Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 264 Khai hoang

Chuong 264 Khai hoangChuong 264 Khai hoang
Lý Tuệ Tuệ bị Lâm Tam Quân dọa sợ rồi, không dám ditim Lâm Đại Quân nữa, không quá hai ngày, đã bị Dương Hương Lan mang đi. Đương nhiên, ở giữa còn có công lao của vợ đại đội trưởng, bà đi nói chuyện với Dương Quế Lan, liền nói đến chuyện Lý Tuệ Tuệ tìm Lâm Đại Quân. Dương Quế Lan cũng không phải kẻ ngốc, bà thật không ngờ cháu ngoại gái còn có ý nghĩ này, cho nên khi Dương Hương Lan tới đón người, một chốc bà cũng không dám giữ lại. Bà quan tâm cháu ngoại gái là một chuyện, nhưng bà càng quan tâm gia đình của mình hơn, hôm nay nếu Lý Tuệ Tuệ làm ra loại chuyện này, bà và Lâm Y Y còn có nhà đại đội trưởng, đây chính là kết thù. Cho nên cháu ngoại gái như vậy, sao bà còn có thể giữ lại chứ.
Trong nháy mắt, tới tháng 7, tháng 7 năm 62, chính quyên huyện mời các công xã đến họp hội nghị, vì cuộc sống của dân chúng, quốc gia có chính sách kinh tế mới cho nông thôn, một là thị trường tự do, cũng chính là chợ phiên của nông thôn, cũng là truyền thống của đất nước ta, để đông đảo nông dân quen thuộc, yêu thích hình thức trao đổi hàng hóa, chỉ có thể lấy vật đổi vật; hai là đất tư nhân, cho phép mỗi hộ gia đình khai phá đất tư nhân, đất tư nhân dựa theo số người của mỗi hộ gia đình, một người chia một miếng đất.
Sau khi công xã chiếm được tin tức tốt này, lập tức mời các đại đội sản xuất họp hội nghị, lập tức công bố chính sách này xuống. Đại đội trưởng của các đại đội sản xuất họp ở công xã, khi nghe tin tức ấy, rất nhiều người đều nhịn không được khóc thành tiếng, cuộc sống của dân chúng, rốt cục hết khổ rồi.
Lâm Y Y nhận được tin tức này còn sớm hơn xã trưởng của các công xã, dù sao Tiêu Vũ cũng là một trong các lãnh đạo của thị trấn. Tuy nhiên, cô với Tiêu Vũ không có đất tư nhân, bởi vì hộ khẩu của nhà bọn họ đều đã chuyển đi, nhưng cái này không ảnh hưởng đến tâm tình của cô.
Vì thế, cô và Tiêu Vũ cố ý trở về nông thôn một chuyến, hơn nữa các em trai nhà họ Lâm cũng ngừng học nghỉ hè, cô muốn đưa Lâm Ngũ Đệ đến nông thôn, bảo bọn họ trông chừng. Giữa anh em, một người ở thị trấn, mấy người ở nông thôn, thời gian quá dài, có lẽ sinh ra một vài suy nghĩ đen tối. Cho nên hàng năm vào ngày nghỉ, cô sẽ đưa Lâm Ngũ Đệ đến nông thôn, thứ nhất là cho cậu gắn kết tình cảm với các anh trai, thứ hai cũng để Lâm Ngũ Đệ biết, gốc rễ của cậu ở đâu, tránh cho sau khi cậu lớn lên, cứ nghĩ rằng mình là người thành phố, mà khinh thường nông dân.
Nhà họ Tiêu Ông nội Tiêu: "Các cháu đến đây, đất trong nhà chúng ta đã đo xong rồi, nhà của chúng ta bốn miếng đất, tương đương với bốn người chúng ta."
Bà nội Tiêu: "Thật sự là quá tốt, dân thường chúng ta cuối cùng cũng có đất." Tuy rằng mới bốn miếng đất, nhưng đó là đất, có thể trông lương thực.
Lâm Y Y: "Đất đã đo xong, vẫn chưa khai hoang nhỉ?"
Tần Hương Cúc: "Cũng không phải thế sao, cha các con phải đi làm, đất này để thằng cả với thằng ba giúp đỡ khai hoang." Lâm Y Y nói: "Sức anh Vũ lớn, buổi chiều cũng không có việc gì, để anh ấy khai hoang đi, đất nhà anh cả với em ba cũng phải khai hoang mà."
Tiêu Vũ: "Nhất Nhất nói rất có lý, đất nhà chúng ta ở đâu, con đi."
Tần Hương Cúc ngẫm lại cũng đúng: "Vậy mẹ cùng đi với con, mẹ cũng có sức."
Ông nội Tiêu: "Ông cũng đi cùng."
Tiêu Vũ: "Không cần, một mình con đủ rồi."
Lương thị: "Đất của cả nhà chúng ta đều đặt chung một chỗ, tuy rằng lúc đo tách ra, nhưng phần đất đều ở cùng nơi, nhà của chúng con chỉ có ba miếng đất, con và Tiêu Tân khai hoang trước, đợi chúng con xong, lại đến giúp cha mẹ bên này."
Tiêu Tân: “Đúng đúng đúng, con cũng nghĩ vậy."
Te Cẩn Thái: "Nhà của chúng con có bốn miếng đất, phỏng chừng cũng không nhanh bằng các em." Tiêu Thụy và Tiêu Châu lại không khai hoang được, dựa vào chị ta với Tiêu Võ... Chị ta mệt chết mệt sống, đất nhà mình thì sẵn lòng khai hoang, nhưng lại đi giúp người khác, chị ta không đi đâu, về phần Tiêu Võ đi, chị ta cũng sẽ không ngăn cản.
Lâm Y Y: “Anh Vũ, em qua bên nhà họ Lâm nhìn xem.”
Tiêu Vũ: "Được, đến lúc đó nếu muốn khai khẩn đất đai cứ đến bảo anh."
Lâm Y Y: "Không cần đâu, Đại Quân và Tam Quân đều lớn rồi, có thể tự mình khai khẩn đất đai, chỉ là chậm một chút mà thôi."
Tiêu Vũ: "Được."
Nói xong, người nhà họ Tiêu đến hai đầu bờ ruộng, Lâm Y Y cưỡi xe đạp chở Lâm Ngũ Đệ tới nhà họ Lâm.
Khi Lâm Y Y đến nhà họ Lâm, các em trai nhà họ Lâm đang bàn bạc tới thị trấn, nói chuyện này với Lâm Y Y. Đất trong nhà bọn họ cũng đo xong rồi, tình hình bây giờ, mỗi người đều vội vàng, cán bộ trong thôn đã đo đạc suốt đêm.
Lâm Y Y đạp xe đạp một đường đến nhà họ Lâm, xe đạp ở trên đường run run, có thể phát ra âm thanh, cho nên các em trai nhà họ Lâm nghe được, một đám chạy ra sân, nhìn chị bọn họ đã trở về, đều chen chúc đi lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận