Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 283 Hoan thanh 3

Chuong 283 Hoan thanh 3Chuong 283 Hoan thanh 3
Lâm Y Y lại nói: "Chia nhà xong, không phải một gia đình chỉ có thể nuôi một con lợn, hai con gà, trứng gà cũng đều không đủ chia cho bọn họ. Bây giờ chia nhà, mỗi người nuôi hai con gà, cũng đủ bọn họ ăn, một mớ trứng gà cũng có thể họ đưa lên hợp tác xã đổi tiền."
Vợ đại đội trưởng nghe nói như vậy, hơi đồng ý gật đầu. Chỉ là... Để cô chia nhà kiểu này, bà lại thấy không nỡ, cảm thấy có vài thứ không thể nắm được trong tay mình, luôn không yên lòng.
Có câu nói là con dâu chịu mười năm cũng thành bà mẹ chồng, bà cũng là con dâu mà ra. Nếu con trai của bà kết hôn xong rồi chia nhà ngay, bà chắc chắn không muốn.
Phòng ở của Lâm Đại Quân xây xong, rượu mừng dĩ nhiên không có, khi nào xây xong cả ba phòng rồi mới tính tới.
"Nhất Nhất..." Tân Hương Cúc nghe nói phòng của Lâm Đại Quân xây xong, cho nên bà mới tới nhìn một chút, nhìn thấy con dâu ở bên ngoài, bà lập tức kêu lên.
Lâm Y Y: "Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
Tần Hương Cúc: "Cái này còn không phải vì thấy phòng ở của Đại Quân vừa xây xong nên mẹ mới tới xem à.'
Vợ của đại đội trưởng: "Chị cả nhà họ Tiếu tới rồi."
Tần Hương Cúc: "Thông gia cũng ở đây à, chị cũng vào xem rồi à? Sau này đây sẽ là nhà con rể chị đấy."
Vợ đại đội trưởng nói: "Nhìn thử rồi, khi phòng này vừa đặt nên móng thì tôi đã ở đây rồi. Lúc trước nhìn không có gì ngoài ý muốn, nhưng sau khi phòng xây xong, thật đúng là khiến người ta giật mình. Ông chồng nhà tôi nói, phòng này là dựa theo kiểu dáng nhà ống trên huyện xây ra, có chăng là phóng lớn căn nhà ống kia ra một chút. Sau đó kết hợp với kiểu một nhà một sân trên huyện xây ra, các loại nhà xí này kia còn là do Nhất Nhất tự mình thiết kế."
Tần Hương Cúc nói: "Còn không phải à, Nhất Nhất là một người thông minh, từ nhỏ con bé đã thông minh. Khi còn bé mỗi lần tôi thấy con bé thì con bé đều nhận ra tôi, lúc đó còn chưa biết đi nữa đấy."
Vợ đại đội trưởng nói: "Còn không phải à, lúc nhỏ thông minh nên lớn lên cũng càng thông minh hơn. Lúc ấy, con bé đi học, người trong thôn đều nói con gái mà đi học gì, nhưng cha mẹ Đại Quân vẫn cho con bé đi học. Bây giờ nhìn lại, vẫn là cha mẹ Đại Quân nhìn xa trông rộng."
Tần Hương Cúc: "Còn không phải à..."
Hai người kéo tay nhau, cười cười nói nói tiến vào bên trong.
Lâm YY: "..." Một người là mẹ chồng của cô, một người là mẹ vợ của em trai cô, ở trước mặt cô đều thổi phồng về cô, thật sự không thấy có vấn đề à?
Tần Hương Cúc nhìn căn phòng một vòng, ngay lập tức bị xúc động thật sâu. Nhớ tới ba căn phòng gạch xanh của bọn cũng là kiểu số một số hai trong đại đội, nhưng thật sự không thể nào so sánh với kiểu phòng này của nhà họ Lâm. Lúc trước nếu như bọn họ có thể xây dựng theo kiểu này thì tốt rồi, kiểu dáng như này rất tốt, căn phòng rộng, người một nhà cùng ở vẫn thấy thoải mái.
Tần Hương Cúc cảm thấy tiếc nuối, nếu lúc trước bọn họ sớm cưới Lâm Y Y vào cửa, cũng sẽ không ở căn nhà gạch xanh khó coi như bây giờ. Tân Hương Cúc vừa thở dài vừa đi ra ngoài, bà đi tìm Lâm Y Y. Lâm Y Y ở bên ngoài không có đi vào, phòng này cô đã xem hết những thứ cần phải xem rồi, ở trong mắt cô không còn gì mới lạ nữa.
Tần Hương Cúc: "Nhất Nhất à, phòng này thật sự rất đẹp."
Lâm Y Y nhìn bà, cười cười: "Mẹ à, mẹ nói xem, ở thôn của chúng ta cũng xây một căn như vậy nữa thì thế nào nhỉ?"
Tần Hương Cúc sững sờ: "Các con cũng muốn xây phòng ở à?"
Lâm Y Y nói: "Con là nghĩ tới, khi nào con và anh Vũ muốn về lại quê thì cũng phải lá rụng vê cội mà. Cho dù bây giờ ở ít, sau này khi chúng con lớn tuổi rồi cũng phải vê ở. Hơn nữa, chờ tương lai chúng con có con, phòng bây giờ sẽ không đủ nữa." Mỗi lần cô đều về ban ngày, đêm tới phải về lại trên huyện là vì sao chứ? Còn không phải là bởi căn phòng bây giờ ở không thoải mái. Lúc sau tết, người một nhà ở cùng nhau, trên phương diện tắm rửa, nhà xí đều cùng với nhau, còn phải xếp hàng, thật sự không quen. Hơn nữa, cô cũng nhìn ra Tần Hương Cúc khá thích kiểu nhà như này: " Hơn nữa, bên hợp tác xã vừa vặn đang cho con gạch xanh, con nhờ xã trưởng chuẩn bị thêm gạch xanh rồi tính tiền một lượt luôn cho ông ấy.'
Tần Hương Cúc nghe thế, trong lòng hơi động. Bà biết phòng thứ hai có tiên, không nói tới thằng hai có tiền lương, ngay cả vợ của nó cũng có. Bây giờ bởi vì ông nhà mình nhận lại công việc của Đại Quân, cho nên mấy năm này, phòng thứ hai đều không cần phụ cấp lương thực và tiền dưỡng lão cho người già, nhưng mỗi tháng, phòng hai vẫn thường cho bột mì Phú Cường và thịt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận