Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 74 Con den tim bac

Chuong 74 Con den tim bacChuong 74 Con den tim bac
Chờ người phát thư đi rồi, Lâm Y Y trở lại trong phòng, không thể chờ đợi được nữa mở ra, cô lúc đó gửi bản thảo có ba phần, một phần là 1000 chữ, nội dung là ca tụng diện mạo Tổ Quốc; một phần là 3000 chữ, viết một chuyện cổ nhỏ, nội dung là dân chúng trong lúc đó trợ giúp lẫn nhau; một phần là 5000 chữ, là truyện dài còn tiếp, nội dung là yêu hận tình cừu thời đại Dân quốc. Hiện tại thu được hồi âm, 1000 chữ và 3000 chữ được trúng tuyển, 5000 chữ bị trả trở về, không nghĩ tới tòa soạn báo nhìn không trúng bài viết dĩ nhiên sẽ trả về, khi cô còn ở hiện đại, bài viết nào không được thông qua thì cũng không nhận về được.
Người hồi âm chính là một biên tập, họ Vu. Biên tập bày tỏ nếu như Lâm Y Y sau này vẫn còn nộp bản thảo, có thể trực tiếp ký bài viết cho anh, đồng thời bởi vì thị trấn của chúng ta khá xa, cho nên người nộp bản thảo vô cùng ít ỏi, bởi vì nguyên nhân này nên hoan nghênh Lâm Y Y tích cực nộp bản thảo. Mặt khác, còn uyển chuyển nói cho Lâm Y Y biết loại truyện dài 5000 chữ không thích hợp với tòa soạn báo ở loại địa phương nhỏ này của bọn họ.
Ngoài ra, biên tập nói vê vấn đề tiền nhuận bút, hiện tại người hơi có chút tiếng tăm, đều sẽ tính là một ngàn chữ được bốn đồng, thế nhưng Lâm Y Y là người mới, cho nên cho cô giá cả một ngàn chữ lấy hai đồng, đưa ra cái giá này cũng có nguyên nhân, hi vọng sau này cô nộp bản thảo tích cực một chút, tòa soạn báo trên thị trấn là thật sự thiếu người nộp bản thảo.
Lâm Y Y nhìn ra được thành tâm của biên tập, nếu không đúng cũng không sẽ tiết lộ những chuyện này. Đương nhiên, cô cũng nhìn ra được tòa soạn báo muốn trưng thu bài viết, chuyện này đối với Lâm Y Y mà nói thì chính là một cơ hội.
Cuối cùng là một tờ giấy chuyển tiền 8 đồng, tổng cộng bốn ngàn chữ, tiền nhuận bút là 8 đồng. Có tiên nhuận bút lần này, Lâm Y Y cũng có sức lực nuôi dưỡng Lâm Ngũ Đệ. Đương nhiên, cô không có tự tin mỗi lần nộp bản thảo đều sẽ được vừa ý, thế nhưng một tháng có thể được một hai lần thì cô cũng có thể làm.
Đối với chuyện nộp bản thảo, cô cũng có suy nghĩ mới.
Tòa soạn báo thị trấn và nhà xuất bản bên ngoài thành phố lớn khi trưng thu bài viết có đề tài thiên hướng và phong cách không giống nhau. Nhà xuất bản thiên hướng yêu thích câu chuyện kiên cường bất khuất, còn tòa soạn báo có thiên hướng với phong cách tả thực.
Sau khi có suy nghĩ, Lâm Y Y rất nhanh đã có tư duy. Nộp bản thảo đến nhà xuất bản, cô viết hai chuyện xưa, một là văn Dân quốc bị tòa soạn trả lại, một là chuyện xuyên nhanh, đương nhiên, chuyện xưa liên quan đến xuyên nhanh và xuyên nhanh trong tiểu thuyết Lục Giang có chút khác nhau. Nhân vật chính trong chuyện xưa xuyên nhanh là cảnh sát, ban ngày thì anh sẽ đi làm ở cảnh cục bình thường, đến buổi tối, anh sẽ nằm mơ, ở trong mơ anh trở thành người khác, mỗi một giấc mơ đều có thân phận khác nhau, có giấc mơ anh vẫn là một người cảnh sát; có giấc mơ anh là một đứa trẻ mồ côi; có giấc mơ anh là đứa trẻ bị lừa bán; có giấc mơ. .. anh làm rất nhiều chuyện tốt, trợ giúp rất nhiều người. Tiểu thuyết này có tên là Giữa trắng và đen, có hai tâng ý nghĩa, một tâng là hai thân phận của nhân vật chính vào ban ngày và đêm tối, một tầng chính là chân tướng. Lâm YY viết chuyện xưa thứ nhất tên là Buôn người, nhân vật chính có thân phận là cảnh sát, anh vì tìm kiếm những đứa trẻ bị bắt cóc mà từ bỏ thân phận cảnh sát, trải qua trăm cay nghìn đắng, rốt cuộc tìm được những đứa trẻ kia và hang ổ của bọn buôn người.
Khi Lâm Y Y viết thì có tư duy cực kì tốt, cho nên trong hai ngày đã viết xong ba vạn chữ, hầu như là một nửa nội dung, sau khi viết xong lại kiểm tra, sau đó mang theo tiểu thuyết tình yêu Dân quốc đi đến cục bưu chính công xã gửi đến cho nhà xuất bản. Từ sau khi công xã trở về, cô lại đi một chuyến đến nhà họ Tiêu.
Nhà họ Tiêu chỉ có mẹ Tiêu và bà nội Tiêu, hai người đang làm công việc, thuận tiện nhìn hai đứa cháu gái của anh cả Tiêu, còn những người khác của nhà họ Tiêu đương nhiên đã đi ra ngoài tìm thức ăn. Nhà họ Tiêu thật sự có lương thực, năm rồi còn tôn tại cũng không thiếu, chủ yếu là sức lao động của nhà họ Tiêu nhiều, ít người ăn cơm trắng. Thêm vào mấy năm qua Tiêu Vũ mang ve nhà nhiều thứ tốt. Có thể coi là trong nhà có thứ tốt, có lương thực, Tần Hương Cúc cũng cất giữ kỹ càng, người khác ăn uống thế nào thì nhà bọn họ cũng ăn như vậy.
Nhìn thấy Lâm Y Y đến rồi, bà nội Tiêu và Tân Hương Cúc đều vô cùng nhiệt tình.
Tần Hương Liên: "YY đến rồi, Tiểu Ngư Nhi không ở nhà, và cha con bọn họ cùng di ra ngoài."
Lâm Y Y: "Bác gái, con đến tìm bác." Nói xong thì đem một bọc giấy thịt tôm hùm khô đưa cho Tần Hương Cúc, Đây là tôm thịt mà con và đám em trai câu được, hong khô, mang đến cho mọi người thêm món ăn." Cũng nặng một cân, thế nhưng một cân thịt tôm khô số lượng cũng không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận