Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 476 Làm sao bây giờ?

Chương 476 Làm sao bây giờ?Chương 476 Làm sao bây giờ?
Mẹ Hứa vội vàng giữ chặt anh ta: "Không được, con không thể làm như vậy, con nhất định phải tham gia quân ngũ."
Doanh trưởng Hứa xoay người: "Anh chết trên chiến trường, mẹ muốn con nhất định phải tham gia quân ngũ, là cũng muốn con chết trên chiến trường mẹ mới vui sao?" Doanh trưởng Hứa lời nói này cũng là cứng lòng cứng dạ, mẹ Hứa yêu thương doanh trưởng Hứa cũng là thật, đây là con trai bà ta, sao bà ta lại không thương? Nhưng doanh trưởng Hứa biết, nếu không cho mẹ mình một chút áp lực, vê sau bà ta sẽ vẫn cho rằng đây là anh ta nợ anh trai. Nhưng xưa nay anh ta không cho rằng như vậy, nói thực tế một chút, anh ta nợ anh trai, cũng chỉ có 500 đồng an ủi kia, anh ta cũng đã trả xong. Nhưng căn cứ tình cảm anh em, nhà anh dù sao cũng là gia đình anh, cho nên anh ta cũng nguyện ý tiếp tục chăm sóc họ. Nhưng đây không phải lý do họ có thể hút máu trên người anh ta.
Doanh trưởng Hứa là người lý trí, không phải đương nhiên cũng sẽ không nghĩ tới không muốn tiền trợ cấp, mà muốn danh ngạch chiêu binh. Năm đó anh ta còn chưa đến hai mươi, đầu óc có thể xoay chuyển nhanh như vậy, hiện tại sắp ba mươi, sao anh ta có thể dan hơn năm đó?
Mẹ Hứa lôi kéo tay doanh trưởng Hứa, run rẩy buông xuống, con cả đã chết trên chiến trường, bà ta cũng đau thấu tim, mà con nhỏ nếu lại chết trên chiến trường, vậy bà ta...
Doanh trưởng Hứa nói: 'Mẹ, mẹ ở nhà làm chủ gia đình, con ở bên ngoài cố gắng phấn đấu, chẳng lẽ không tốt sao?"
Hứa thị từ trong phòng ra, bên ngoài cô ấy cũng nghe thấy, cô ấy mở cửa: "Mẹ, con nói câu lời khó nghe, nếu mẹ không ở nhà, chị dâu cầm tiên những năm này chồng con cho, không biết sẽ như thế nào đâu. Lại nói, đều là người từng có chồng, có thể chịu được làm quả phụ mười năm?" Nói xong câu đó, cô ấy lại trở về phòng.
Doanh trưởng Hứa: '..." Vợ anh ta nói thật đúng là nói câu nào quyết liệt câu đó.
Mẹ Hứa cũng là sấm sét giữa trời quang, những năm này quan hệ giữa bà ta với dâu cả rất tốt, bởi vì dâu cả rất hiếu thuận bà ta, lại không có ai châm ngòi ly gián. Trước kia Hứa thị khinh thường làm loại chuyện này, nói thật, trước khi đứa bé thứ hai bị đụng sảy, quan hệ giữa cô ấy và chị dâu cả Hứa còn rất tốt, cho nên càng sẽ không châm ngòi ly gián, nhưng đứa bé thứ hai bị đụng, cô ấy đã cảm thấy không được bình thường, loại trùng hợp này làm cô ấy sinh hoài nghi, nhưng cô không có chứng cứ. Cho nên cô mới rời quê tới bộ đội, tránh xa chị dâu và hai đứa cháu, nhưng không ngờ mẹ Hứa mang theo hai đứa cháu tới.
Hứa thị rất rõ ràng, bản thân mẹ Hứa sẽ không nghĩ tới để cháu tới đây đi học, cho nên nhất định là chủ ý của chị dâu. Đã như vậy thì mọi người cùng nhau đấu một trận. Đương nhiên, cái này cũng phải xem ý chồng cô. Nếu chồng cô không đứng về phía này, một mình cô cũng không có ích lợi gì. Thế nhưng vừa rồi nghe chồng cô nói kia, cô cảm thấy mình có thể nói.
Mẹ Hứa nghe được sợ ngây người, lúc này, bà ta không nghĩ Hứa thị châm ngòi ly gián, bà ta nghĩ đến chị dâu cả Hứa trước khi đến quân bộ, chẳng lẽ con dâu cả thuyết phục mình mang theo hai đứa cháu đến bộ đội, là vì... Càng nghĩ, mẹ Hứa cảm thấy càng có khả năng, một buổi tối này, bà ta làm sao cũng ngủ không được.
Ngày hôm sau Hứa thị tinh thần sáng láng rời giường, thấy mắt mẹ Hứa quầng thâm, cô lại nói: "Mẹ, con nghĩ cẩn thận nghĩ, nếu là bởi vì trường học ở quân đội tốt hơn trường ở nông thôn, vậy lúc Đại Bảo đi học sao lại không đến bộ đội? Ngược lại khi Tiểu Bảo muốn đi học mới tới, làm như vậy, đối với Đại Bảo có được không? Nói thế nào Đại Bảo cũng là trưởng tử trưởng tôn, không được tốt hơn Tiểu Bảo sao?"
Đại Bảo đã rời giường, nghe thấy mấy câu này, ánh mắt lấp lóe. Anh em dù tốt, một khi đụng phải lợi ích, cũng sẽ trở mặt không nhận nhau. Huống chi người sẽ đi đụng đứa nhỏ trong bụng thím vốn không có tam quan, chỉ biết tư lợi.
Mẹ Hứa nhíu mày, để đứa nhỏ đến bộ đội đi học là ý con dâu cả, vì sao hết lần này tới lần khác hiện tại mới nói ra? Chẳng lẽ con dâu cả thật sự có người khác?
Hứa thị lại nói: "Theo con, con dâu dù sao cũng là người ngoài, mỗi tháng chồng con gửi về nhà một nửa tiền lương, phải để mẹ cam mới được. Cho chị dâu, về sau có thể cho Đại Bảo Tiểu Bảo hay không ai có thể đảm bảo? Nhưng nếu cho mẹ, vậy sau này nhất định là cho Đại Bảo Tiểu Bảo."
Cái này Đại Bảo cũng tin tưởng, bà nội cậu ta đối với cậu ta tốt như vậy, đồ vật bà nội có về sau nhất định cho cậu ta, còn mẹ cậu ta thì sao? Một khi tái giá, mang tiền đến một cái nhà khác thì làm sao bây giờ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận