Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 508 Giả vờ 2

Chương 508 Giả vờ 2Chương 508 Giả vờ 2
Lâm Đại Quân sửng sốt, lập tức nói: "Đồng chí, cậu là ai vậy?"
Trương Hiếu Quân: "Anh cả, em là Nhị Quân, Lâm Nhị Quân."
Tròng mắt Lâm Tứ Quân vừa chuyển, đi ra từ phía sau Lâm Đại Quân: "Anh là Lâm Nhị Quân?
Anh lừa quỷ hả, anh chẳng giống anh cả tôi chút nào, diện mạo không giống, dáng người không giống, chiều cao không giống, anh đừng có ở đâu đi ra mạo nhận, thấy điều kiện nhà chúng tôi tốt, mà lừa ăn uống đấy chứ? Tên vong ân bội nghĩa Lâm Nhị Quân đang hưởng phúc trong thị trấn mà."
Trương Hiếu Quan:
Lâm Đại Quân: "Vị đồng chí này ngại quá, em trai tôi còn nhỏ không hiểu chuyện. Nhưng em trai tôi nói có lý, cậu ấy, cũng đừng học người ta tống tiên, đến nhà của chúng tôi chiếm hời, thằng chết tiệt Lâm Nhị Quân đã sớm đi thị trấn, cậu ta ghét nông thôn chúng tôi nhất, sao sẽ đến nông thôn? Hơn nữa hai ta vừa nhìn đã không giống, cậu cũng đừng giả mạo cậu ta, cứ làm một đồng chí tốt đi."
Lâm Tứ Quân: "Nhưng mà, anh còn giả mạo chúng tôi sẽ báo công an."
Trương Hiếu Quân: "Không phải, em thật sự là Nhị Quân, mọi người tin tưởng em. Anh cả, anh có thể hỏi em, em đều nhớ rõ chuyện trước kia."
Lâm Đại Quân: "Nào có chuyện gì khi trước đâu? Cậu chính là kẻ lừa đảo, Tứ Quân, đuổi cậu ta ra ngoài."
Lâm Tứ Quân: "Dạ." Nói xong, vừa lấy một đòn gánh bắt đầu đuổi người.
Trương Hiếu Quân: "Anh cả... Em..."
Lâm Tứ Quân cầm đòn gánh đánh chân Trương Hiếu Quân, nếu là người khác, Lâm Tứ Quân còn không dám đánh, đánh người ta bị thương phải đền tiên, nhưng mài Là Lâm Nhị Quân thì cậu dám đánh, ở trong quan niệm của bọn họ cũng không có chuyện anh em đánh nhau đền tiền.
Lâm Tứ Quân đánh cho vừa ác vừa nặng, đòn gánh đánh vào trên cẳng chân Trương Hiếu Quân, đau đến mức cậu ta nhịn không được trốn ra viện. Lâm Tứ Quân chưa hết giận, đuổi theo mắng: "Gã khốn ở đâu ra, dám đến nhà của tôi chiếm lợi, cũng không nhìn đây là nhà ai, phi."
Dân quê đánh đứa nhỏ đều sẽ đánh chỗ bắp chân, bởi vì sẽ không đánh đứa nhỏ bị thương, Lâm Tứ Quân học được cách bắt chước rất giống.
Thấy Trương Hiếu Quân bị đánh chạy biến, Lâm Trân thật sự hoảng sợ: "Như vậy không sao chứ?"
Lâm Đại Quân: "Có sao đâu, đừng để ý đến cậu ta, tên vong ân bội nghĩa này chắc chắn là tới chiếm hời." Trương Hiếu Quân bi đuổi ra khỏi nhà Lâm Đại Quân, bị vài thôn dân thấy, mọi người chỉ trỏ không biết đang nói cái gì, Trương Hiếu Quân cảm thấy mất mặt, vội vàng chạy về ký túc xá của thanh niên trí thức.
Khi Trương Hiếu Quân trở ve Phương Tào đang đọc sách, thấy Trương Hiếu Quân đến, Phương Tào nói: "Thanh niên trí thức Trương, buổi tối hôm nay chúng tôi thương lượng một chút, ngày mai cùng đi kiếm củi, củi lửa hồi tối là mượn của nhà đại đội trưởng, ngày mai nhặt được trả lại cho nhà bọn họ."
Trương Hiếu Quân: "Được."
Phương Tào: "Còn vấn đề nước, chúng tôi cũng bàn bạc, về sau hai người một tổ thay phiên, hôm nay là Trịnh Vọng Danh và Nhâm Thanh nấu nước, lần sau đến phiên chúng ta."
Trương Hiếu Quân nghe cảm thấy rất phiền, cả lòng cậu ta nghĩ đến chuyện của nhà họ Lâm, nhưng vẫn chịu đựng: "Được."
Phương Tào chỉ nói hai việc rồi tiếp tục đọc sách. Trương Hiếu Quân lấy ra một trái dưa leo khác, nhụt chí cắn, cậu ta cứ không hiểu, tại sao mọi chuyện có thể như vậy? Vì sao Lâm Đại Quân không tin cậu ta là Lâm Nhị Quân chứ, gương mặt của bọn họ vẫn có vài phần giống mà.
Không được, cậu ta phải lấy được chứng minh ở đồn công an trấn trên. Năm đó khi cậu ta chuyển hộ khẩu, đồn công an trấn trên có lưu bản gốc.
Trái lại Trương Hiếu Quân không ngờ Lâm Đại Quân và Lâm Tư Quân cố ý, dù sao cậu ta và Lâm Đại quân là song bào thai, nhưng bây giờ nhìn quả thật không giống song sinh, nhưng khi bọn họ còn nhỏ giống nhau như đúc. Cho nên Trương Hiếu Quân quyết định đợi chủ nhật đến đồn công an trấn trên một chuyến, ngày mai là cuối tuần.
Nhà họ Lâm.
Sau khi Trương Hiếu Quân đi rồi, Lâm Đại Quân trở về phòng lấy bút ra.
Lâm Trân tò mò: “Anh làm gì vậy?”
Lâm Đại Quân: “Anh viết thư cho Tam Quân, nói cho em ấy tên vong ân kia đã trở lại, Tam Quân là người thông minh nhất trong anh em bọn anh, em ấy chắc chắn có cách đối phó tên vong ân kia."
Lâm Trân: "... Có thể khiến chồng mình nhận ra rằng mình không thông minh bằng người khác thật sự là không dễ dàng.
Ngày hôm sau.
Lâm Tứ Quân cắt cỏ heo đút heo đút gà xong, rồi đến nhà chị gái.
Lâm Tứ Quân đến sớm, Lâm Y Y tới bên khe suối giặt quần áo, trong nhà còn Lâm Ngũ Đệ đang chơi với Tiểu Thập Nhất và Tiểu Cát Tường.
Bên khe suối.
"Mọi người từng gặp thanh niên trí thức chưa? Ngày hôm qua thấy thanh niên trí thức từ trong thị trấn tới, ánh mắt của đám người đó giống như mọc trên trời vậy."
"Đúng vậy, còn tưởng rằng mình quý giá cỡ nào, trong đại đội chúng ta cũng có người thị trấn"
Lâm Y Y an tĩnh giặt quân áo giữ im lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận