Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 108 Chia lợn 1

Chương 108 Chia lợn 1Chương 108 Chia lợn 1
Đương Nhiên Lâm Y Y sẽ không làm ra vẻ nói sợ cảnh giết heo, ở thời đại này, trẻ con ba bốn tuổi đã không sợ hãi nữa, nhưng mà ở hiện đại Lâm Y Y thật sự chưa từng thấy qua cảnh giết heo. Cô đáp: 'Em ... Vừa nhớ lại chuyện vừa nay nên sợ hãi, vì vậy em không dám nhìn."
Tiêu Vũ xoa xoa bả vai cô: "Không sao cả, nó chết rồi, buổi tối nói mẹ ninh nhừ nó cho em ăn.
Lâm Y Y: "..." Loại phương thức an ủi này thật sự được sao?
Bên kia, Lâm Đại Quân đang mặt mày hớn hở nói về chuyện của lợn rừng: "Con và anh rể gánh nước trở về, nghe được giọng của chị kêu to có lợn rừng, bọn con lập tức chạy tới... Nhìn thấy lợn rừng sắp động phải chị con, anh rể còn đã phi qua đó, ôm lấy chị con, sau đó đánh bất tỉnh lợn rừng bằng một quyền, anh rể con là quá giỏi rồi, từ trước đến nay còn chưa từng gặp qua người nào giỏi như vậy."
Tiêu Vũ cùng Lâm Y Y đều nghe thấy cậu ta nói, Lâm Y Y nghĩ thâm, cậu ta đây là trợn mắt nói dối, rõ ràng không phải là anh rể giết, không biết cậu ta đã tưởng tượng như thế nào.
Tiêu Vũ cũng không sửa lại, chỉ nhỏ tiếng giải thích với Lâm Y Y: "Không phải anh đánh chết, lợn rừng tự mình bất tỉnh."
Lâm Y Y nói: "Em không nhìn thấy, nhất định là anh Vũ đánh chết, anh Vũ thật là giỏi."
Tiêu Vũ: "... Thật sự không phải anh đánh, anh ôm em lăn qua một bên, tự nó té sấp trên mặt đất bất tỉnh." Sau khi cô đi, anh còn đi lên xem xét thử, trên thân con lợn rừng không có vết thương, thậm chí tại sao bất tỉnh không động đậy nữa, anh cũng không biết, cho nên anh nghĩ là nội tạng của con lợn rừng bị thương rồi?"Nhưng mà nếu như người khác nói về nó có thể nói rằng anh đã đánh chết nó. Lát nữa con lợn được kéo vào đại đội, con lợn rừng tự bất tỉnh bị chúng ta kéo về và con lợn bị chúng ta chém hoàn toàn khác nhau." Ít nhất khi chia thịt, bởi vì công lao này nhà họ Tiêu có thể được chia nhiều hơn chút.
Lâm Y Y: "Em biết rồi, em có thể thêm nhiều thịt một chút, đúng không? Anh Vũ, chúng ta cần phải chia sao? Không thể lấy toàn bộ về nhà sao?"
Tiêu Vũ búng trán cô: "Giữa thanh thiên bạch nhật, nằm mơ hả?" Cam đoan đã có người nhìn thấy rồi.
Lâm Y Y không nói.
Ở bên đó, Tiêu Đại Cường nói: "Huyết lợn tiết ra gần hết rồi, chúng ta mang nó đến đại đội."
Tần Hương Cúc nhếch miệng, không nói, bà cũng luyến tiếc, nhưng mà bà biết, ban ngày ban mặt, lợn rừng không giấu được, cũng may đã lấy được không ít huyết lợn rừng.
Tiêu Võ nói: "Em ba, chúng ta khiêng đi."
Tiêu Tân: "Vâng.'
Hai anh em buộc chắc con lợn rừng lại nâng lên. Tân Hương Cúc nói: "Đại Quân, con dắt theo các em buổi tối tới nhà thím ăn cơm." Con trai đánh chết lợn rừng, con trai lại là anh rể của bọn Đại Quân, bọn chúng cùng thấy lợn rừng, vì vậy bọn họ cũng đến ăn.
Lâm Đại Quân: "Vâng."
Lâm Y Y: "Mẹ, chờ lát nữa khi đại đội chia thịt lợn, mẹ có thể giúp con xin ít chút xương không?”
Tần Hương Cúc: "Này có cái gì khó, được. Con muốn xương làm gì?"
Lâm Y Y nói: "Lúc trước, khi con đi đến cục bưu chính gửi bản thảo, thấy một vị bác sĩ đang lấy hàng, sau đó bác sĩ và người bên cạnh nói, có đồ gì đó mà ăn cái gì bổ nấy, canh xương hầm có thể bồi bổ xương cốt, ông bà nội lớn tuổi rồi, cần bổ xương cốt, cháu trai cháu gái tuổi còn nhỏ, uống nhiều canh xương hầm, về sau trưởng thành xương cốt sẽ phát triển tốt hơn."
Tần Hương Cúc vừa nghe, trong tim có hơi hơi xúc động, cho nên nói cưới con dâu thế nào rất quan trọng, nhìn xem con trai cả con trai thứ ba đã cưới vợ thế nào? Vợ của con trai cả con trai thứ ba đều là chính bọn họ chọn lựa, kết quả thế nào? Một người kiến thức hạn hẹp, một người cả ngày còn không thả được cái rắm. Vẫn là vợ của con trai thứ hai tốt, là bà cùng bà nội tự mình chọn.
Tần Hương Cúc hoàn toàn quên một số chuyện, ví dụ như, tính cách lúc trước của vợ con trai cả bà cảm thấy rất lanh lẹ, làm vợ con trai cả nên như vậy. Ví dụ như, tính cách lúc trước của vợ của con trai thứ ba bà cảm thấy rất tốt, thành thật, sẽ không gây ra chuyện rắc rối. Quan trọng hơn, Lâm Y Y - đứa con dâu này cũng không phải do bà và bà nội Tiêu chọn, mà là Trương mù đoán mệnh đoán được. Nhưng mà Trương mù đã chết, bà muốn nói gì thì nói.
Tiêu Vũ và Tiêu Tân nhấc lợn rừng đi đến thao trường ở trước phòng làm việc của thôn ủy, Tiêu Đại Cường đi tới nhà của đại đội trưởng.
Đại đội trưởng: "Ông nói cái gì? Lợn rừng?"
Tiêu Đại Cường cười nói: "Đúng vậy, thằng hai nhà tôi bắt được, hiện tại đã mang đến thao trường, lợn rừng bây giờ có thể xuống núi, thực sự là quá nguy hiểm, cũng may vợ của thằng hai nhà tôi nhìn thấy rồi kêu thằng hai, nếu không thì cây nông nghiệp của gia đình thím Cát phía sau núi đã bị lợn rừng chà đạp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận