Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 585 Đại hội bắt cá 2

Chương 585 Đại hội bắt cá 2Chương 585 Đại hội bắt cá 2
"Nhất Nhất, cháu muốn xuống nước hả?" Lục Tiểu Xuân sang bên cạnh Lâm Y Y, có chút kinh ngạc, đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Y Y xuống hồ nước.
Lâm Y Y: "Thím. Đây không phải sao, đứa nhỏ muốn xuống nước, cháu cũng dẫn nó chơi một lát.'
Lục Tiểu Xuân: "Nước này rất lạnh, phải cẩn thận, lòng bàn chân có thể có đinh ốc, đừng bị cắt trúng."
Lâm Y Y nghe xong, bước đi thật cẩn thận: "Cảm ơn thím." Lâm Y Y không có vác gui đi theo phía sau Tiểu Thập Nhất, nhặt được cá thì ném vào trong gùi của Lâm Ngũ Quân, cô chủ yếu tới chăm sóc con trai.
Vừa mới bắt đầu, Lâm Ngũ Quân dắt Tiểu Thập Nhất, bắt cá khá chậm, sau đó cậu sinh ra hứng thú, Lâm Y Y bảo cậu tự mình đi bắt cá, cô đến dắt Tiểu Thập Nhất, một tay cô nắm Tiểu Thập Nhất, một tay cầm gùi của Tiểu Thập Nhất. Tiểu Thập Nhất bắt cá rất chậm, tuy rằng hồ nước đổ nước rồi, mặc sức bắt cá, nhưng cá có hơi trơn trượt, hơn nữa cá sống vừa bắt được sẽ quẩy mấy cái, đều bị cá quay thoát. Với lại, tay cậu bé nhỏ, cá lớn không bắt được, chỉ có thể bắt cá nhỏ, nhưng cá nhỏ chiên dầu một cái, cũng thơm ngào ngạt.
Tiểu Thập Nhất còn nhỏ, cũng không thể chơi bao lâu ở trong hồ nước, cho nên qua nửa giờ, cậu bé đã mệt mỏi, Lâm Y Y ôm đứa nhỏ lên bờ, dùng ấm nước quân dụng rửa sách chân cậu bé một hồi, sau đó dùng khăn mặt lau khô cho cậu bé, tiếp theo mang vớ với giày cho cậu bé: "Con ở trong này nhìn anh với cậu bắt cá, được không?”
Tiểu Thập Nhất: "Được." Cậu bé ngồi ở trên tảng đá, nâng chân ngắn nhỏ của cậu bé run run lên.
Lâm Y Y lấy ra hai củ khoai lang cho cậu bé mài răng: "Ăn đi."
Tiểu Thập Nhất cắn một miếng: "Cá của con đâu?"
Lâm Y Y xách gùi tới phía trước cậu bé, tuy rằng đều là cá nhỏ, nhưng trong gùi của cậu bé đã đầy, Tiểu Thập Nhất nhìn thấy gùi nhỏ tràn đầy, rất kiêu ngạo. Cậu bé cũng không quan tâm gùi của cậu bé nhỏ cỡ nào, gùi của người ta lớn bao nhiêu, dù sao ở trong cái nhìn của cậu bé thì đã đầy rồi. Nhưng thật ra, bên trong ngay cả một chén cá cũng chưa tới.
Tiểu Cát Tường đi đến bên bờ đối diện Tiểu Thập Nhất: "Tiểu Thập Nhất, em không bắt cá hả?"
Tiểu Thập Nhất: "Em phải nghỉ ngơi một chút." Nghe lời này, những người phụ nữ ở gần đó nở nụ cười.
Có người phụ nữ nói: "Thập Nhất, cháu mau tới bắt cá, mẹ cháu chờ ăn cá kìa." Trong khoảng thời gian này, Tiểu Thập Nhất và mấy đứa bạn thường xuyên đá bóng sân thể dục, cho nên nhóm phụ nữ ở khu phố cũng biết cậu bé, sẽ hay nói giỡn. Nếu trước kia, gia đình Lâm Y Y ở trong mắt bọn họ, luôn là bộ dạng có hơi không dám trèo cao. Tiểu Thập Nhất: "Mẹ cháu nói để cháu nghỉ ngơi, chân của cháu đều bẩn, gui của cháu cũng đầy rồi."
Lâm Y Y sờ đầu của cậu bé: "Thập Nhất thực ngoan."
Tiểu Thập Nhất ngẩng đầu lên nhìn về phía mẹ cậu bé: "Thập Nhất ngoan nhất."
Một lát sau, Lâm Y Y thấy gần được rồi, Lâm Tứ Quân bọn họ ở lại bắt cá một lát phải tắm rửa, cho nên cô nói với Tiểu Thập Nhất: "Me phải vê nhà nấu nước, đợi chút nữa các cậu tắm rửa rồi, con có thể về nhà cùng giúp không?"
Tiểu Thập Nhất nhìn mẹ cậu bé.
Lâm Y Y: "Con ở ngoan khi mẹ bận cũng có thể giúp mẹ đó."
Tiểu Thập Nhất: "Được ạ."
Lâm Y Y cười.
Tiểu Thập Nhất: "Thật sự làm con hết cách mà."
Lâm Y Y: "... Lời này con nghe ở đâu vậy?" Một đứa trẻ nói lời quá tuổi, rất buồn cười.
Tiểu Thập Nhất: "Cha đó."
Lâm Y Y nghĩ một hồi, lời này hình như anh Vũ nhà mình từng nói. Nhưng mà, chồng với đứa con ba tuổi nói ra thì không giống nhau.
Chồng nói là một kiểu cưng chiều, bị đứa con ba tuổi nói, vậy không phải chê cười sao?
Tiểu Thập Nhất không biết mẹ cậu bé đang sầu cái gì, ánh mắt cậu bé lòe lòe tỏa sáng.
Lâm Y Y ôm lấy cậu bé một phen: "Được rồi, chúng ta về nhà đi." Nói xong, lại nói với Phương Phương còn ở trong hồ nước,'Phương Phương, lên bờ, ve nhà."
Phương Phương cũng là lân đầu tiên xuống bờ hồ, nếu là bình thường, cô ta chắc chắn chán ghét nhưng hôm nay lại cảm thấy rất vui: "Đến đây."
Cô ta đi chân trân lên bờ. Lúc đi ngang qua vài người, có người nói: "Ai vậy, chưa thấy qua?”
"Tôi cũng không biết, hẳn là họ hàng của thằng hai nhà họ Tiêu."
Bình nước trong nhà có hai bình, Lâm Y Y cầm bình rửa.'Phương Phương, em tắm rửa một cái trước đi.'
Phương Phương: "Chị, em không có quần áo." Tính nhầm rồi, sớm biết thế hôm nay sẽ không xuống hồ nước.
Lâm Y Y: "Nếu không thì em mặc của chị đi."
Phương Phương: 'Vậy không tốt lắm đâu?”
Lâm Y Y: "Em cũng chỉ dơ áo ngoài với quần dưới thôi, bên trong vẫn sạch sẽ, chị đưa em một cái quần bông dày với quần dài bên ngoài."
Phương Phương: "Vậy lát nữa em giặt sạch rôi câm đến trả lại cho chị." Lâm Y Y: "Không cần, quần này của chị còn mới tinh, em mặc đi, các em mới vừa xuống nông thôn, hẳn là cũng không đem theo nhiều quần áo, chỉ cần em không chê là được." Trên thực tế, cho người khác mặc quần áo, cô cũng không muốn mặc lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận