Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 62 Ga rừng

Chương 62 Ga rừngChương 62 Ga rừng
Ngày hôm sau.
Lâm Y Y: "Đại Quân à, sau khi ăn xong bữa sáng, em dẫn theo Tam Quân và Tứ Quân tiếp tục đi câu tôm Đại Hung, cũng dẫn theo Ngũ Đệ luôn nha, chị phải đi tới những nơi khác tìm một chút, thử xem có còn tôm Đại Hung nữa hay không. Nếu như tìm được, chờ sau khi các em câu xong tôm Đại Hung bên kia về thì chúng ta có thể tiếp tục đi câu. Không thì sau khi câu xong tôm Đại Hung bên kia, chúng ta sẽ không thể câu được nữa đấy."
Trước kia khi Lâm Nhị Quân còn ở đây, Lâm Đại Quân đã bị Lâm Nhị Quân nắm mũi dẫn đi, bây giờ Lâm Nhị Quân đã đi lên thị trấn, Lâm Đại Quân cảm thấy mình đã trở thành người quản lý gia đình, nhưng thật ra Lâm Đại Quân là người không có chủ kiến gì cả, cậu ta có tâm tư riêng cũng rất dễ bị người ta kích động mà người đời hay nói là lỗ tai mềm. Nhưng, lỗ tai mềm của cậu ta lại khác với người ta, người ta có lỗ tai mềm đó là vì người ta trung thực, nhưng cậu ta không phải là người thành thật, mà chính là loại người làm ra vẻ. Đồng thời, cậu ra rất thích bày ra dáng vẻ anh cả trước mặt Tam Quân và Tứ Quân, nhưng trước mặt Lâm Y Y, cậu ta lại không dám, bởi vì cậu ta cảm thấy Lâm Y Y nói rất đúng dường như cũng muốn tốt cho cậu ta. Đơn giản mà nói cậu ta là người thích nghe đạo lý nhưng xoay người lại quên gần hết.
Lâm Đại Quân cõng Ngụ Đệ bên trong gùi, dẫn theo Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân đi câu tôm hùm, mà Lâm Y Y cũng cõng theo một cái gùi, đi tìm thức ăn khác, cô đội thêm một cái mũ rơm, trên mũ rơm cũng che kín một cái khăn quàng cổ, như vậy khi đi mệt cũng sẽ có cái để lau mồ hôi, sau đó cô cầm theo dao phay đi tìm thử thức ăn nào khác còn ăn được nữa không.
Trên thực tế ngay sau đó là ngày mùa tháng tám, Lâm Y Y cũng không muốn ra ngoài, bên ngoài không nói nắng nóng hay không nhưng với tình hình nông thôn tựa lưng vào núi như này thì cô cũng lo lắng gặp phải rắn rết, còn có các loại lợn rừng, sói chẳng hạn. Lúc cô đọc tiểu thuyết cũng thấy qua những miêu tả như vậy, vê phần có thật hay không, cô cũng không biết.
Nhưng chỉ mười ngày nữa là tới ngày kết hôn của cô, mỗi ngày cô cứ ở trong nhà cũng không làm cái gì, anh em nhà họ Lâm nhìn thấy chắc chắn cũng sẽ lười biếng theo, cho dù cô không thể sửa đổi được ý nghĩ của bọn họ cô cũng không muốn bọn họ lười biếng, nếu không tới lúc cô kết hôn thì bọn họ cũng sẽ liên lụy tới cô.
Lâm Y Y dựa theo ký ức của Đại Nha, đi tới chỗ có nước, cô cũng không lên vùng núi sâu, chỉ là đi tới bên cạnh dòng suối ở dưới chân núi cạnh bên đập thủy điện. Cô cũng không nghĩ sẽ tìm ra được thức ăn gì khác, nhưng một cô gái lớn lên ở thành phố từ nhỏ như cô, đối với việc tìm kiếm thức ăn trong nông thôn là thật sự không hiểu rõ, cô chỉ có một ý nghĩ duy nhất chính là tôm hùm, bởi vì bên này có tôm hùm xuất hiện, nên ở bên những đập thủy điện khác cạnh dòng suối tỉ lệ có cũng sẽ rất cao.
Lúc Lâm Y Y đi dọc theo đường bên chân núi, còn đụng phải không ít người dân trong thôn, mọi người đều không phải đi làm ngay cho nên mỗi ngày cũng chỉ đi tìm thức ăn, từng người buồn bã ủ rũ, ngay cả đụng trúng người rồi chào hỏi một chút cũng không còn chút sức nào. Lâm Y Y cũng không hề đi lên những chỗ cỏ mà chỉ đi lên chỗ đường mòn, vì cô không dám đi, cô chỉ đi qua đường người khác đã đi lên, luôn cảm thấy như vậy mới yên tâm.
Lúc đầu ở dưới chân núi, cô chỉ đi dọc theo đường núi, cô muốn thử vận may, xem thử mình còn có thể nhặt được vài trúng gà rừng nào không, trước đó cũng nhặt được bốn trứng gà rừng, mỗi ngày đều ăn, cũng cần phải ăn nên cũng không sợ nó hư mất lãng phí.
Lâm Y Y vừa đi, vừa đi vừa dùng cây đập lên đống cổ, cái này gọi là dò đường.
Lâm Y Y giật giật lỗ tai, hình như nghe thấy tiếng động gì đó, cục tác cục tác... Tiếng kêu này là? Tiếng gáy. Ở hiện đại Lâm Y Y chưa từng nghe qua tiếng gà gáy, nhưng hiện thực dù chưa nghe qua nhưng cũng biết tiếng nó ra sao, huống chi còn lớn tới vậy. Cho nên dựa theo ký ức của Đại Nha, Lâm Y Y lập tức phản ứng lại là biết tiếng gà kêu.
Tại sao gà lại kêu?
Gà được xem là động vật không nguy hiểm nên sẽ không đả thương người, Lâm Y Y nghe thấy tiếng gáy thì lập tức nghĩ tới thịt gà, cho nên cô lập tức đi qua nhìn thử. Cô vô cùng cẩn thận, dùng nhánh cây dò đường đi qua, đi chưa được mấy bước, chỉ khoảng chừng mười mét, cô đã thấy một con gà rừng nằm trong bụi cỏ, là một con gà với móng vuốt đầy máu, nhìn qua hình như là bị chặt đứt xương cốt, nhưng chân gà vẫn còn đó. Gà rừng thấy có người tới, tiếng kêu "cục cục cục" càng dữ dội hơn, nó giấy giụa muốn đứng dậy chạy đi, nhưng nó chỉ có một chân nên không đủ sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận