Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 457 Nói chuyện với hàng xóm 1

Chương 457 Nói chuyện với hàng xóm 1Chương 457 Nói chuyện với hàng xóm 1
Tiêu Vũ nhìn động tác con mình thì biết cậu muốn làm gì, con anh chỉ có lúc nâng cao cao mới có thể nghĩ đến mình, bình thường trong lòng trong mắt đều là mẹ. Cái này vốn không có gì, nhưng lúc ngủ, cậu cũng muốn cướp vợ anh, cái này làm anh không vui cho lắm.
Tiểu Thập Nhất thấy cha không đứng dậy, ngồi trong xe nôi hướng phía cha mình động đậy.
Lâm Ngũ Đệ hai ba miếng ăn cơm: "Tiểu Thập Nhất, để cậu." Cũng không phải cậu ăn cơm nhanh, có khách, anh rể phải tiếp khách, chị còn chưa ăn cơm nữa cho nên cậu ăn nhanh nhất.
Lại nói, những đồ ăn này bình thường cậu cũng có thể ăn, cho nên không cảm thấy kinh ngạc, có mấy đứa nhỏ ăn chậm, cũng là bởi vì muốn ăn thêm đồ ăn.
Tiểu Thập Nhất nhìn cậu mình một chút, sau đó lại đưa tay về phía Tiêu Vũ.
Lâm Ngũ Đệ đi đến, đẩy xe nôi ra bên ngoài. Trong sân là trên mặt đất, mặc dù rất rắn chắc nhưng lại không dễ chịu như sân xi măng ở bên ngoài, cho nên Lâm Ngũ Đệ đẩy xe ra sân ngoài, từ cửa nhà đẩy đến cổng khu, ngoài cổng chính là trường học. Sau đó, cậu lại đẩy xe lui về. Lúc này vừa lúc là bữa tối, có người ăn sớm, ăn xong thì ra tản bộ, thấy Lâm Ngũ Đệ đẩy xe nôi, có chút hiếu kỳ tới hỏi: "Bạn nhỏ, đây là cái gì thế?" Nhìn thấy đứa nhỏ trong xe mặt mày hớn hở, lập tức cảm thấy rất đáng yêu.
Lâm Ngũ Đệ không hề sợ người lạ nói: "Đây là xe nôi, chính là xe cho trẻ con ngồi. Thím nhìn xem, phía dưới cái xe này có bốn cái bánh xe, giống xe quân nhân lái, cho nên cái này cũng là xe.
Phụ nữ nghe cười một tiếng: "Xe nôi... Tên này rất hay."
Bên cạnh có người nói: "Tên này đúng là rất hay, nhìn bạn nhỏ có chút lạ, cậu bé là con nhà ai thế?"
Lâm Ngũ Đệ còn nhỏ gan lớn, ưỡn ngực nói: "Cháu ở nhà chị và anh rể."
Người phụ nữ: ”...'
"Phốc phốc..." Có người phụ nữ cười ra tiếng: "Anh rể cháu với chị gái là ai vậy?"
Lâm Ngũ Đệ: "Anh rể cháu là Tiêu Vũ, chị gái là Lâm Nhất Nhất."
Tiểu Thập Nhất: "Nhất Nhất... Nhất Nhất..."
Lâm Ngũ Đệ: “Đây là cháu trai, tên Tiểu Thập Nhất."
Người phụ nữ: "Hóa ra là người nhà đoàn trưởng Tiêu."
"Không nghe nói đoàn trưởng Tiêu kết hôn."
"Tôi còn muốn giới thiệu đối tượng cho đoàn trưởng Tiêu đây."
"Đoàn trưởng Tiêu kết hôn? Lúc nào thế?"
"Ai nha, đoàn trưởng Tiêu đã kết hôn rồi, đáng tiếc những nữ đồng chí kia." Người phụ nữ: "Cậu bé, vậy nhà em làm cái gì?" Tiêu Vũ là đoàn trưởng, mọi người đương nhiên tò mò thân phận vợ Tiêu Vũ, thấy Lâm Ngũ Đệ còn nhỏ nói lời khách sáo, tâm tư bát quái của mọi người nổi lên. Không có cách nào, thời này, nơi này, cũng chỉ có ngần ấy niềm vui thú.
Lâm Ngũ Đệ không quá hiểu cách hỏi của người đối diện: "Trong nhà là làm cái gì?"
Mọi người nhìn dáng vẻ cậu khó hiểu là biết, đổi cách hỏi: "Cha mẹ em làm cái gì?"
Lâm Ngũ Đệ lắc đầu: "Em không biết cha mẹ em làm cái gì."
"Cậu bé ngay cả cha mẹ làm gì cũng không biết? Trồng trọt, hay là công nhân, có làm làm cán bộ trong xưởng, còn có rất nhiêu cái khác, cha mẹ em làm loại nào?"
Lâm Ngũ Đệ đạo: "Cha mẹ em đều không làm những thứ này."
Đám người: "?"
Lâm Ngũ Đệ: "Cha mẹ em mất sớm, anh chị em nói, lúc cha mẹ em chết em mới hai tuổi, em từ nhỏ là anh rể chị gái nuôi lớn, cho nên em là người nhà anh chị." Cậu không phải con nhà họ Lâm.
Đám người nghe xong, cha mẹ chết, cậu đi theo anh rể chị gái, nghĩ đến điều kiện nhà mẹ đẻ vợ đoàn trưởng Tiêu nhất định không tốt. Không thì con gái nhà ai lập gia đình, sẽ dẫn em trai theo chứ?
Không đợi mọi người hỏi, Lâm Ngũ Đệ lại nói: "Nhưng em biết các anh với chị em làm cái gì, em có ba người anh trai nữa.'
Đám người tưởng tượng, cảm thấy đoàn trưởng Tiêu có chút xui xẻo, cưới vợ còn phải nuôi bốn đứa em vợ.
Lâm Ngũ Đệ nói tiếp: "Anh cả em chính là công nhân mọi người nói, anh ba của em đi làm lính, anh tư vẫn còn đang đi học, chị em là trợ lý xã trưởng hợp tác xã nha." Liên tục bốn cái làm người nghe choáng váng.
Đám người: ”...'
Vốn cho là vợ đoàn trưởng Tiêu mang theo bốn đứa em gả cho đoàn trưởng Tiêu, hóa ra lại không phải, nhà mẹ đẻ người ta có chỗ dựa, công nhân và quân nhân đều có, loại thân phận này trong lòng mọi người chính là gia đình công nhân, gia đình quân nhân.
Thế là có người tiếp tục nhiều chuyện: "Vậy anh cả em là công nhân nhà máy gì? Cái này em biết không?"
Lâm Ngũ Đệ: "Biết, trại nuôi heo. Anh trai em nuôi heo khá tốt, chỗ chúng em nuôi tốt nhất, hàng năm hợp tác xã thưởng rất nhiều thịt heo cho anh, bọn em đều ăn không hết. Ai... Luôn luôn ăn thịt heo, em cũng không muốn ăn."
Đám người: Thật là, đứa nhỏ này thật khiến người ta rất muốn đánh mà.
Có ít người không tin: "Anh em nuôi heo tốt thế nào? Hợp tác xã hàng năm cho anh em bao nhiêu thịt heo? Trẻ con không thể nói dối, em cũng không nên nói dối nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận