Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 334 Chao ga

Chuong 334 Chao gaChuong 334 Chao ga
Chẳng qua, dù họ tiết kiệm nhưng ăn cũng không ít, thịt mỗi tuần đều phải lên một lần, mỗi ngày cũng phải đều phải trứng gà, rau quả cũng có, cha mẹ người ta đều có nhưng cũng không được thảnh thơi như bọn họ.
Lâm Y Y: "Em suy nghĩ như vậy cũng có đạo lý, chờ lúc nữa em nhớ đem về chút canh gà. Ngày mai bỏ thêm chút gạo rồi nấu cháo ăn, trong nhà còn gạo nữa không? Nếu như không còn thì lấy thêm vài cân ở chỗ chị”
Lâm Đại Quân: "Còn, lúc mua bán tháng trước có đổi được chút, chúng em dùng phiếu thịt đổi gạo, một cân có thể đổi được hai cân gạo, đổi luôn cả phiếu thịt năm cân." Vé thịt của bọn họ là phiếu thường và phiếu miễn phí. Nói tới đây, Lâm Đại Quân ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo.
Bàn về cách chăn heo, toàn bộ hợp tác xã chỉ có bọn họ là tài giỏi nhất, bọn họ chăm sóc heo con giống như hầu hạ tổ tông, ổ heo còn sạch hơn cả phòng của bọn họ. Thật ra, cũng không phải không có người học theo cách anh em nhà họ Lâm chăn heo, liên quan tới chuyện cắt xẻ heo này, bọn họ cũng biết, nhưng từ khi có một gia đình cắt xén thịt heo xong, heo con chết rồi, mọi người cũng không còn dám thử nữa. Heo con chết rồi thì hai mươi đồng tiền cũng mất luôn.
Có vài người còn ngầm vặn xoắn hai tay đi qua hỏi vợ của đại đội trưởng, hỏi thử vợ Lâm Đại Quân xem có thể nói kỹ thuật chăn heo cho bọn nghe hay không. Vợ đại đội trưởng tuy cũng để mắt kỹ thuật chăn heo nhà họ Lâm, nhưng người này vẫn luôn an phận, loại chuyện hâm mộ này cũng không có gì sai. Hơn nữa loại kỹ thuật này tới sau này con gái của bà ấy cũng sẽ biết, co dù không thể nói với nhà bọn họ thì con gái họ cũng có thời gian trôi qua thật tốt, thời gian của cháu ngoại gái hoặc cháu ngoại trai của bà chắc chắn rất tốt, đối với bà mà nói chuyện này cũng giống như mình trôi qua thật thoải mái.
Lâm Y Y: "Vậy chị cho các em canh gà mang vê."
Lâm Đại Quân: "Chị à, không cần đâu, sáng ngày mai chúng em lại tới ăn cơm."
Lâm YY:
Lâm Đại Quân cười ha ha: "Chúng em tới nửa giờ là đủ rồi, rất nhanh mà." Sau này chị gái ở trong thôn, mỗi ngày bọn họ đều tới ăn chực, không có gì là không hay.
Lâm Y Y: "..." Nhìn vẻ mặt Lâm Đại Quân cười ngây ngô như vậy, thật sự cô không nỡ từ chối cậu ta. Lâm Y Y ngờ vực, mấy người anh em bọn họ chắc chắn đã bàn bạc với nhau xong: "Được rồi, sáng sớm mai lại tới, tới trước bảy giờ đó."
Lâm Đại Quân: “Dạ.”
Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân thì đi, còn Lâm Tứ Quân lại không có ý định đi: “Chị à, em không đi, em và Tiểu Ngũ sẽ ngủ ở đây, Tiểu Ngũ chỉ một mình chắc chắn sẽ sợ."
Lâm Ngũ Đệ: "Em không sợ, em là giải phóng quân, em không sợ." Lâm Tứ Quân: "Em im miệng đi, trong nhà là ai tới đêm lại không dám ngủ hả?"
Lâm Ngũ Đệ: "Em và anh ngủ mà."
Lâm Tứ Quân: "Thôi đi, còn không phải là sợ hãi à."
Lâm Đại Quân: "Tứ Quân không về, vậy heo con và gà mái nhà em thì phải làm sao bây giờ?”
Lâm Tứ Quân: "Anh cả à, anh và anh ba giúp em một chút, chờ khi em về thì sẽ giúp các người. '
Lâm Đại Quân: "Đi." Sau đó cậu rời đi với Lâm Tam Quân.
Phòng lớn và phòng thứ ba trò chuyện với nhau một lúc, rồi mỗi người tự cầm theo một bát canh gà trở vê.
Lâm Y Y: "Tứ Quân, em dẫn Tiểu Ngũ đi tắm rửa đi."
Lâm Tứ Quân: "Dạ." Cậu vừa nói vừa cởi quần, chỉ giữ lại một phần đồ lót.
Tường rào nhà Lâm Y Y xây khá cao, ở bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong. Lúc này Lâm Y Y đã đóng cửa gỗ trong sân lại, cho nên người khác cũng không nhìn thấy được Lâm Tứ Quân.
Chẳng qua cô vẫn nói: "Đến phòng tắm để tắm đi, nếu có khách tới thì biết phải làm sao?"
Lâm Tứ Quân: "Em là đàn ông mà.”
Lâm Y Y: "Đàn ông mà bị phụ nữ người ta nhìn trúng rồi nhất quyết phụ trách với em thì làm sao bây giờ?"
Lâm Tứ Quân: "Vậy lương thực trong nhà người kia ra sao? Có lương thực thì cứ để người đó phụ trách với em.”
Lâm Y Y: "... Người ta gả cho em, em lại chỉ muốn lương thực nhà người ta?"
Lâm Tứ Quân: "Dĩ nhiên, em cũng không cần phải nuôi người đó." Vợ cái gì chứ? Lương thực mới là quan trọng.
Ngày hôm sau.
Lâm YY còn chưa nấu xong cháo, Lâm Đại Quân và Lâm Tam Quân đã tới, còn cam chút giun.
Lâm YY:”.... Con giun đưa tới là cho gà ăn à.
Buổi sáng, Lâm Y Y nấu cháo thịt gà, ngày hôm qua vẫn còn canh gà, cô lấy thêm chút thịt gà, buổi sáng băm để nấu cháo. Thật ra canh gà mà đem nấu cháo thì hơi nhiều mỡ, cho nên cô không muốn dùng canh gà nấu cháo lắm.
Ngay lúc họ đang ăn cơm, Tiêu Đại Cường tới: "Thằng hai..." Ông cũng không có vào phòng, đứng ngay trong sân kêu vọng vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận