Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 178 Di ra ngoài làm việc

Chương 178 Di ra ngoài làm việcChương 178 Di ra ngoài làm việc
Không chỉ có cậu ta ngay cả Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân cũng như thế. Khi cha mẹ còn sống, bọn họ cũng không có áo bông và quần bông để mặc, tất cả đều là làm một chỗ, đều là em trai mặc của anh trai.
Lâm Y Y: "Được rồi, không nói cái này nữa, hôm nay sao các em lại tới đây? Vào mau lên."
Lâm Đại Quân: "Chị nói anh rể đưa lương thực tới chúng em còn có gia đình bác gái, tháng này bận rộn quá nhiều nên chúng em không tới lấy lương thực nên vay mượn chỗ bác gái. Hôm qua, đại đội phát chút lương thực nên chúng em lập tức đưa tới."
Lâm Y Y: "Hôm qua sao lại phát lương thực rồi?"
Lâm Đại Quân: "Còn không phải là do tất cả mọi người đều muốn chết đói, đại đội trưởng đã phát cho mỗi hộ năm mươi cân lương thực, nhà chúng ta được hai mươi cân bắp và ba mươi cân khoai lang. Chúng em gid lại trong thôn ba mươi cân, đưa tới đây hai mươi cân."
Năm mươi cân sống qua năm này, nhịn tới tới mùa vụ quý bốn sang năm, mới có thể có đợt lương thực tiếp theo, nhưng bây giờ chỉ mới đầu tháng mười một, còn phải tận nửa năm, cho nên có vài nhà, một nhà gia đình mỗi tháng chỉ được năm cân lương thực. Nghĩ tới đây, trước mắt dù là anh em trai nhà họ Lâm hay là nhà họ Tiêu đều được coi là hạnh phúc hơn rồi.
Lâm Y Y: "Vậy hôm nay chị sẽ bồi bổ cho các em, các em ở lại đây thêm vài ngày đi."
Lâm Đại Quân: "Chúng em chạy di rồi phải vê ngay, trên ruộng còn làm chưa xong, còn phải bận rộn cả tháng nữa, đến tháng mười hai mới xong được." Bọn họ cũng nghĩ vài ngày rồi, tháng này thật sự mệt gần chết bọn họ, nhưng không còn cách nào, tháng mười tới tháng mười một là lúc bận rộn nhất, những đứa trẻ choai choai khác cũng đều cắm mặt trên đất.
Lâm Y Y: "Vậy đêm nay chị sẽ làm đồ ngon cho các em ăn, các em ở lại rồi mai hẳn đi."
Lâm Đại Quân: "Ơ."
Cơm tối, Lâm Y Y làm bánh bao trắng, ngao cháo với khoai lang, đồ ăn là đậu mâm rang với thịt kho tàu củ cải, chẳng những cơm nước đầy đủ, đồ ăn cũng được đầy đủ, đủ khiến bọn anh em nhà họ Lâm ăn no, đây là lúc hiếm khi mấy anh em nhà họ Lâm được no tới vậy.
Ngày hôm sau, mấy anh em nhà họ Lâm trở về, bởi vì tới đã để lại ba mươi cân lương thực, cho nên lúc vê không cần mang theo lương thực, chỉ cõng hai cân đậu nành mầm, một cân củ khoai, sáu cái bánh bao trắng, một chồng thịt dê phơi khô, một chén sữa bột nhỏ.
Giữa tháng mười một, Lâm Y Y nhận được thư của nhà xuất bản, tiền lân này nhiều hơn lần trước, bởi vì chuyện nhà xuất bản in ấn xong chuyện xưa đen và trắng, chuyện bọn buôn người và cô chủ thật giả, tất cả là hai trăm nghìn chữ, nhưng không biết lượng tiêu thụ thế nào, cho nên trước đó chỉ in năm nghìn đầu sách, theo đó số tiền nhuận bút cũng là 918 đồng, trừ đi tiên gửi hai trăm đồng, thì bổ sung thêm 718 đồng nữa. Cũng nói rõ cho Lâm Y Y biết, sau này sẽ không có tiền thù lao, chỉ còn dựa vào tiền nhuận bút, mà số lượng tiên nhuận bút cũng sẽ hai tháng mới kết toán một lần. Lâm Y Y cầm 718 đồng tiền trên tay, hơi thấy choáng váng, khó trách người ta hay nói, ở thời đại này, tiền nhuận bút có thể mua được một căn Tứ Hợp Viên cũ ở Bắc Kinh.
Lâm Y Y lập tức lấy 718 đồng ra, bỏ vào ngân hàng, tiên tiết kiệm lập tức trở thành 940 đồng, cô cũng trở thành người có gần một nghìn đồng rồi. Có tiền đương nhiên phải chúc mừng thật tốt, Lâm Y Y lập tức xa xỉ dùng thịt muối xào với trứng, lại dùng xương đùi dê nấu canh, lại xào chút giá đỗ, cơm tối là cơm trắng, tất cả có đây đủ các chủng loại.
Nhưng cô chờ mãi tới bảy giờ cũng không chờ được Tiêu Vũ trở vê.
Trực giác nói cho Lâm Y Y biết có chuyện không đúng, cô ôm Lâm Ngũ Đệ đi tới cục công an, mới vừa tới cửa cục công an đã nhìn thấy một người phụ nữ khóc lóc bên kia, Lâm Y Y cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra.
Cô đi vào cục cảnh sát.
Giờ này mà trong cục vẫn còn cảnh sát, có thể thấy được việc này không nhỏ. Lâm Y Y đi vào, bên trong có một cảnh sát nam lập tức ra hỏi: "Cô gái nhỏ, cô có chuyện gì sao?”
Lâm Y Y nói: "Chào đồng chí cảnh sát, tôi tên là Lâm Y Y, tôi là vợ của Tiêu Vũ, tôi muốn hỏi một chút Tiêu Vũ có ở đây không? Đến bây giờ anh ấy cũng chưa về nhà, tôi có hơi lo lắng."
Cảnh sát nam sửng sốt một hồi, hiển nhiên không tưởng tượng được Lâm Y Y là vợ Tiêu Vũ, nếu không thì phó cục trưởng Tiêu là trâu già gặm cỏ non à: "Cô thật sự là vợ của phó cục trưởng Tiêu hả?" Thấy thế nào cũng không giống.
Lâm Y Y: "Chắc chắn 100%, tôi có quen biết với phu nhân của cục trưởng Dương, Thôi Bình, chị Bình, không tin anh có thể đi hỏi chị ấy."
Cảnh sát nam: “A ôi, đều do tôi, là tôi không tốt, đúng rồi xin lỗi chị dâu, phó cục trưởng ra ngoài làm việc, mấy ngày nay cũng không trở về. Phó cục trưởng bảo tôi đến thông báo với cô một tiếng, nhưng tôi bận rộn nên quên mất. Còn có bên chị Thôi, tôi cũng quên luôn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận