Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 653 Làm mai cho Tứ Quân

Chương 653 Làm mai cho Tứ QuânChương 653 Làm mai cho Tứ Quân
Lâm Y Y ngạc nhiên một lúc, nhưng không phủ nhận: "Em trai thứ ba, 23 tuổi, năm ngoái đi lính bị thương ở chân, năm nay vẫn đang trong quá trình hồi phục, đứa em thứ tư năm nay 21 tuổi đang học năm thứ 2. Nhưng chuyện cưới xin của mấy đứa em thì em không can thiệp. Nếu họ thích cô gái nào thì họ sẽ tự quyết định. Dù sao thì họ lấy ai thì sống với người đó cả đời nào.
Nếu không thích, những ngày chung sống về sau cũng không hạnh phúc."
Giang thị nói: "Nhất Nhất nói cũng có lý." Giang thị cũng không phải không biết sự đời, chị ta đã sống trong quân đội bao nhiêu năm, tâm nhìn cũng không phải hạn hẹp: "Là thế này, con gái lớn của chị năm nay 17 tuổi, năm sau 18 tuổi. Chị muốn cho con bé đi xem mắt nên chị nghĩ, nếu trong nhà em có em trai, có lẽ chúng ta cũng có thể thử xem." Mặc dù bối phận kém, nhưng con gái gả đi là xem bối phận, thật ra có bối phận hay không cũng không quan trọng, quan trọng là không có quan hệ huyết thống.
Lâm Y Y vô cùng sửng sốt, cô thật sự không ngờ Giang thị lại nói ra lời này. Nhưng khi nói đến con gái lớn của Giang thị, Hồng Tiểu Thỏ, cô cũng coi như là nhìn cô bé lớn lên. Mối quan hệ giữa Giang thị với cô không tôi. Doanh trưởng Giang lại dưới quyền của Tiêu Vũ, hơn nữa Giang Tiểu Thố cũng đang học cấp hai. Nghĩ đến điều này, Lâm Y Y nói,'Em muốn hỏi ý kiến của em trai em vê chuyện này đã. Trước tiên xem tụi nó có đối tượng gì hay không đã. Mấy đứa cũng không có nói với em về có đối tượng gì cả, nên em cũng không biết chỉ tiết cụ thể. Nếu họ không có, em sẽ đề cập chuyện này cho họ. Nếu có thể thì đến lúc đó cho họ gặp mặt nhau, để Tiểu Thố gặp bọn họ, dù sao Tiểu Thố cũng phải cảm thấy hài lòng."
Giang thị: "Được." Giang thị không muốn gả con gái đến nơi khác. Dù sao thì bọn họ đều trong quân đội, nếu đi nơi khác có thể rất nhiều năm cũng không gặp, tốt nhất nên gả cho em trai của Lâm Y Y. Đội sản xuất Thượng Lâm cũng gần quân đội, điêu kiện gia đình của Lâm Y Y cũng tốt, hai gia đình có thể được coi là môn đăng hộ đối. Làm mẹ chọn đối tượng cho con gái, tất nhiên mọi khía cạnh đều phải cân nhắc.
Sau khi Giang thị rời đi, mấy vị phu quân khác lần lượt đến thăm Lâm Y Y, biết Lâm Y Y lại sinh thêm một đứa con trai mọi người đều tỏ ý chúc mừng. Trong mắt mọi người, sinh con trai chắc chắn tốt hơn sinh con gái.
Tuy nhiên, bởi vì mọi người đến vào ban ngày mà lúc đó Lâm Ngũ Quân và Tiểu Thập Nhất đều ở trên trường, nên căn bản họ không biết Lâm Y Y giới thiệu cho mọi người Thập Cửu là con trai.
Vài ngày trước khi Thập Cửu sinh ra, mấy vị quân tẩu đều tới thăm, sau đó Lâm Y Y lại tiếp tục ở cữ, không có người tới. Ngày 19 tháng 4 vừa lúc đủ một tuần. Đến sáng chủ nhật, Tiểu Thập Nhất và Lâm Ngũ Quân được nghỉ, có thể giúp đỡ Lâm Y Y. Tân Hương Cúc đã ra chợ, bà muốn đi mua đồ. Con dâu sinh em bé dù sao cũng phải mua một số loại rau tốt để bồi bổ cơ thể. Thực ra lúc trước, cứ mỗi nửa tháng người đi mua đồ cũng là Tân Hương Cúc. Tần Hương Cúc đến Đại đội sản xuất Thượng Lâm trước, nói với gia đình họ Lâm về việc Lâm Y Y sinh Thập Cửu, sau đó nói về con gái của Giang thị rôi mới về nhà.
Lâm Trân không ngờ chị cả của mình sẽ sinh con, quyết định ngày mai sẽ đến thăm, sau đó mang theo một số thứ, ban ngày Lâm Tam Quân sẽ ở nhà trông em bé, còn Lâm Đại Quân tối sẽ đi làm vê.
Nhưng chuyện về Hồng Tiểu Thỏ, Lâm Trân phải hỏi Lâm Tam Quân.
Vì vậy, cô đi sang nhà bên cạnh.
Lâm Trân vừa vào cửa liên gọi: "Tam Quân."
Những năm Lâm Tam Quân ở bộ đội, học tập cũng vơi bớt nhiêu, một năm này tu dưỡng chân vừa vặn ôn tập đọc sách. Nghe được âm thanh của Lâm Trân, cậu đứng lên: "Chị dâu, tìm em có việc gì sao?”
Lâm Trân nói: "Là có chuyện muốn thương lượng với em một chút, vừa nấy chú và thím nhà họ Tiêu đến rồi, ngày hôm qua bọn họ đi tới bộ đội, ngày hôm nay quay về, chị cả nhờ bọn họ truyền lời nói, là liên quan đến chuyện tìm đối tượng của em và Tứ Quân."
Sắc mặt Lâm Tam Quân bình tĩnh nói: "Em không cần, trong lòng em có dự định."
Lâm Trân nghe cậu quyết đoán từ chối, cũng không có hỏi nhiều: "Được rồi." Cô và Lâm Tam Quân chưa quen thuộc, tuy rằng ở cùng nhau một năm, thế nhưng bình thường Lâm Tam Quân đều ở trong phòng, tình cờ đi ra tắm nắng cũng sẽ không nói chuyện với cô ấy, chỉ theo lễ phép mà chào hỏi.
Sau khi Lâm Trân rời đi, Lâm Tam Quân xem sách sững sờ một lúc, đồ vật trước mắt có chút xem không đi vào. Cậu dụi dụi con mắt đứng lên, đứng một lúc, cậu lại ngồi xuống. Ngồi xuống nghĩ một hồi, cậu lại đứng lên. Cuối cùng, Lâm Tam Quân vẫn đứng lên đi tới sát vách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận