Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 647 Lùi một bước, cả nhà cùng vui

Chương 647 Lùi một bước, cả nhà cùng vuiChương 647 Lùi một bước, cả nhà cùng vui
Tần Hương Cúc: "Vậy chờ con sinh con xong, sắp tới mẹ sẽ chăm sóc con, con đừng từ chối, phòng lớn và phòng thứ ba sinh con, tất cả đều là mẹ và bà nội con chăm sóc."
Lâm Y Y: "Được, cảm ơn mẹ. Lần này, cha mẹ thật vất vả mới tới bộ đội, Tiểu Thập Nhất cũng nhớ ông bà nội, không bằng cha mẹ ở đây thêm vài ngày đi?"
Tần Hương Cúc: "Ngày mai là ba mươi tết, chúng ta phải trở về rồi, chờ qua năm rồi sẽ lại. Lần này, họ tới đây chủ yếu vẫn là đưa lương thực, bọn họ cũng vì nhận lợi ích từ dân thành phố như Lâm Y Y, nghĩ trên đảo không đủ lương thực, cho nên mới đưa lương thực tới. Đồng thời, bọn họ cũng hơi nhớ cháu mình.
Lâm Y Y cũng không miễn cưỡng bọn họ, chủ yếu ngày mai là ba mươi tết, người già mà, lúc ba mươi tết đều thích ở nhà, sau đó ăn bữa cơm đoàn viên.
Buổi trưa, Lâm Y Y làm một bữa cơm thật ngon chiêu đãi họ. Lúc ăn cơm, Tiêu Đại Cường nói: "Cha làm trên hợp tác xã cũng mười năm rồi, nếu không nhờ vợ thằng hai, cha cũng sẽ không có công việc tốt như vậy. Mười năm nay, cuộc sống của chúng ta coi như là giàu có, từ sau khi vợ thăng hai qua cửa, hai người làm công đi ra, trong đại đội không ai không hâm mộ nhà chúng ta. Vợ thằng hai này, ở chỗ này, cha phải nói một tiếng cảm ơn với con."
Tiêu Đại Cường là cha chồng, là chủ nhà họ Tiêu, ông ấy nói những lời này, đúng thật là trọng lượng rất lớn. Chỉ với mười năm nay, nhà họ Tiêu có hai công nhân, thật sự rất cảm ơn với Lâm YY.
Lâm Y Y: "Cha à, cha khách khí quá rồi. Nếu con đã gả tới nhà họ Tiêu, dĩ nhiên con sẽ suy tính cho nhà họ Tiêu."
Tiêu Đại Cường thở mạnh một hơi: "Lần này tới, chủ yếu là đưa lương thực cho các con, tiếp theo vẫn còn một chuyện, cũng muốn bàn bạc với các con một chút."
Lâm Y Y hơi ngờ vực.
Tiêu Vũ nói thẳng: "Chuyện gì vậy?"
Tiêu Đại Cường: "Cha làm bảo vệ ở hợp tác hơn mười năm, tiền trong nhà gửi ngân hàng đã chừng 2000 đồng, số tiền này chúng ta cũng đủ để dưỡng lão rồi...' Tiêu Đại Cường dừng một chút, 2000 đồng này dưỡng lão đâu chỉ đủ, Tiêu Đại Cường có thể nói là nhà giàu số một trong thôn. Thật ra thì người nông thôn khi làm công nhân thì có thể tiết kiệm được tiền, người làm công trên huyện mười năm có thể tiết kiệm không dưới hai nghìn đồng, bởi vậy sao phải tiết kiệm nữa. Hơn nữa nhà họ Tiêu đều thuộc dạng là nhà có ăn, không cần tiền, cho nên mới tiết kiệm được như vậy.'Cho nên, ý của cha là anh cả con sang năm là ba mươi lăm rồi, qua năm Tiểu Châu cũng lên mười lăm, sắp phải bàn chuyện kết hôn. Tiểu Thụy cũng đã mười bốn, nửa đời trước đều cắm mặt trong đất, trong nhà cũng không có tiền, cha định... Định nhường công việc trên hợp tác xã này lại cho nó."
Tiêu Đại Cường thở mạnh ra một hơi, tiếp tục nói: "Đời này của cha, kiêu ngạo nhất chính là nhà của các con, cưới Nhất Nhất vào, chẳng những cha thành công nhân, thằng ba cũng làm công nhân, còn em gái con, nhưng mà... Anh cả của con... Cha biết vợ thằng cả có rất nhiều khuyết điểm, nhưng điều kiện người trong nhà đều tốt, cũng không có thể bỏ một nhà họ. Hai năm trước, phòng ốc của thằng ba cũng lấy ra, phòng của nó bán năm mươi đồng cho thằng cả rồi, thằng cả... Hây...' Khi làm cha, ai cũng thương con của mình, nhìn hai đứa con trai dần tốt lên, nhà thằng cả lại càng tệ, là bởi vì thằng ba không phải công nhân chính thức, mình có chút tiền tiết kiệm. Bây giờ, thằng ba làm công nhân chính thức được vài năm, trong nhà cũng xây dựng được ngôi nhà giống với nhà thằng hai, mà hai ông bà già bọn họ đã có 2000 đồng tiền tiết kiệm trong ngân hàng, cho nên Tiêu Đại Cường mới nói tới cái này.
Tiêu Vũ: "Công việc này là Nhất Nhất giao cho cha, Nhất Nhất có ý kiến gì không?" Nếu như công việc này mình cho, dĩ nhiên anh sẽ không có ý kiến, nhưng công việc này là vợ anh cho, anh sẽ không làm chủ.
Người một nhà đều nhìn về phía Lâm Y Y, nhất là Tiêu Đại Cường, ông ấy hơi khẩn trương, những năm này, tuy phòng lớn sinh con, vợ thằng hai cũng cho sữa bột, nhưng ở ngoài không nói chuyện nhiều, cho nên Tiêu Đại Cường rất lo lắng vợ thằng hai không đồng ý.
Lâm Y Y: "Rất tốt ạ. Nếu trong lòng cha mẹ đã có tính toán, cứ dựa theo ý muốn mọi người là được.' Cô không có ý kiến, nếu như phần công việc này không cho Tiêu Võ, cha mẹ cũng sẽ lo lắng. Bọn họ nói tất cả tiên gửi ngân hàng của họ cho mình nghe, cũng ngầm nói là bọn họ có năng lực dưỡng lão, vốn làm việc cũng vì dưỡng lão. Bây giờ đã có thể dưỡng lão, không cần lo lắng nữa, không cần mấy con trai quan tâm, cho nên muốn giao công việc cho con lớn.
Thật ra thì ý nghĩ của cha mẹ chồng là như vậy, Lâm Y Y cũng hiểu. Bất kể cô có thêm bao nhiêu ý kiến, anh cả cũng là con ruột của cha mẹ chồng nhà họ Tiêu, là anh cả của chồng mình, phần máu mủ này không thể nào cắt đứt được. Cho nên, đối với những chuyện này, cô nên hào phóng một chút, không cần bởi vì người khác mà làm cha mẹ chồng đau lòng. Một khi cha mẹ chồng đau lòng, chồng của cô cũng không đối xử tốt được.
Cho nên lùi một bước cả nhà cùng vui vẻ, vậy thì thà lui một bước đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận