Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 89 Ho then

Chuong 89 Ho thenChuong 89 Ho then
Lâm Y Y lại ôm lấy anh, nằm trong ngực anh, tay cầm lấy quần áo bên hông anh nhẹ nhàng lắc, thỉnh thoảng vuốt nhẹ eo anh: "Anh Tiêu Vũ, giống em nói cái gì chứ?"
Toàn thân Tiêu Vũ lại căng thẳng, eo không phải là chỗ mẫn cảm của anh, lúc huấn luyện ở bộ đội, trong lúc đó thì đồng đội cũng sẽ đụng phải nhưng tại sao bị cô đụng vào cảm giác lại không giống nhau.
Lâm Y Y thấy anh không nói, tùy ý tự mình ôm, lại đẩy anh ra: "Không nói thì thôi."
Tiêu Vũ: ".. " Anh phát hiện cô vợ nhỏ còn khó chiêu hơn mẹ anh. Thế nhưng, để cô một mình vô cùng đáng thương, anh lại không đành lòng. Quên đi, từ trên người ông nội và cha mình, anh đã sớm rõ ràng, đàn ông không thể chịu thua bất kỳ ai nhưng nhất định phải chịu thua vợ mình, anh nhìn cô vợ nhỏ quay lưng với mình, sau đó đi tới sau lưng cô, hơi khom lưng, ở bên tai cô nói,'Giống như em nói, anh chỉ cần có em là được rồi."
Lâm Y Y chỉ cảm thấy toàn thân đều mềm nhun, hơi thở nóng rực của anh ở bên tai cô, phát ra hormone nam tính, đặc biệt là tiếng nói trâm thấp từ tính, có thể khiến lòng người nhảy nhót.
Cô không tự chủ được muốn dựa vào gần anh, độc thân 28 năm, duyên với đàn ông bị thiếu hụt sức đề kháng. Cô xoay người: "Anh lặp lại lần nữa, em thích nghe."
Âm thanh của cô mềm lại nhu hòa, có một loại tính chất tượng trưng nào đó, anh nghe xong, miệng cảm thấy hơi khô, anh không khỏi lùi vê sau vài bước, có loại kích động muốn chạy trốn, nhưng lại không muốn chạy trốn, loại mâu thuẫn này khiến trong lòng anh cảm thấy rất xa lạ.
Lâm Y Y: "Anh không nói, vậy để em nói."
Ánh mắt Tiêu Vũ hơi trầm, trùng xuống.
Lâm Y Y: "Anh Tiêu Vũ, em cũng chỉ cần anh, đời này chỉ cần anh, anh là người đàn ông duy nhất em yêu thích."
Cô cũng không phải nữ tính, mà là ngoài mầm trong cứng, bên ngoài thì ngoan ngoãn đáng yêu, khi bọn họ ở cùng một chỗ thì lại nhiệt tình giống như một đốm lửa khiến nội tâm anh xao động.
Tiêu Vũ giật giật môi khô ráo: "Anh cũng thích nghe." Nghe cô nói, anh là người đàn ông của cô.
Lâm Y Y không nhịn được nở nụ cười: "Vậy sau này mỗi ngày em đều nói."
Trong phút chốc Tiêu Vũ đỏ mặt: "Anh đi chiêu đãi khách mời." Chạy trối chết.
Lâm Y Y cười ra tiếng. Cái thời đại này, đàn ông đều rất nội liễm, thậm chí có chút bảo thủ, nhưng đó là do bọn họ không biết nhiệt tình và cởi mở, từ trong xương bọn họ cũng yêu thích nhiệt tình và muốn cởi mở, chỉ cần có người dẫn dắt. Cô muốn dẫn dắt nội tâm từ trong xương của Tiêu Vũ ra ngoài chỉ vì cô.
Cốc cốc cốc... Lâm Y Y: "Ai vậy?"
Tiêu Vũ: "Bưng cơm nước đến cho em."
Sau bữa cơm chiều, Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân trở lại, hai người còn có chút lưu luyến không rời, đây là lần thứ nhất bọn họ rõ ràng ý thức được chị cả đã gả đi rồi, sau này không phải người của nhà họ Lâm nữa, bọn họ. .. giống như không thể dựa vào chị nữa.
Hai người từ nhà họ Tiêu về đến nhà họ Lâm vẫn luôn rầu rĩ không vui, Lâm Tam Quân vốn là người trâm mặc ít lời, bình thường nói không ra nổi ba câu, Lâm Đại Quân muốn nói vài câu, đối mặt với Lâm Tam Quân không ừm thì cũng là ừm, cậu ta cũng nhiệt tình không nổi nổi. Về đến nhà, nhìn thấy Lâm Tứ Quân cùng Lâm Ngũ Đệ đang đùa, hai người đã ăn cơm xong, buổi trưa còn lại cháo hoa thịt vụn, hai người đều ăn no, đây cùng là lần đầu tiên Lâm Tứ Quân ăn no như vậy, cậu rất vui vẻ.
Lâm Tứ Quân: "Anh cả, anh ba, hai người về r6i Lâm Tứ Quân còn nhìn ve phía sau một chút, không thấy người muốn gặp, mới trong lúc giật mình hiểu được, chị cả đã xuất giá, làm sao có khả năng trở về?
Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân cũng có chút hoảng hốt. Trước kia mỗi lần câu tôm hùm trở về, đều có thể nhìn thấy vẻ mặt chị tươi cười, chị còn làm sẵn cơm nước, phân chia cho bọn họ, bây giờ. .. chị đã xuất giá.
Lâm Đại Quân: "Tắm rửa rồi ngủ đi." Đi tới trong phòng bếp, nhìn thấy bên trong chum đã không còn nước nữa: "Thăng ba. . . thằng ba. .
Lâm Tam Quân không trả lời, có điều đứng dậy đi tới phòng bếp.
Lâm Đại Quân: "Không còn nữa nước, đi nấu nước."
Lâm Tam Quân: '"Ừm."
Sau đó hai anh em cầm đòn gánh và thùng nước đi nấu nước, dường như Lâm Y Y đang ở đây vậy, bọn họ hiện nấu nước rất tự giác, phảng phất thành một loại quen thuộc.
Nhà họ Tiêu.
Sau bữa cơm chiều, có vài đồ vậy cần phải thu dọn, có điều có nữ quyến thân thích lưu lại hỗ trợ cho nên cũng nhanh. Dựa theo quy củ, cô dâu không cần hỗ trợ, thế nhưng Lâm Y Y vẫn đi ra tân phòng.
"Mẹ. .. mọi người ăn xong rồi sao?" Lâm Y Y tiến lên.
Tần Hương Cúc: "Ăn xong rồi, thu dọn một chút là tốt rồi, con đưa chén đũa cho mẹ, đi nghỉ ngơi đi." Nghĩ đến Lý Lan Hoa, bà cũng tức giận, là bà và bà ta không hợp nhau nên mới liên lụy con dâu, cho nên đối với con dâu cũng có chút hổ thẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận