Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 124 Đổi tôm khô lấy đồ

Chương 124 Đổi tôm khô lấy đồChương 124 Đổi tôm khô lấy đồ
Tê Cần Thái nói: "Đáng tiếc hiện tại có tiền cũng không mua được lương thực."
Lâm Y Y nói: "Đúng vậy, cho nên mọi người đều ở nhà, tiền công cũng không dùng tới."
Tiêu Vũ: "Chờ thời kỳ khó khăn này qua đi, mùa màng trở lại, Nhất Nhất không cần cho gửi tiền gia dụng, có thể dùng tiền mua điểm công."
Lâm Y Y sững sờ: "Có thể sao?"
Tần Hương Cúc nói: "Chuyện này xác thực có thể, mỗi tháng điểm công tối đa phải cần ba đồng, một tháng có 300 điểm công, đợi đến khi có thể dùng điểm công đổi lương thực thì con có thể có thức ăn, 10 điểm công đổi một cân lương thực. Có điều nếu con dùng tiên mua điểm công đến cuối năm không thể đổi tiền, chỉ có thể đổi lương thực, tự chúng ta làm việc kiếm điểm công đến cuối năm, không chỉ có lương thực, còn có tiên được chia."
Lâm Y Y: "Vậy rất tốt, con sẽ mua đầy điểm công, nữ đồng chí làm việc cũng không thể kiếm được tối đa điểm công sao?"
Tần Hương Cúc nói: "Có một chút."
Lâm Y Y: "Làm sao để đổi tiền công thành tiền?"
Tần Hương Cúc: "10 điểm công là năm xu. Như thằng hai và thằng ba, còn có cha của con chính là tối đa điểm công, mỗi ngày ông nội con có thể có bốn hoặc năm điểm công, mẹ, chị dâu và em dâu cũng có sáu, bảy điểm, nhà chúng ta một ngày có 50 điểm công, cũng chính là kiếm được 5 cân lương thực và 2 hào rưỡi, một tháng 150 cân lương thực, 7 lẻ 5 đồng tiền." Nghe thì ít thế nhưng khi mùa màng tốt, quanh năm suốt tháng có bảy mươi, tám mươi, đây chính là một số tiền lớn. Cho nên nói, vào lúc này, người muốn bệnh cũng không bệnh nổi.
Lâm Y Y nghe Tần Hương Cúc nói, suy nghĩ thêm về tiền nhuận bút của mình, chẳng trách đến năm 66, tiền nhuận bút sẽ bị thủ tiêu, một tháng cô kiếm tiền nhuận bút có thể bằng với một năm lao động người nhà họ Tiêu thu vào. Không, là tiền nhuận bút trong mấy ngày. Cho nên nói, tiền nhuận bút bị cho rằng là giai cấp tư sản pháp quyên cũng có chút nguyên nhân.
Cho nên, trước khi đến năm 66 thì cô phải liều mạng viết để kiếm tiền nhuận bút.
Lương Thị: "Chị hai, bản thảo lần này cũng có thể kiếm tiền sao?"
Lâm Y Y nói: "Ừm, kiếm được. Mọi người tán gẫu, đi viết bản thảo."
Lâm Y Y trở về phòng, bản thảo vừa mới gửi cho tòa soạn báo thị trấn hôm qua mới gửi đi, trước khi chưa thu được hồi âm thì cô sẽ không viết. Sau này, một tháng viết một lần cho tòa soạn báo thị trấn, trọng điểm đặt vào trong nhà xuất bản. Hai bản thảo gửi đến nhà xuất bản,'Giữa trắng và đen" có thể sẽ xuất bản cho nên sau này mỗi lần viết bản thảo cho "Giữa trắng và đen" tốt nhất là nên có một bản chuyện xưa.
Lâm Y Y lấy giấy bút, tiếp tục viết chuyện xưa cho "Giữa trắng và đen", câu chuyện của người cảnh sát tìm kiếm bọn buôn người. Ngoài sân, Tiêu Vũ còn đang đọc Tam báo nhất khang, trong phòng, Lâm Y Y cầm bút máy, vừa cẩn thận cân nhắc chỉ tiết nhỏ vừa chậm rãi viết.
Bất tri bất giác, một buổi sáng liền trôi qua.
Buổi chiều, người nhà họ Tiêu đang ngủ trưa, cổng sân vang lên âm thanh của Lâm Đại Quân: “Chị.'
Tiếp theo là Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân: "Chị. . “
Lâm Y Y đi ra ngoài, nhìn thấy Lâm Đại Quân, Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân đều đeo ba lô nặng nề: "Mau vào."
Gian phòng của Tiêu Vũ không nhỏ, nhưng ba anh em đeo ba lô đi vào, gian phòng lập tức liền có vẻ chen chúc: "Ngày hôm nay ba đứa đều vào thị trấn sao?" Lâm Y Y hỏi.
Lâm Đại Quân nói: "Vốn là em và Tam Quân đi, nhưng Tứ Quân nói nó chưa từng đi thị trấn, nó cũng có thể giúp khiêng đồ vật, cho nên liền cùng nhau đi." Nói xong, từ trong gùi lấy ra một bao giấy dầu,'Chị, chị xem đây là gì?"
Lâm Y Y nhìn ánh mắt và cõi lòng của cậu ta đầy mong đợi, mở bao giấy dầu ra, cô sững sờ, trong bao giấy dầu là hai cái bánh quẩy: "Cái này cho chị sao?"
Lâm Đại Quân: “Cho chị và em trai."
Lâm Y Y xác thực là rất chấn động, em trai vong ân bội nghĩa của nhà họ Lâm vậy mà lại mua bánh quẩy cho cô, thật sự là trời mưa rồi. Có điều cô vẫn nhận lấy: "Đại Quân, mấy đứa thực sự lớn rồi, biết quan tâm chị và em trai, thật tốt, chị. .. chị thật là cảm động."
Lâm Đại Quân cũng có chút đỏ mặt: "Chuyện này. . . không bao nhiêu tiên."
Lâm Tứ Quân: "Một cái bánh quay năm xu, đó là tiền chúng em dùng thịt tôm khô đổi."
Lâm Y Y hiếu kỳ: "Làm sao đổi?"
Lâm Tứ Quân nói: "Chúng em dùng hai cân thịt tôm khô đổi 10 cái bánh quẩy."
Lâm Đại Quân: "Ngày hôm nay trước tiên bác sĩ Lâm mang chúng em đi tới nhà thuốc, chúng em ở nhà thuốc đổi 10 cân thịt tôm khô lấy 25 cân lương thực. Tiếp theo bác sĩ Lâm lại mang chúng em đi tới xưởng sắt thép ở viện công chức, người đổi là một ông chú, trực tiếp thu 20 cân thịt tôm khô cho 50 cân lương thực, còn lại 15 cân bác sĩ Lâm để chúng em đi đổi những thứ khác, chúng ta dùng hai cân thịt tôm khô đổi 10 cái bánh quay dùng 3 cân thịt tôm khô thay đổi 3 cân bột mì Phú Cường, dùng 4 cân thịt tôm khô đổi 4 đôi giày vải, còn lại 6 thịt cân tôm chúng em mang vê."
Bạn cần đăng nhập để bình luận