Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 635 Tiên Thái

Chương 635 Tiên TháiChương 635 Tiên Thái
Lâm Y Y nói: "Đồng chí công an, có thể mời các anh mang bà ta tới cục công an điều tra không?
Hiện tại em trai tôi muốn xuất viện, các vị cản trở chúng tôi, chúng tôi còn phải đi bộ đội."
Công an: "...' Báo công an chính là bọn họ, hiện tại bọn họ phải đi. Bất đắc dĩ, công an chỉ có thể mang người đi trước.
Trong bộ đội, đoàn trưởng Dư lại nhận được điện thoại. Lần trước là đi bệnh viện đón con gái, hiện tại là đi cục công an đón vợ. Trải qua hai lần này, ông ta không thể không nói, chị Lâm Tam Quân thật là hung ác. Đồng thời, mặc kệ con gái lại náo tuyệt thực thế nào, ông ta cũng sẽ không cho con gái đến nhà họ Lâm, gia đình như vậy, con gái chơi không lại người ta.
Bà Dư lại nói, Lâm Tam Quân chính là một tên lính quèn, lấy thân phận nhà bọn họ, còn sợ Lâm Tam Quân bắt nạt con gái? Đoàn trưởng Dư hừ một tiếng, anh rể người ta cùng cấp với ông ta.
Nhà họ trong mắt người ta, cũng không phải cái gì ghê gớm.
Từ bệnh viện ra, Lâm Tam Quân và Tiêu Vũ cùng đi đi bộ đội, viết báo cáo. Bệnh của cậu được phê chuẩn rất nhanh, lúc đầu cậu chính là một cái tiểu đội trưởng, mà bởi vì thụ thương, cậu cũng đang nghỉ bệnh, cho nên hiện tại phê chuẩn báo cáo nghỉ bệnh đến cũng nhanh. Bộ đội bên này làm xong thủ tục, buổi sáng hôm sau, bọn họ đến thủ đô.
Lần này đi thủ đô, là Lâm Y Y và Lâm Đại Quân đi, Tiêu Vũ trở về bộ đội. Lâm Đại Quân chuyên môn xin nghỉ trại nuôi heo, vừa nghe nói đi thủ đô, Lâm Đại Quân thật hưng phấn vô cùng. Làm một người dân của Hoa quốc, sao có thể không đi thủ đô chứ? Đối với họ, có thể đi thủ đô là một loại vinh dự.
Đến nhà ga, Tiêu Vũ đưa bọn họ lên xe, bởi vì chân Lâm Tam Quân, cho nên ngồi chính là toa xe đặc thù.
Tiêu Vũ: "Đến thủ đô, có chuyện gì tìm bạn anh, đừng lo." Dù nợ ân tình, về sau cũng là anh đến trả.
Lâm YY: "Vâng.'
Tiêu Vũ: "Anh đã nói với cậu ta, đón được người cậu ta sẽ cho điện thoại cho anh, nếu có chuyện, anh sẽ để cậu ta chuyển lời."
Lâm Y Y: "Được, anh yên tâm đi, anh trở vê cũng phải lên đường bình an."
Tiêu Vũ: "Ừ”"
Chờ xe lửa khởi động, Tiêu Vũ còn đứng ở đó, nhìn xe lửa chạy, nhìn bọn họ biến mất trong tầm mắt của mình.
Mấy người Lâm Y Y bảy giờ sáng đến xe lửa, chạy 12 giờ, đến bảy giờ tối, xe lửa đến nơi. Nhân viên tàu hỗ trợ khiêng Lâm Tam Quân xuống xe lửa, Lâm Tam Quân ngồi trên xe lăn, chỉ riêng Lâm Y Y và Lâm Đại Quân là nhấc không nổi, cho nên trước đó Tiêu Vũ đã chào hỏi nhân viên tàu.
Bọn họ vừa xuống xe lửa, đã thấy một người mặc đồng phục công an, một lát sau, đối phương đi đến: "Chào mọi người, xin hỏi vị này là đồng chí Lâm Y Y sao?"
Lâm Y Y thấy đối phương mặc đồng phục công an, cũng yên tâm chút: "Đúng vậy, xin hỏi anh là bạn của Tiêu Vũ, đồng chí Tiền Thái sao?" Trước khi đến, Tiêu Vũ nói qua, Tiên Thái vốn cũng là bộ đội, vê sau chuyển nghề đi cục công an.
Tiền Thái cười cười, hình tượng anh ta với Tiêu Vũ khác biệt, Tiêu Vũ là loại người không câu nệ nói cười, mà anh ta là một người rất hay nói."Chào em, anh là Tiền Thái bạn của Tiêu Vũ, rất hân hạnh được biết em, cũng rất hân hạnh được biết mọi người. Hiện tại anh đưa mọi người đến nhà khách đi, ngay bên cạnh bệnh viện, sau đó lại đưa mọi người đi ăn cơm, thế nào?"
Lâm Y Y: "Được, cảm ơn, nhưng ăn cơm thì không cần, chúng em vừa ăn cơm trên xe lửa xong.
Tiên Thái cũng không miễn cưỡng: "Vậy chúng ta đến nhà khách trước, xe dừng ở bên ngoài.
Biết có bệnh nhân, Tiên Thái đương nhiên là lái xe tới.
Đến nhà khách, Tiền Thái giúp bọn họ mở cửa phòng, lại mang theo một chút đồ ăn cho Lâm Y Y, có táo, bánh bích quy, còn có bánh ngọt. Đây là trước đó chuẩn bị kỹ càng để trong xe, đại khái là Tiền Thái chuẩn bị cơm tối cho bọn họ.
Ngày hôm sau, Lâm Y Y thức dậy sớm, ra ngoài đi dạo một vòng, trở về mang theo mấy cái bánh bao, trong cái nhìn của Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân, chắc là mua của tiệm cơm Quốc Doanh.
Chị em ba người đang ăn sáng ngon lành, Tiền Thái tới.
Tiên Thái: "Em dâu, anh dẫn các em đi ăn cơm." Vì đưa đón bạn bè, Tiền Thái tới coi như sớm, có lẽ cũng lo lắng vấn đề bữa sáng của bọn họ. Còn nữa, năm đó Tiêu Vũ nhảy lớp, cho nên tuy rằng anh và Tiền Thái là bạn cùng lớp, nhưng tuổi của Tiền Thái lớn hơn Tiêu Vũ, thế nên anh ta gọi Lâm Y Y là em dâu, cũng hợp lý.
Lâm Y Y: "Công an Tiền, bọn em đã ăn sáng rồi. Ngược lại là anh, ăn sáng chưa? Chỗ em mua nhiều bánh bao, giữ lại cho anh, vừa khéo còn nóng."
Tiền Thái sửng sốt, không nghĩ tới Lâm Y Y đã mua bánh bao rồi. Đương nhiên anh ta chưa ăn, anh ta tính dẫn bọn họ đi ăn sáng, nếu mình ăn rồi, vậy có hơi không ra gì. Nhưng bọn họ đã ăn sáng, Lâm Y Y cũng mua bánh bao cho mình, vậy Tiền Thái cũng sẽ không khách sáo nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận