Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 54 Không về đây nữa

Chương 54 Không về đây nữaChương 54 Không về đây nữa
Lâm Nhị Quân cảm động lập tức bị 200 đồng hấp dẫn, cậu ta nói: "Chị, 200 đồng này chị nhất định phải nhận, có 200 đồng này, em cũng an tâm chút." Cậu ta cố ý chuyển chủ đề tới 200 đồng.
Lâm Y Y cũng không kiên nhẫn giả vờ giả vịt, cô trực tiếp đưa 200 đồng cho Lâm Nhị Quân: "Đây là tiền của em, chị không thể nhận, nếu chị nhận thì khác gì bán em trai?" Vừa nói, cô lại nói với đại đội trưởng và Dương Quế Lan"Đại đội trưởng, thím, hai người có thể làm chứng cho cháu rằng cháu không lấy 200 đồng này, tiền cháu để Nhị Quân mang về. Cháu sợ cháu cầm mọi người sẽ nói cháu bán em, cháu... Cháu dù chết cũng không bán em."
Đại đội trưởng: "Cháu yên tâm, nếu có người nói như vậy, chú sẽ làm sáng tỏ."
Dương Quế Lan cũng đáp ứng.
Lâm Y Y nói: "Vậy viết tờ giấy chứng minh, nếu không có chứng minh, dù đại đội trưởng và thím giúp cháu giải thích cũng không chặn nổi miệng người khác, có lẽ sẽ bị cắn một cái, nói chúng ta bao che lẫn nhau, viết cái chứng minh, em hai ký tên, tốt nhất hợp tác xã cũng ký tên, như vậy có thể chứng minh cháu không bán em, nhỡ sau này bị người tố cáo, cháu... Cháu phải làm sao?"
Đại đội trưởng đã tiếp nhận chuyện này thì sẽ không ngại phiên phức, lúc đầu ông ấy cũng là một người cẩn thận, nghĩ nghĩ, nhỡ chuyện này bị người ta bắt thóp thì hoàn toàn không tốt.
Mà Dương Quế Lan cũng đồng ý Lâm Y Y, trong làng có mấy người khó ưa, Dương Quế Lan nghe còn ít sao? Bà gả lần hai tới đây, những người kia nghĩ linh tinh nói còn khó nghe hơn. Đại Nha cân nhắc cái này cũng đúng, có Nhị Quân và hợp tác xã ký tên, còn sợ người khác nói cái gì sao?
Sau đó, đại đội trưởng lập biên bản, viết cả chuyện 200 đồng, Lâm Y Y, Lâm Đại Quân, Lâm Nhị Quân, đại đội trưởng, Dương Quế Lan đều kí tên, đồng thời còn hẹn sáng mai Lâm Nhị Quân đi theo mọi người đến hợp tác xã, để hợp tác xã cũng ký tên.
Thương lượng xong, Lâm Y Y còn nói đến chuyện tôm Đại Hung: "Đại đội trưởng, còn có một việc liên quan tới tôm Đại Hung... Cho nên, không phải chị em cháu không muốn nói cho mọi người tôm Đại Hung có thể ăn, mà là cháu cũng không biết ăn xong có làm sao không, nhưng nhà cháu không còn lương thực nên mới không thể không ăn... Nếu mấy người đi câu tôm Đại Hung hôm nay ăn vào ngã bệnh, đến lúc đó xin đại đội trưởng có thể giúp cháu, dù sao cũng không phải chúng cháu gọi bọn nhỏ đi câu, không liên quan đến bọn cháu."
Đại đội trưởng nói: "Được, chuyện này ta sẽ nói rõ với mọi người."
Nói xong Lâm Y Y về nhà, Lâm Đại Quân và Lâm Nhị Quân đi theo. Lâm Đại Quân cúi đầu, tiếc 200 đồng. Tay Lâm Nhị Quân đặt trong túi quần, lòng bàn tay nóng lên, đây là lần đầu cậu ta câm nhiều tiên như vậy.
Đến nhà, Lâm Y Y nói: "Đại Quân, chúng ta đi xem Tam Quân Tứ Quân một chút, cũng không biết bọn chúng câu được bao nhiêu, giờ mọi người đều biết tôm đại hung có thể ăn, về sau tôm Đại Hung sẽ càng thêm ít."
Nói đến đây, Lâm Đại Quân tức giận: "Deu do Nhị Quân, nếu em không nói chuyện này cho người khác, chúng ta còn có thể câu rất nhiêu, mà có tôm đại hung, chúng ta căn bản sẽ không chết đói, sẽ không thiếu lương thực, Nhị Quân cũng không cần cho người khác nhận nuôi."
Ánh mắt Lâm Y Y tối lại, nhìn Lâm Nhị Quân: "Nhị Quân, em thành thật nói đi, có phải vì người ta có điều kiện tốt nên mới muốn đi không? Hôm trước em nghe được thím Quế Lan nói chuyện với chị, biết nhà nào sẽ cho con đi học, sẽ cho ăn no, sẽ cho thịt ăn, sẽ cho mặc quần áo mới, cho nên em không muốn ở nhà chúng ta, muốn làm con trai họ đúng không?”
Lâm Nhị Quân: "Chị, em không có, em là vì tốt cho mọi người."
Lâm Y Y: "Thế nhưng nếu em không nói chuyện tôm đại hung cho mọi người, chúng ta cũng không thiếu lương thực, sao cần đưa em cho người khác?"
Lâm Đại Quân: "A, tao biết, mày muốn làm con trai người ta cũng là vì nhà họ có tiền."
Lâm Nhị Quân: “Anh, sao anh có thể oan uổng em như vậy?"
Lâm Đại Quân: "Hừ, tao thấy rõ mày rồi."
Lâm Y Y: "Đừng ồn, chúng ta đến chỗ Tam Quân Tứ Quân xem một chút đi." Cô vừa cố ý nói như vậy, cố ý dẫn dắt Lâm Đại Quân. Lâm Đại Quân thông minh hay không chưa biết, nhưng Lâm Đại Quân có tư tâm, cho nên vì cô nói như vậy, Lâm Đại Quân lập tức nghĩ ra.
Lâm Y Y và Lâm Đại Quân đi trước, Lâm Nhị Quân theo sau. Lâm Nhị Quân cũng không thèm để ý Lâm Đại Quân nói gì mình, dù sao hộ khẩu đã xong, cậu ta sẽ làm con trai người trong huyện, về sau cậu ta cũng sẽ không về đây nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận