan trọng nhất, nếu mình không thích, lại bị người ta cưỡng ép, cậu cũng học không vô.
Tiểu Thập Nhất dẫn Tiểu Thập Cửu tới sân sân thể dục gia đình, nơi đó có vài bạn nhỏ đang chờ cậu bé.
Tiểu Cẩu Tử: "Thập Nhất, sao giờ em mới đến? Còn dẫn em ấy tới?"
Tiểu Thập Nhất: "Không phải em đến rồi sao không? Em trai em muốn tới, em cũng hết cách."
Tiểu Thập Nhất nói xong, tìm một thân cây, nói với Tiểu Thập Cửu,'Em ngôi ở đây nhìn anh chơi bóng, không được đi nơi khác, biết không?”
Tiểu Thập Cửu gật đầu, ngoan ngoãn ngồi ở dưới tàng cây, sau đó lấy ra một nắm hạt dưa từ túi giải phóng nhỏ, cậu bé bắt đầu cắn hạt dưa. Loại hạt này là bí đỏ, vỏ cứng đụng vào thủy sẽ mềm ra, cho nên cũng không cần sợ vỏ cứng sẽ mắc vào yết hâu Tiểu Thập Cửu. Nếu là hạt hướng dương, vậy vỏ rất nhọn cũng quá cứng, Lâm Y Y lo lắng Tiểu Thập Cửu mắc cổ.
Tiểu Thập Nhất thấy em trai rất ngoan rất nghe lời, cũng yên tâm, cậu bé tiếp tục đá bóng với mọi người. Vừa đá bóng, vừa trông em trai, thấy em trai an phận ngồi, cậu bé lại chuyên tâm đá bóng. Khi em trai mới ra sinh, cậu bé hy vọng là một em gái, bây giờ thấy em trai ngoan như vậy, cậu bé cảm thấy em trai cũng rất tốt. Nhưng mà, em trai rất hay khóc.
Phun... Tiểu Thập Cửu nhả vỏ bí đỏ ra, sau đó cắn nhân hạt bên trong. Cậu bé ngồi dưới đất, hai cẳng chân nhỏ kề sát mặt đất, lắc lắc, nhìn qua rất tự tại. Tuy rằng là mùa hè, thời tiết nóng bức, nhưng bởi vì là buổi sáng, cho nên cũng không nóng như vậy. Tiểu Thập Nhất vừa cắn hạt, vừa hát ca: "La là lá la... La là lá la...
Qua một giờ, Tiểu Thập Nhất ôm bóng trở về: "Thập Cửu, về nhà." Đầu cậu bé là mồ hôi, dắt Tiểu Thập Cửu về nhà.
Lâm Y Y thấy hai đứa con trở về: "Các con đã về, chơi vui không?”
Tiểu Thập Nhất: "Vui." Khóe miệng còn mắc vỏ hạt. Lâm Y Y lấy khăn mặt ra, lau sạch mặt cậu một phen: "Thập Cửu, con chơi gì với anh vậy?"
Tiểu Thập Cửu nghĩ một lát: 'Dạ... Anh đá bóng, con... Con ăn hạt bí..."
Tiểu Thập Nhất: "Em ấy ngồi yên dưới tàng cây hóng gió ăn hạt bí, bây giờ vẫn không thể đá bóng đâu, nếu như em ấy đi đá bóng, thế cũng không phải là em ấy đá bóng, mà là bóng đá em ấy.
Lâm YY:”....
Tiểu Thập Cửu: "Bóng đá con."
Đầu tháng 9, Lâm Ngũ Quân và Tiểu Thập Nhất khai giảng, ngày đó Tiểu Thập Cửu ở cửa nhà chơi bóng. Nhìn thấy có người đi vào cửa nhà bọn họ, cậu dùng giọng sữa hỏi: "Chú tìm ai vậy?”
Lâm Y Y nghe bên ngoài có người, chạy ra nhìn, kết quả nhìn thấy Lâm Tứ Quân. Lâm Y Y: "Tứ Quân, sao em lại tới đây? Mau vào ngồi, ăn cơm chưa?" Nói xong, rót cho cậu một chén canh đậu xanh. Canh đậu xanh nấu hồi sáng, đặt vào trong nước lạnh, chờ giữa trưa khi mọi người về là có thể uống.
Lâm Tứ Quân một hơi uống một chén canh đậu xanh: "Ăn rồi, em vội tới chỗ chị với mẹ vợ báo tin vui, Tiểu Thố mang thai rồi, thuận tiện lại đậy tặng ít đồ cho mọi người." Trong gùi của Lâm Tứ Quân để 20 cân tôm hùm, đều là hai ngày cậu ta câu. Trừ tôm hùm ra, cậu còn mang đến trứng gà và thịt tươi, bởi vì trong bộ đội khó có mấy thứ này, ngược lại là rau dưa, có thể trao đổi với thôn dân.
Lâm Y Y chấn động: "Nhanh như vậy?"
Lâm Tứ Quân cười hì hì, lại có hơi xấu hổ: "Em cũng cảm thấy rất nhanh, cũng không biết sao lại có thai rồi."
Lời này... Khiến Lâm Y Y không lời nào để nói.
Lâm Tứ Quân: "Chị, trước tiên em đưa đồ cho nhà mẹ vợ đây."
Lâm Y Y: "Ừ, đi đi."
Lâm Tứ Quân đưa một nửa đồ cho Giang thị bên kia.
Giang thị bên đó chuẩn bị cơm trưa, đang rửa đồ, thấy Lâm Tứ Quân đến: "Tứ Quân, sao con lại tới đây?" Giang thị là một trong những người mẹ vợ rất bình thường, chính là loại mẹ vợ nhìn thấy con rể, càng nhìn càng hài lòng, cho nên thấy Lâm Tứ Quân đến đây, bà ấy cực kỳ nhiệt tình.
Lâm Tứ Quân: "Mẹ, Tiểu Thố mang thai rồi, con đến nói với mẹ một tiếng, với lại mang đến một ít tôm, trứng gà còn có một ít thịt cho mọi người." Tôm là mình câu, trứng gà là gà mái nhà mình đẻ, thịt là phiếu thịt mình nuôi heo đổi lấy, mấy thứ này kỳ thật không có tiền vốn gì, nhưng trứng gà và thịt lại đều là tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận