Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 190 Vo chong Tieu Tan den

Chuong 190 Vo chong Tieu Tan denChuong 190 Vo chong Tieu Tan den
Nhờ có quả bóng vải này mà Lâm Tứ Quân, Lâm Ngũ Đệ và những đứa trẻ ở Viện công nhân càng chơi thân với nhau. Bọn trẻ thường đến chỗ cô để chơi bóng vải. Mấy đứa trẻ vây thành vòng tròn rồi lần lượt chuyền nhau, chơi kiểu này chơi mấy ngày cũng không thấy mệt.
Tuy nhiên cũng nhờ vậy mà Lâm Y Y nhận được lời cảm ơn từ cha mẹ của những đứa trẻ đó và cũng làm quen với một số họ.
Lâm Tứ Quân đưa cái rổ cho Lâm Y Y: "Chị ơi, cà chua có màu đỏ chưa?" Vừa nói cậu vừa liếm miệng.
Lâm Y Y: "Đỏ rồi, lát nữa cho em ăn."
Tổng cộng trông được 9 cây cà chua, vì không bón phân nên trồng không được tốt lắm, cây ít mọc được bảy tám quả, cây nhiều thì lên tới 13 hoặc 14 quả. Trên thực tế, ở thời hiện đại, một cây cà chua có thể tạo ra khoảng 50 quả cà chua. Ngay cả thời đại này ở nông thôn, cà chua trông tốt có thể sinh trưởng 20,30 quả, như vậy mấy cây cà chua nhà bọn họ thực bình thường, nhưng dù bình thường nhưng cũng đáng quý.
Lầu rau được đóng ba mặt, chỉ có một mặt đối diện với ngôi nhà, mượn việc hái cà chua Lâm Y Y đã mua 5 cân cà chua từ cửa hàng của hệ thống, khoảng 15 quả, cộng với 5 quả hái trên cây thì có 20 quả.
Sau khi đi ra, cô chọn cho Lâm Tứ Quân hai quả, một lớn và một nhỏ, rồi nói: "Em đi rửa rồi ăn đi, còn cái nhỏ là của em trai. Em nhớ là phải rửa sạch sẽ đấy."
Lâm Tứ Quân nói: 'Vâng.'
Lâm Y Y lại đi xem súp lơ, phát hiện súp lơ cũng rất tươi tốt, cô hái một bông súp lơ, súp lơ cũng không lớn, cỡ một phân rưỡi.
Lâm Y Y đặt súp lơ lên bàn bếp, lấy ra thêm vài quả cà chua, sau đó xách giỏ đi ra ngoài. Cô cho nhà bà Vương và một vài gia đình của mấy đứa nhỏ chơi với Lâm Tứ Quân và Lâm Ngũ đệ cà chua. Tổng cộng có bốn nhà ba quả cà chua. Đưa cà chua cho nhà xa nhát xong vừa trẻ về đã nghe thấy âm thanh náo nhiệt trong nhà, đó chính là Lâm Đại Quân.
Lâm Y Y vừa đi vào sân, Lâm Đại Quân nói: "Chị, em cũng muốn ăn cà chua." Cậu nhìn Lâm Tứ Quân đang ăn nên có chút thèm. Đừng xem Lâm Đại Quân bình thường tự cho là gia chủ, giả bộ thành một dáng vẻ người lớn, thật ra ở trước mặt chị của mình thì cậu vẫn không hề cảm thấy rằng mình vẫn là một đứa nhỏ.
Lâm Y Y có chút bất ngờ, không nghĩ tới gặp phải vợ chồng Tiêu Tân ở đây.
Lương thị: “Chị hai."
Tiêu Tân: "Chị hai."
Lâm Y Y nói: "Mọi người mau vào bên trong ngồi."
Lương thị: 'Bên ngoài có mặt trời, rất ấm áp." Lâm Y Y cầm hai trái cà chua đưa cho Lâm Đại Quân, rửa qua rồi ăn cùng với Lâm Tam Quân, sau đó rót hai chén nước đường đỏ cho vợ chồng Tiêu Tân, lại nói: "Hai người đến tìm anh hai sao? Nếu như có chuyện gấp thì tôi dẫn hai người đến cục công an?"
Tiêu Tân nói: "Là đến tìm anh hai, nhưng không vội, không cần đi quấy rây anh ấy, có thể chờ anh ấy tan tâm." Nói xong, có chút câu ne uống một hớp nước đường đỏ, ngậm ở trong miệng, anh ta còn không nỡ lòng nuốt xuống. Lần trước uống nước đường đỏ là khi anh hai và chị hai kết hôn, trong ngày thường, trong nhà có nước đường đỏ thì bọn họ cũng không có phần.
Lương thị nâng chén gốm sứ, trong lòng cũng đặc biệt phức tạp, lần trước chị hai cho trưởng bối trong nhà quần áo vải bông đã khiến cô ta chấn động vô cùng, chủ yếu là khí chất cả người chị hai thay đổi quá nhiều, hơn nữa, ăn mặc một thân quần áo của người thành phố khiến cô ta khi đến chào hỏi đều cảm thấy xấu hổ. Nhìn lại chén gốm sứ mới tinh trong tay một chút, cô ta cũng không dám dùng sức, rất sợ sẽ nắm hỏng nó.
Chén gốm sứ là Lâm Y Y dùng 3 đồng tiên mua được ở hệ thống thương thành mua 10 cái, nói là chén gốm sứ, thật ra chính là chén kim loại, chỉ là mặt ngoài mạ thêm một tâng men gốm sứ, dùng nhiệt độ cao đốt thành, ở bề ngoài của đồng hồ kim loại mạ một lớp men sứ có thể phòng ngừa kim loại rỉ sắt, dù kim loại bị nóng thì không đến nỗi hình thành ô xy hoá ở mặt ngoài đồng thời có thể chống lại các loại chất lỏng ăn mòn. Có chén gốm sứ có ảnh chân dung của chủ tịch ở bên trên, viết nỗ lực phấn đấu, tự mình động thủ ăn no mặc ấm, có vài cái viết vì nhân dân phục vụ, còn vẽ ra hình tượng phụ nữ, viết phụ nữ có thể chống đỡ nửa bầu trời, Lâm Y Y mua 10 cái cũng là dùng để chiêu đãi người khác, cũng không thể mỗi khi có khách đến thì dùng chén để pha trà chiêu đãi chứ? Có chút không vệ sinh.
Lâm Y Y nói: "Không vội thì chờ anh hai tan tâm, hiện tại đã hơn hai giờ, tâm hơn hai giờ nữa thì anh ấy tan tâm rồi, buổi tối ở đây ăn cơm, hiếm thấy tới một lần, cũng không nên từ chối, tôi đi lấy một ít rượu tới để anh em hai người chậm rãi uống, hiện tại cũng thong thả, uống rượu xong thì buổi tối ở đây qua đêm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận