Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 639 Sắp xếp cho ông cháu nhà họ Ứng

Chương 639 Sắp xếp cho ông cháu nhà họ ỨngChương 639 Sắp xếp cho ông cháu nhà họ Ứng
Ngoài ra, Lâm Y Y còn mua máy ảnh, đến thủ đô, chỉ chơi thôi không đủ, phải chụp hình, chụp Trường Thành, mang về cho mấy ông bà cụ nhìn xem. Người lớn như ông nội Tiêu, quần áo mới còn không bằng chụp vài bức ảnh.
Sáng hôm nay, sau khi Lâm Y Y rời giường, nói với ông Ứng: "Ngài có thể xem mạch giúp tôi không?”
Ông Ứng: 'Muốn điều dưỡng thân thể?" Tuy rằng nói thuốc ba phần độc, nhưng dùng thuốc Đông y điều trị thân thể cũng cần thiết.
Lâm Y Y: "Đúng vậy." Thật ra không phải, mà là bà dì cả của cô lùi lại mấy ngày rồi, cô muốn biết có mang thai hay không. Tiểu Thập Nhất bắt đầu lên tiểu học, cô với Tiêu Vũ cũng bắt đầu thai thứ hai rồi. Nếu không bắt đầu thai thứ hai, kế hoạch hoá gia đình sẽ đến. Chẳng qua trông mong thai thứ hai nửa năm, vẫn không mang thai, lân này bởi vì chuyện của Lâm Tam Quân, cô cũng không tính ngày dì cả, bây giờ tính thử, hình như đã muộn dì cả mười ngày rồi.
Ông Ứng: 'Vươn tay."
Lâm Y Y vươn tay.
Ông Ứng: '"Ồ..."
Lâm Y Y: “Làm sao vậy?"
Ông Ứng: "Cô có rồi, tuy rằng không lộ rõ nhưng đây quả thật là hỉ mạch."
Lâm Y Y vừa nghe: "Thật vậy chăng?" Cô đã nói mà, thân thể của cô và Tiêu Vũ đều khá khỏe mạnh, nói như vậy chỉ cần khớp với thời kỳ rụng trứng, chắc chắn không thành vấn đề. Non nửa năm đều không có, bọn họ có chút nóng nảy. Chủ yếu là kế hoạch hoá gia đình sắp bắt đầu rồi.
Ông Ứng: "Thật. Chỉ có điều trạng thái thân thể cô tốt lắm, nếu mang thai cũng đừng điều dưỡng."
Lâm Y Y: "Cám ơn ông Ứng."
Hai ngày sau, chị em nhà họ Lâm mang theo ông Ứng với Ứng Song rời khỏi thủ đô, cũng may hành lý đã gửi qua bưu điện về trước, bao gồm cả chăn mền của ông Ứng và Ứng Song, nếu không thật đúng là không dễ mang.
Khác với khi đến thủ đô, lúc đi Lâm Y Y cũng thành "gia đình bệnh tật" .
Tiền Thái tiễn mọi người tới nhà ga, nhân viên xe lửa giúp đỡ mang Lâm Tam Quân lên xe lửa, ba ngày sau, tới thị trấn, lại là nhân viên xe lửa hỗ trợ mang Lâm Tam Quân xuống xe lửa. Vừa xuống xe lửa, đã thấy đội trưởng Lâm, đội trưởng Lâm dẫn theo Trương Hiếu Quân còn có mấy đứa cháu của ông ấy.
"Nhất Nhất, Đại Quân." Thấy Lâm Y Y bọn họ, đội trưởng Lâm lớn tiếng gọi người.
Lâm Y Y: "Chú, chú đã tới." Lâm Đại Quân: “Cha.”
Đội trưởng Lâm: "Cuối cùng đợi được mọi người rồi, Tam Quân thế nào?”
Lâm Y Y: "Chuyện của Tam Quân không cần gấp... Đây là bác sĩ tới từ thủ đô, đặc biệt tới vì thương chân của Tam Quân, sẽ ở nhà của chúng cháu một thời gian. Bác sĩ Ứng nói, lúc ông rãnh có thể giúp mọi người xem bệnh, nhưng chú phải chuẩn bị một viện y tế."
Đội trưởng Lâm vừa nghe vậy, vội vàng xoay người về phía ông Ứng: "Thật cám ơn ngài... Thật sự là rất cám ơn ngài..."
Ông Ứng: "Đại đội trưởng khách sáo rồi." Sự cảm kích vô cùng chân thành nơi đáy mắt của người đàn ông trung niên, ông Ứng nhìn thấy, cũng rất hưởng thụ, ông ta từng gặp nhiều người muôn hình muôn vẻ, thích nhất loại người thẳng thắn, thuần phác này.
Đoàn người chào hỏi xong liền lên xe bò, bởi vì liên quan tới chân của Lâm Tam Quân, cho nên xe bò rất chậm, có lẽ dùng một tiếng rưỡi, mới đến đại đội sản xuất Thượng Lâm.
Xe bò tới cổng thôn, thì thấy bóng dáng của Lâm Trân và Phương Phương, Lâm Trân ôm một đứa trẻ, bên người còn có một bé gái, Phương Phương cũng ôm một đứa, nhìn thấy bọn họ đến, hai người đều vui mừng phất tay.
Lâm Đại Quân nhảy xuống xe bò, ôm lấy con gái lớn bốn tuổi: 'Phòng của Tam Quân dọn dẹp chưa?”
Lâm Trân: "Ngày hôm đó các anh vừa truyên lời cho anh ba Tiêu, em đã dọn đẹp rồi." Đại đội sản xuất Thượng Lâm không có điện thoại, cho nên khi bọn họ ở thủ đô, gọi điện thoại đến trang trại nuôi heo, sau đó để Tiêu Tân đến truyền lời, cũng bởi vậy đội trưởng Lâm mới biết được bọn họ khi nào thì đến, Lâm Trân cũng có thể quét tước nhà cửa của Lâm Tam Quân trước.
Nhà họ Lâm một dãy ba căn nhà ngói xanh, còn đặt song song nhau, có tiếng mười dặm tám thôn, dù ở thời đại rung chuyển như hiện giờ, cũng không có người nào đến nói nhà của gia đình bọn họ là không thật, cha mẹ nhà họ Lâm chết hồi nạn đói, mấy đứa nhỏ đều dựa vào Lâm Y Y đề bạt, nhà ngói xanh còn là công xã thưởng, cho nên thân phận của bọn họ trong sạch, bọn họ chính là đối tượng khuyến khích, thế nên, nhà bọn họ rất an toàn. Hơn nữa, Lâm Tam Quân làm lính, càng thêm trong sạch.
Tới nhà họ Lâm, Lâm Tứ Quân không ở đây, chỉ có hai cổng lớn của viện mở ra. Lâm Y Y giới thiệu: "Viện đầu tiên của của nhà Đại Quân, viện thứ hai là nhà Tứ Quân, viện thứ ba là nhà Tam Quân, bởi vì Tứ Quân nhỏ, cho nên viện của nó xếp ở giữa."
Ông Ứng: "Trong nông thôn có thể xây được căn nhà như vậy, cũng không dễ dàng."
Lâm Y Y: "Vẫn là công xã giúp đỡ chiếu cố chúng tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận