Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 530 Thực hiện kế hoạch

Chương 530 Thực hiện kế hoạchChương 530 Thực hiện kế hoạch
Tiêu Vũ: "Tháng 10 anh về đại đội, tự mình đi gặp một lần."
Lâm Y Y: "Vâng, hiện tại Hồng Binh còn chưa lan đến gần nông thôn, cuộc sống của bọn họ hẳn là còn tạm, về sau chờ khi Hồng Binh kiểm tra từng thôn, có thể sẽ không dễ chịu, nhưng có lẽ Hồng Binh sẽ không tới kiểm tra. Nhưng em tin tưởng tất cả đều sẽ qua. Có điều, cần mười năm, thời gian hơi dài."
Hai người vê đến nhà, Lâm Ngũ Quân đã tới, đang ngồi bên bàn ăn ăn nho: "Chị, nho này rất ngọt."
Lâm Y Y: "Đây là nho trong vườn sau nhà, em quên rồi sao?"
Lâm Ngũ Quân: “Chưa quên đâu, chính là ngọt, trên dây nho còn nho không?”
Lâm Y Y: “Không còn, mọi người chia một ít, đã ăn sạch. Nhà cũ nhà họ Tiêu một ít, bên Lương thị một ít, nhà họ Lâm một ít, vậy là hết.
Lâm Ngũ Quân chớp mắt: "Chị, nhà chúng ta ở đây có thể trông nho sao?"
Lâm Y Y: "Cái này chị cũng không rõ ràng, tự em trồng một chút thôi."
Lâm Ngũ Quân: "Em chắc không được."
Lâm Y Y: "Trồng rồi sang năm nho trong nhà lớn lại ăn."
Lâm Ngũ Quân: Da.
Cơm trưa là hai món một canh, canh xương sườn khoai tây, củ khoai xào, rau xà lách. Chỉ cần hai món rau một canh này, Lâm Ngũ Quân và Tiêu Vũ cơm chan canh đều ăn say sưa ngon lành, có thể thấy khoảng thời gian này mỗi ngày bọn họ ăn uống linh tinh thật sự là đáng thương.
Đương nhiên, không phải nói nhà ăn làm khó ăn, mà là cơm tập thể luôn khác trong nhà làm.
Ăn xong cơm, Lâm Ngũ Quân phải đi học, Lâm Y Y rửa sạch từng quả hai chùm nho, đặt trong hộp cơm sạch sẽ, sau đó để Lâm Ngũ Quân mang đến trường ăn với các bạn.
Lâm Ngũ Quân trong trường học có không ít bạn tốt, tốt nhất là Lý Vượng Đạt con trai lớn Bối thị, sau là Chương Gia Cường từng đánh nhau, có điêu Chương Gia Cường lớn hơn bọn chúng hai tuổi cho nên không học chung lớp. Trong lớp còn có con gái thứ của Giang thị, lớn hơn Lâm Ngũ Quân một tuổi, nhưng học chung lớp với cậu, quan hệ cũng không tệ.
Bởi vì hôm nay chị vê, cho nên cậu ăn cơm trưa nhanh hơn thường, khi đến lớp, mấy người Lý Vượng Đạt đều có mặt. Nhưng chưa đến giờ vào lớp, đến lớp có chút sớm.
Lý Vượng Đạt: "Ngũ Quân, sao hôm nay cậu muộn vậy?” Lúc mới quen, đám Lý Vượng Đạt đều gọi Lâm Ngũ Quân là cậu Tiểu Ngũ, dù sao bối phận Lâm Ngũ Quân là ngang Lâm Y Y, hiện tại tất cả mọi người là bạn học, mà cũng không phải thân thích, cho nên không theo bối phận, trực tiếp gọi tên. Lâm Ngũ Quân nói: "Chị tớ về, tớ ở nhà lâu hơn chút. Đúng rồi, chị bảo tớ mang một chút nho tới, chúng ta cùng ăn đi." Nói rồi, cậu mở hộp cơm ra, bên trong từng quả nho đỏ tím mê người, làm người ta nhìn miệng thèm thuồng.
Lý Vượng Đạt quen thuộc Lâm Ngũ Quân, đương nhiên sẽ không khách khí, cậu lấy một viên: "Oa, rất ngọt."
Lâm Ngũ Quân: "Đây là chị tớ trông, ăn ngon đúng không?"
Lý Vượng Đạt: An ngon, tớ lấy mấy quả cho em trai được không?" Em trai cậu ở nhà trẻ bộ đội, nhà trẻ ngay cạnh trường tiểu học.
Lâm Ngũ Quân: "Đương nhiên có thể."
Lý Vượng Đạt cam mấy quả nho, chạy đến nhà trẻ.
Lâm Ngũ Quân là đứa trẻ tính cách hoạt bát sáng sủa, chưa từng chịu cực khổ, cậu ở trong trường học cũng rất hòa hợp với các bạn. Lại thêm thỉnh thoảng cậu mang một ít quà vặt đến trường, cho nên tất cả mọi người rất nguyện ý cùng chơi với cậu.
Lâm Ngũ Quân tính cách sáng sủa là bởi vì chưa từng cực khổ, mà Lâm Tứ Quân tính cách sáng sủa là vì không muốn để người lớn xem nhẹ. Khi cha mẹ Lâm còn, trong mắt chỉ có con gái lớn cùng hai đứa con trai sinh đôi, mấy đứa sau đều bị họ không dey đến, bởi vì quá nhiều con. Sau khi cha mẹ Lâm qua đời, Lâm Tứ Quân gần mười tuổi thật ra là đáng thương nhất, bởi vì song bào thai và Lâm Tam Quân đều là đứa nhóc choai choai, mà Lâm Ngũ Quân lại quá nhỏ, cũng dễ chăm sóc, được đồng tình, chỉ có cậu không trên không dưới, Lâm Y Y xuất hiện, chính là cọng cỏ cứu mạng của cậu, để cậu có dũng khí chủ động tới gân Lâm Y Y, lớn giọng hấp dẫn Lâm Y Y chú ý, thời gian dần qua, cậu quen lớn giọng. Kỳ thật khi cha mẹ Lâm còn sống, cậu cũng không lớn giọng như vậy.
Cũng may Lâm YY đối xử với các em trai đêu công bằng, cho dù là Lâm Tam Quân trầm mặc, cô cũng không xem nhẹ.
Lâm Tứ Quân hôm nay tan học về, còn chưa tới cổng thôn, bị một bóng người ngăn cản.
“Tứ Quân."
Lâm Tứ Quân nhìn, hóa ra là Trương Hiếu Quân.
Trương Hiếu Quân biết, nếu mình muốn sống tốt ở đại đội sản xuất Thượng Lâm thì phải hòa hảo với nhà họ Lâm, để nhà họ Lâm tiếp nhận mình, mà trong người nhà họ Lâm, nhìn qua Lâm Đại Quân thái độ đối với mình không tệ, Lâm Tứ Quân gặp mình một lần đã lấy chổi đánh, cho nên cậu ta cảm thấy, mình muốn thu phục nhất chính là Lâm Tứ Quân, cũng bởi vậy, hôm nay cậu ta đến chặn Lâm Tứ Quân.
Lâm Tứ Quân thấy Trương Hiếu Quân, liếc mắt, trực tiếp lướt qua, tiếp tục đi vào thôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận