Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 245 Thỉnh giáo bác sĩ Lâm

Chương 245 Thỉnh giáo bác sĩ LâmChương 245 Thỉnh giáo bác sĩ Lâm
Lâm Ngũ Đệ sờ soạng mũ trên đầu mình, sau đó dùng giọng sữa lớn tiếng nói: "Vâng, trưởng quan."
Tiêu Vũ: ”...'
Lâm Tam Quân lập tức lo lắng nhìn về phía Lâm Y Y, trong đám anh em, cậu cẩn thận nhất, cũng mẫn cảm nhất.
Người thời này có lẽ một bát nước bưng không cân, dễ xem nhẹ đứa nào đó, nhưng Lâm Y Y nhìn qua nhiều tiểu thuyết như vậy, cô sẽ không xem nhẹ Lâm Tam Quân, ngay lúc Lâm Tam Quân nhìn về phía cô, cô cười giải thích: "Không phải bệnh gì, là mỗi cô gái mỗi tháng đều có, đừng lo lắng, chính là người sẽ mỏi mệt mấy ngày, cái gì đều không muốn động, chỉ muốn đi ngủ." Cô chưa từng lấy cớ, cô cảm thấy dù là con trai hay con gái, đối với vấn đề sinh lý, biết sớm một chút cũng là một chuyện tốt.
Lâm Tam Quân không thể nào tin được Lâm Y Y, cậu cảm thấy có thể chị không muốn bọn họ lo lắng cho nên đang gạt họ.
Lâm Y Y từ ánh mắt hoài nghi của cậu thì biết cậu nghĩ gì, cô cũng không biết giải thích thế nào, sau đó nói với cậu: "Nếu em không tin chị, em có thể đi hỏi bác sĩ Lâm, bác sĩ Lâm em kiểu gì cũng sẽ tin đi?”
Lâm Tam Quân nghĩ nghĩ, gật đầu. Bác sĩ Lâm thật sự là cậu rất tin tưởng, Nạn đói trước đó, bác sĩ Lâm dạy bọn họ thảo dược, còn nói cho bọn họ củ khoai có thể ăn, cho nên Lâm Tam Quân rất tin tưởng bác sĩ Lâm.
Bác sĩ Lâm nằm không cũng trúng đạn còn không biết, Lâm Y Y tìm chuyện phiền toái cho ông ấy.
Nhà họ Lâm không có trưởng bối, Lâm Y Y và Tiêu Vũ mặc dù cùng thế hệ với mấy đứa em nhưng cũng là người lớn của bọn họ. Nhất là sau khi trồng rau hố bếp của Lâm Y Y nổi tiếng, mọi người đối với người có bản lĩnh có nhiều hơn một phần tôn trọng.
Cho nên Lâm Y Y làm người lớn của mấy đứa em, giữa trưa ngày đầu tháng giêng mời vợ chồng bác sĩ Lâm, vợ chồng đại đội trưởng, vợ chồng Dương Quế Lan đến nhà ăn cơm, bọn họ cũng không từ chối.
Người đều thực tế như thế, trước kia bọn họ giúp nhà họ Lâm một tay, là bởi vì bọn nhỏ đáng thương, hiện tại cùng nhà họ Lâm qua lại là bởi vì Lâm Y Y có tiền đồ, Tiêu Vũ có địa vị, đối với dạng người này, bọn họ đương nhiên sẽ qua lại thân thiết. Nhưng dù như thế, có thể ở lúc nhà họ Lâm khó khăn giúp một cái, cũng nói rõ tâm tư những người này ngay thẳng.
Lâm Y Y làm đầu bếp, trải qua một năm rưỡi luyện tập, mặc dù cô thường xuyên lười biếng, mua thực phẩm chín từ hệ thống thương thành, nhưng một năm rưỡi này, lúc tự mình làm đồ ăn cũng là thực sự tự mình ra tay, nhiều lần, trù nghệ tự nhiên mà có, cũng không cần trù nghệ tốt bao nhiêu, lúc làm đồ ăn sẽ không xem muối như đường, xem đường như muối là được. Sau bữa ăn, mọi người hàn huyên một hồi thì rời đi, Lâm Y Y giữ bác sĩ Lâm lại: "Bác sĩ Lâm, cháu muốn thỉnh giáo ngài một việc."
Bác sĩ Lâm còn tưởng rằng Lâm Y Y giữ ông lại có chuyện gì, hóa ra là hỏi chuyện, ông nói: “Chuyện gì?”
Lâm Y Y: "Bác sĩ Lâm, liên quan tới phương diện thú y, ngài biết xử lý không?”
Bác sĩ Lâm nói: 'Kỳ thật đứng ở góc độ bác sĩ, mặc kệ là người hay là động vật, rất nhiều bệnh trạng đều giống nhau, có thể xem như tương đương, nhưng cho dù như thế cũng không thể làm ẩu, Nhất Nhất, cháu muốn học thú y hay là?"
Lâm Y Y chặn lại nói: 'Không phải không phải, là heo nhà cháu, hai con heo con nhà cháu nuôi không tệ đúng không ạ?”
Bác sĩ Lâm nói: "Thật là không tệ, trong làng chúng ta cũng chỉ nhà cháu nuôi hai con heo, những gia đình khác đều không nuôi, nhưng có khi chờ đầu xuân, mọi người có thể sẽ nuôi, nhưng khi đó heo con chính là vấn đề. Nói không chừng mọi người còn hi vọng chờ heo con nhà cháu mang thai đó, hai con heo này là một đực một cái?"
Lâm Y Y nói: Hai con nhà cháu chính là một đực một cái, mọi người cũng đừng trông cậy vào bọn chúng sinh con non, hai con heo này cháu chuẩn bị thiến."
Bác sĩ Lâm giật nảy mình: "Đứa nhỏ này, lời này có thể nói?"
Lâm Y Y giải thích: "... Bác sĩ Lâm, ngài đừng suy nghĩ nhiều, đây là một loại phương pháp chăn heo. Ngài cũng biết mẹ cháu là từ bên ngoài chạy nạn tới, bởi vì không có người thân cho nên gả cho cha, ở đây lá rụng về cội. Nhưng khi còn bé, mẹ cháu từng đề cập, sớm mấy năm, ở quê bà, lúc chăn heo sẽ thiến heo rồi nuôi tiếp, như vậy có lợi cho heo trưởng thành có thể rất nặng, dễ nuôi hơn heo không thiến, lại có thể lớn hơn nhiều.
Mà heo không thiến, nuôi hết một năm, đến cuối năm mới có thể giết, còn rất khó nuôi đến 200 cân, đều là khoảng 160. Nhưng mẹ cháu kể, tại quê bà, heo thiến nuôi nửa năm là có thể xuất chuồng, chỉ là lúc kia bà còn nhỏ, cụ thể cũng không phải rất rõ ràng, cũng mặc kệ nói thế nào, nếu như đây là thật, loại phương pháp chăn heo này đáng giá chúng ta truyên xuống, cứ như vậy, về sau mọi người không sợ không có thịt ăn, cho nên cháu muốn thử xem."
Bạn cần đăng nhập để bình luận