Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 403 The chan

Chuong 403 The chanChuong 403 The chan
Giữa tháng 5, kỳ nghỉ của Tiêu Vũ đã kết thúc, anh phải đến quân ngũ.
Lâm Y Y thu xếp quân áo cho Tiêu Vũ, lại chuẩn bị thêm thịt bằm và xương, Tiêu Vũ không biết nấu cơm, cho nên chuẩn bị thêm cho anh ấy đồ ăn tiện lợi: "Chỗ thịt bằm và xương này chỉ cần hâm lại lại chút là ăn được, chỗ đồ ăn khô này ngâm trực tiếp trong nước là được, vốn dĩ đã mặn rồi nhưng nếu canh chưa đủ mặn anh cho thêm ít muối. Còn chỗ tôm khô này, chưng lên một chút có thể ăn được rồi, lúc chưng cho thêm ít hành vào sẽ càng thơm ngon hơn." Chẳng qua là theo hiểu biết của cô, Tiêu Vũ chắc chắn sẽ không thêm hành, rất rắc rối. Tôm là do Tiểu Hoàng mang đến bán, đều là mấy cân được phơi khô, phần thịt bằm và xương được làm từ xương sườn, thịt bằm rất nhuyễn, xương sườn là do anh em nhà họ Lâm mang đến, gạo là do Lâm Y Y mua ở hệ thống trung tâm thương mại, thịt bằm và xương bởi vì nấu rất mặn, nhưng vị mặn này khác với vị mặn bình thường, rất thơm,'Còn có củ cải muốn mẹ làm, anh cũng mang theo đi."
Tiêu Vũ: "Được." Trước kia mỗi lần làm gì đều tự mình sửa soạn đồ dùng, hiện tại có người sửa soạn đồ dùng cho cảm giác thật tốt. Anh yên lặng nghe lời cô nói, mỗi câu cô nói đều liên quan đến anh.
Lâm Y Y: "Được rồi, như vậy đi. Nhưng mà... Tới hôn tạm biệt đi."
Tiêu Vũ: "Hôn tạm biệt?”
Lâm Y Y vẫy tay: "Đến đây, sau đó cúi đầu."
Tiêu Vũ biết cô muốn làm gì, anh cúi đầu, cô cười nhìn anh.
Lâm Y Y nhón chân hôn lên môi anh một cái, nhưng lại bị Tiêu Vũ ôm chặt, anh không chỉ là hôn một cái mà hôn cô thật sâu, qua một lúc lâu mới buông cô ra. Mà lúc Lâm Y Y nghi là anh sẽ buông cô ra anh lại ngồi xổm xuống, áp lỗ tai lên bụng cô, sau đó nói: "Con à, con ở trong bụng mẹ con phải ngoan một chút, phải nghe lời đó."
Lâm Y Y sờ sờ đầu của anh: "Được rồi Đại Bảo, Tiểu Bảo sẽ rất ngoan."
Bị chính vợ mình gọi là Đại Bảo Tiêu Vũ rất là bất lực, nhưng mà loại cảm giác thật sự rất tốt.
Tiêu Vũ đi đơn vị bộ đội ngồi thuyền từ bến tàu của đại đội sản xuất Bạch Sa Loan, cho nên Lâm Y Y muốn tiễn anh đi, không chỉ có Lâm Y Y, anh em nhà họ Lâm đi, Tân Hương Cúc cũng muốn đi.
Bọn họ ngồi xe bò của đại đội đến bến tàu, Lâm Y Y tò mò. Bến tàu bây giờ khác với bên tàu hiện đại, bên tàu bên này còn rất thô sơ. Trên bên chỉ có hai con thuyên, nhưng mỗi ngày chỉ có duy nhất một con thuyền qua lại, sở dĩ có hai con thuyền là bởi vì một con là dự phòng, phòng ngừa sự cố ngoài ý muốn xảy ra.
Trên bên còn có mấy người, có một người phụ nữ đang bế con, còn có một người đàn ông mặc quân trang, vừa nhìn đã biết đi đơn vị bộ đội XXX. Mấy người đó cũng nhìn thấy đám người Lâm Y Y, chỉ liếc mắt nhìn họ. Tiêu Vũ mua vé tàu di lại: "Thuyền sắp rời bến rồi, mọi người về đi, ve nhà ngủ thêm một giấc, trời vẫn còn sớm."
Lâm Y Y: "Chờ thuyền rời bến chúng em sẽ đi."
Lâm Ngũ De: "Anh rể, bao giờ anh về?"
Tiêu Vũ: "Chờ chị em sinh em bé, anh rể sẽ trở vê, em là cậu ruột, phải bảo vệ chị thật tốt, chăm sóc em bé trong bụng, biết chưa?"
Lâm Ngũ Đệ ưỡn ngực nói: "Em sẽ bảo vệ chị thật tốt, chăm sóc em bé, anh rể yên tâm đi, không cần vội trở về đâu."
Tiêu Vũ: "... Vốn đang rất yên tâm, nhưng vừa nghe cậu nhóc này nói xong, anh không thể nào yên tâm được.
Lâm Y Y cười bóp mặt Lâm Ngũ Đệ nói: "Anh rể em nghe em nói xong chắc chắn sẽ yên tâm, Tiểu Ngũ thật lợi hại."
Lâm Ngũ Đệ: "Tiểu Ngũ lợi hại nhất." Nói xong, đắc ý nhìn qua mấy anh trai.
Lâm Đại Quân không nói nên lời.
Lâm Tứ Quân trợn mắt.
Lâm Tam Quân nhìn Tiêu Vũ muốn nói lại thôi.
Tiêu Vũ cũng nhìn về phía Lâm Tam Quân: "Làm một đồng chí giải phóng quân xuất sắc, điều đầu tiên phải học được là phải bảo vệ người thân của mình, anh giao cả gia đình lại cho em."
Lâm Tam Quân: "Vâng."
Sau khi tiễn Tiêu Vũ lên, mọi người đi vê.
Trong nháy mắt, đã đến cuối tháng 5. Lúc mọi người đang ăn cơm chiều, Lâm Đại Quân nói: "Chị, em muốn thương lượng với chị một chuyện."
Lâm Y Y hỏi: "Chuyện gì vậy?”
Lâm Đại Quân: "Em và Tam Quân không còn kỳ nghỉ vào tháng 6 nữa, công việc tạm thời ở trại nuôi heo bắt đầu đi làm vào tháng sáu, bọn em không thể đi, có thể để người khác thay thế trong một tháng được không?”
Lâm Y Y: "Được, các em đã chọn được người rồi sao?" Không thể không nói, ở niên đại này, công việc thế chân là một việc rất thần kỳ, nếu là ở hiện đại, sao có thể có công việc thế chân?
Lâm Đại Quân: "Em muốn để cho nhà cha vợ đi thế chân một tháng." Những người làm công việc tạm thời như họ, tiền công mỗi tháng là 18 đồng và không có phúc lợi, nhưng mà như vậy đã tốt lắm rồi, công việc tạm thời của các đơn vị khác cũng không có lương, bởi vì cậu và Lâm Tam Quân là người lành nghề cho nên mới có loại tiên lương này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận