Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 224 Te Cần Thái muốn làm cái gì đây

Chương 224 Te Cần Thái muốn làm cái gì đâyChương 224 Te Cần Thái muốn làm cái gì đây
Cảm nhận được Lâm Trân nhìn mình, Lâm Đại Quân quay đầu lại nhìn cô bé, đã từng là một cậu bé không hiểu thẹn thùng là gì mà giờ đã đỏ ửng lên.
Hai người sánh vai cùng đi, Lâm Đại Quân không hề biết thế nào là thân sĩ nên cũng không biết xách đồ giúp con gái người ta, nhưng Lâm Trân vẫn cảm thấy rất vui mừng. Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân đi theo phía sau, bước chân của hai cậu cũng chậm hơn một chút.
Lâm Tứ Quân rừng mắt nhìn Lâm Đại Quân, cùng mắng chửi với Lâm Tam Quân bên cạnh: "Anh ba, chờ sau khi anh cả kết hôn rồi, anh cũng sẽ giống vậy, thế anh muốn tìm một đối tượng thế nào vậy?"
Lâm Tam Quân: "..." Thể hiện không hứng thú với chuyện đối tượng kết hôn, đối với kết hôn cũng không có hứng thú. Lâm Tam Quân chỉ muốn rèn luyện, sau đó đi làm lính hoặc là tham gia quân giải phóng, hoặc là công an chẳng hạn.
Lâm Tứ Quân: "Tìm một người giống chị Lâm Trân cũng tốt, đối với chúng ta rất tốt, còn có thể giúp chúng ta quét dọn vệ sinh."
Lâm Tam Quân vẫn tram mặc như cũ.
Lâm Tứ Quân: "Em muốn tìm một người có thể làm việc, phải thật sự làm được việc."
Lâm Tam Quân: "..." Không muốn nói những lời nhàm chán này với em trai.
Vào lúc này Lâm Y Y còn chưa biết, Lâm Tứ Quân đã nghĩ tới chuyện sinh sống vợ chồng sau này.
Lâm Y Y tới nhà họ Tiêu, bởi vì mấy ngày qua Tiêu Vũ vẫn còn đi làm, cho nên Lâm Ngũ Đệ cũng không có đưa vê nhà họ Lâm. Lâm Y Y và Lâm Ngũ Đệ vừa tới nhà họ Tiêu, đầu tiên là nghe thấy tiếng Tê Cần Thái: "Em dâu trở về rồi, Tiểu Thụy, cậu Tiểu Ngũ cũng về rồi, nhanh chóng dẫn cậu Tiểu Ngũ của con đi chơi đi."
Te Cần Thái có một chỗ tốt, đó là mặc kệ có mâu thuẫn gì hay không, chị ta cũng sẽ không ngăn cản mấy đứa nhỏ cùng chơi đùa. Mà từ đầu năm nay, sau khi đi theo Tiêu Đại Cường đi làm, nhà họ Tiêu bắt đầu không còn thiếu lương thực, trái lại chị ta vô cùng nhiệt tình với mình.
Mặc kệ chị ta có mục đích gì, Lâm Y Y cũng không thèm để ý, dù sao cũng không có quan hệ gì với cô.
Chẳng qua, Tề Cần Thái nhiệt tình, Lâm Y Y dĩ nhiên cũng không thể mặt mày hầm hầm.
Lâm Y Y: "Chị dâu, các người đều ở đây rồi." Cô vừa nói vừa ôm Lâm Ngũ Đệ từ trên xe đạp xuống. Xe đạp con gái không có gạch ngang cho nên ghế đẩu của Lâm Ngũ Đệ được đặt phía sau.
Tiêu Thụy là một cậu bé trai hay xấu hổ, tính cách khá giống Tiêu Võ, không hay nói chuyện.
Mà mỗi lần cô về nhà, cậu bé cũng chỉ nhẹ giọng kêu một tiếng: "Thim hai." Sau đó không nói gì nữa. Lâm Y Y không biết chỉ một tiếng kêu này ma Te Cần Thái phái dạy rất lâu mới được. Từ khi Tề Cần Thái bắt đầu chính sách lôi kéo, chị ta cũng đã thay đổi hình tượng ngày xưa. Dù sao bây giờ, chị ta cũng sẽ không làm ầm ï với Lâm Y Y nữa, mục tiêu của chị ta là tiền lương của Tiêu Đại Cường, dĩ nhiên, Tân Hương Cúc vẫn luôn cầm tiền lương của Tiêu Đại Cường. Bây giờ cũng sẽ không cho bọn họ chiếm phần hời, nhưng Tề Cần Thái cũng không nhìn bây giờ mà chị ta nghĩ về sau này, nói thế nào thì Tiêu Thụy cũng là cháu trai trưởng nhà họ Tiêu. Sau này số tiền kia chẳng phải đều dành cho Tiêu Thụy hay sao? Cho nên vì suy nghĩ cho con trai mình, chị ta không còn nhằm vào Lâm Y Y nữa.
Lâm Y Y lấy ra ba viên kẹo sữa hình thỏ trắng đưa cho Lâm Ngũ Đệ: "Tiểu Ngũ, cho Tiểu Thụy và Tiểu Châu mỗi đứa một viên nha, em là ông cậu nên không được cãi nhau với Tiểu Thụy và Tiểu Châu, phải ngoan ngoãn chơi với bọn họ, biết không?"
Lâm Ngũ Đệ: "Chị à, em biết rồi." Ăn tết rồi thì Lâm Ngũ Đệ cũng bốn tuổi rồi, ở nhà trẻ hơn nửa học kỳ, bây giờ tính cách cũng vô cùng hoạt bát. Cậu cầm ba viên kẹo sữa đưa cho Tiêu Thụy và Tiêu Châu, để dành lại một viên cho mình."Tiêu Thụy, ông cậu kể chuyện xưa cho cháu nghe nha."
Làm một người lớn nhỏ tuổi, Lâm Ngũ Đệ cũng học theo dáng vẻ người lớn, còn vô cùng ra hình ra dáng.
Sang năm thì Tiêu Thụy cũng đã năm tuổi, còn lớn hơn Lâm Ngũ Đệ một tuổi, nghe nói Lâm Ngũ Đệ kể chuyện xưa thì vô cùng tò mò hỏi: "Cậu biết kể chuyện xưa sao?" Cậu nhóc chưa từng nghe qua chuyện xưa, trong nhà cha mẹ cũng không có kể cho cậu nghe.
Lâm Ngũ Đệ: "Cậu sẽ kể chuyện xưa mà chị gái cậu từng kể, cũng từng nghe dì ở nhà trẻ nói.'
Tiêu Thụy: "Cảm ơn cậu Tiểu Ngũ, cậu Tiểu Ngũ muốn kể chuyện xưa gì vậy?"
Lâm Ngũ Đệ nghĩ nghĩ một chút: "Ke chuyện nhặt được tiền rồi giao cho chú công an..."
Lâm Y Y cười lắc đầu: "Mỗi người trong nhà đều quấn chị để nghe kể chuyện, ai đời tới nơi này lại ra dáng ông cậu rồi." Cô vừa nói vừa ôm cái túi bên trên xe xuống.
Tề Cần Thái vội vàng nói: "Sức lực thím hai nhỏ, chị giúp cho." Sau đó, chị ta đẩy Lâm Y Y đẩy qua một bên, chị ta tự mình ôm xuống. Kết quả ôm nhầm cái túi khá nhẹ.
Lâm Y Y: "..." Tê Cần Thái muốn làm cái gì đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận