Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 284 Lâm Đại Quân trở về

Chương 284 Lâm Đại Quân trở vềChương 284 Lâm Đại Quân trở về
Nếu nói để Tân Hương Cúc tự mình bỏ tiên xây phòng, bà ấy sẽ không bỏ ra được. Dù sao căn nhà của bà vẫn còn ở được, không cần thiết phải lãng phí số tiền này, nhưng nếu nhà thằng hai xây, bà cảm thấy không có gì cả. Y như lời của vợ thằng hai nói, sau này bọn họ sẽ có con, một nhà kiểu nông thôn như vậy sao mà đủ?
Đương nhiên, thằng cả và thằng ba cũng có một phòng riêng, con của chúng cũng không phải đứa nhỏ cũng ở cùng đó sao. Nhưng điều kiện bọn chúng lại không đủ, không thể có đủ điều kiện như nhà thằng hai cho nên vẫn phải nhồi nhét ở chung với nhau.
Tần Hương Cúc nói: "Vậy thì quá tốt rồi, chờ khi xây phòng lên, các con trở về ở cũng thoải mái hơn, chuyện này con có muốn bàn bạc với thằng hai thêm không?" Trong bất tri bất giác, chuyện nhà thằng hai hình như không cần bàn bạc với thằng hai nữa, cũng không biết từ lúc nào, bọn họ đều nghe theo lời vợ thằng hai.
Lâm Y Y nói: "Chuyện khác thì chắc chắn phải bàn bạc với anh Vũ. Dù sao anh ấy cũng là người đứng đầu gia đình, nhưng chuyện này chắc không cần đâu, dù sao chuyện phòng ở trong nhà là chuyện bên ngoài, cũng là lá rụng về cội, anh Vũ chắc chắn sẽ đồng ý."
Tần Hương Cúc nghe xong lời cô nói thì càng thêm vui mừng, bà thấy con dâu vẫn coi trọng con trai mình: "Vậy mẹ trở về xem vị trí nhỉ? Các con muốn ở vị trí nào?"
Lâm Y Y: "Gần với vị trí phòng hiện tại là được, cũng gần cha mẹ một chút, chắc chắn anh Vũ sẽ rất vui mừng." Cô cũng thích náo nhiệt, ở gân nhà họ Tiêu cũng rất tốt.
Gương mặt mo của Tân Hương Cúc càng thêm rạng rỡ: "Thằng hai là người không có gian ăn nói, không biết nói chuyện, còn may là Nhất Nhất rất hiểu tâm tư của nó." Hiểu thằng bé là muốn ở gần nhà cha me. Người lớn tuổi đều thích con cháu nhớ tới bọn họ, quan tâm tới bọn họ.
Lâm Y Y cười khẽ.
Ở trong phòng, vợ đại đội trưởng nghe được cuộc nói chuyện của mẹ chồng nàng dâu hai người, nhẹ nhàng nói chuyện. Người ta hay nói mẹ chồng nàng dâu là tình địch từ kiếp trước, nhìn Lâm Y Y và chị cả nhà họ Tiêu như vậy, hai mẹ chông nàng dâu này nhìn qua chả khác gì mẹ và con gái, không thể không nói là do Lâm Y Y biết nói chuyện, chỉ mấy câu đã dỗ chị cả nhà họ Tiêu vui vẻ. Bà phải nói cho con gái biết, sau này về nhà họ Lâm thì tuyệt đối không nên ích kỷ hẹp hòi, không may chọc giận chị gái này. Có lẽ thời gian ở lại sẽ không dễ chịu lắm, cho dù người đàn ông của con bé đứng về phía con bé, nhưng người chị gái này còn thiếu một đứa em trai sao? Hơn nữa, dựa theo điều kiện của cô chị gái này, phải là mấy đứa em trai trông ngóng từ phần của cô thì đúng hơn.
Ngày hôm sau, phòng đã được xây xong, Lâm Đại Quân vội vã trở về, vừa vào trong thôn đã đụng trúng người quen. Người kia cũng nói cho cậu ta biết phòng ở đã xây xong, Lâm Đại Quân lập tức chạy vội, cậu ta không có chạy vê nhà ngay mà chạy tới nhà mới. "Ôi, Đại Quân về rồi."
"Thấy Đại Quân vui chưa kìa, không khép được miệng luôn ấy chứ."
"Đại Quân, miệng của cậu sắp chảy ra nước bọt rồi kìa."
Lâm Đại Quân mới không thèm để ý bọn họ, cậu ta chạy vội vào trong sân, nhìn xung một lúc rồi lại chạy vào phòng ở. Phòng ở mới mở rộng cửa, muốn mở mấy ngày để thông gió, cậu ta đều xem qua từng phòng một, từ phòng bếp nhìn thấy phòng ngủ, các góc đều xem cẩn thận.
Nhìn một hồi, cậu ta dựa vào tường rồi ngôi xổm xuống, sau đó ôm đầu gối khóc tu tu.
Lâm Đại Quân ngôi trong phòng khóc một hồi lâu, sau đó cậu ta đảo mắt một vòng, nhếch môi cười rồi đi ra. Cậu ta cầm theo hành lý trên đất, lại chạy vê chỗ nhà cũ.
Nhìn thấy trong sân nhà cũ trống rỗng, không có bất kỳ ai.
"Chị ơi, Tam Quân, Tứ Quân, Tiểu Ngũ..."
Thím sát vách lập tức nói: "Hom nay, Nhất Nhất không có về, Tam Quân dẫn theo mấy em đi câu tôm Đại Hung rồi." Cuối tháng bảy, tôm hùm lại tự tìm chết. Trải qua chuyện câu tôm hùm cuối năm 60 của chị em nhà họ Lâm, mọi người đều biết con tôm Đại Hung này có thể ăn, mà thịt còn rất mập mạp, ăn rất ngon. Cho nên vừa tới mùa, người trong thôn lại không chịu ngồi yên mà đi câu tôm.
Lâm Đại Quân ném hành lý xuống đất, chạy đi tìm bọn họ.
Hôm nay là thứ năm, Lâm Y Y lười biếng ngủ rồi, ngày hôm qua không có về nông thôn, hôm nay nên đi xem, nhưng mấy ngày nay cô thật sự quá mệt mỏi, cô cũng lười động, nhớ tới đến chuyện mẹ chồng nói vê nền nhà cô còn chưa nói với anh Vũ nhà cô nữa.
Trời nóng quá đáng, cũng may bên cạnh có cây quạt, Lâm Y Y để quạt chạy đến số lớn nhất, quạt vù vù, cô cũng không cảm thấy ồn, nguyên nhân vẫn là thời tiết quá nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận