Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 111 2500 đồng

Chương 111 2500 đồngChương 111 2500 đồng
Lâm Y Y nhìn thấy nửa sọt cỏ khô, không nhịn được cười ra tiếng: "Anh Vũ, anh đáng yêu quá.'
Tiêu Vũ: "... Không cho cười, không phải em muốn sao?" Anh luôn cảm giác mình thật giống làm sai chuyện gì, nhưng anh lại không biết cô muốn bao nhiêu cỏ khô cho nên cứ tìm nhiều một chút.
Lâm Y Y mím môi lắc đầu, nhưng nụ cười trên mặt, ý cười nơi đáy mắt sao cũng không giấu được. Cô cầm lấy một ít cỏ khô, những cỏ khô này đều khá mảnh nhỏ, cho dù da dẻ của trẻ con non nớt cũng sẽ không bị thương. Cô lấy cỏ khô bỏ vào trong tay bắt đầu vò, vô cùng tự nhiên thoải mái, chờ cỏ khô được vò thành một cục, cô nhét vào trong tay áo của quần áo rách rưới, ánh chừng trọng lượng một chút, cảm giác còn rất nhẹ, cho nên lại vò thêm một chút cỏ khô bỏ vào, cảm giác gần được rồi thì cô cũng may lại tay áo ở một đầu khác, sau đó cầm cái này đi ra ngoài."Ngũ Đệ, tiểu Thụy, chị dạy hai đứa chơi trò chơi."
Tiêu Thụy đã 3 tuổi, nói chuyện lưu loát hơn Lâm Ngũ Đệ 2 tuổi, cậu có chút ngại ngùng nhìn Lâm YY: Thim hai, đây là cái gì vậy ạ?”
Lâm Y Y nói: "Đây là một món đồ chơi, con và cậu Tiểu Ngũ cùng nhau chơi đùa, chơi như vây, con ném cho cậu, cậu ném cho con. . . Lâm Y Y dẫn hai đứa trẻ, dạy bọn họ chơi thế nào. Ở thời đại không hề có món đồ chơi nào cả, cho dù chỉ là một quả cầu làm bằng cỏ khô thôi thì bọn chúng cũng rất vui vẻ, cũng yêu thích không thôi.
Cuối cùng Tiêu Vũ đã rõ ràng trước đây cô nói quả cầu là có ý gì, dùng cây mây bện thành quả cầu, sau đó dùng vải bố quấn lại, thật sự chơi rất vui. Tiêu Vũ nhìn cô gái nhỏ kiên trì lại dịu dàng, hiện tại cô là vợ anh, sau này sẽ là mẹ của con anh. Sau này cô cũng sẽ ôn nhu dạy bảo con của bọn họ như vậy. Nhìn Lâm Y Y, ánh mắt Tiêu Vũ càng ngày càng dịu dàng.
Bà nội Tiêu cười ha ha: "Vẫn là Nhất Nhất thông minh, món đồ chơi này chơi vui, để tiểu Thụy và Tiểu Ngũ cùng nhau chơi đùa." Hai đứa trẻ tuổi tác xấp xỉ, vừa vặn có thể chơi cùng nhau.
Lâm Y Y cười cười. Thấy bọn nhỏ đang chơi đùa, lại có bà nội Tiêu nhìn nên cô trở về phòng.
Ngày hôm nay còn chưa thu dọn đồ vật mua được, quấn ngực và áo lót cũng phải giặt một chút.
Cô lấy ra túi vải, lấy đồ vật bên trong ra, ngoại trừ áo lót và quấn ngực thì còn có xà phòng, kẹo sữa thỏ trắng. Cô đem kẹo sữa bỏ vào trong ngăn kéo, đặt quần áo và xà phòng vào trong chậu rửa mặt. Sau đó lấy số tiền còn lại ra.
Lúc trước cô có 46 đồng, 6 đồng cho Lâm Đại Quân, mua trang giấy, mực nước, bút máy dùng hết 15 đồng, còn sót lại 25 đồng, cắt tóc thì không tốn tiên bởi vì họ thu lại tóc trừ tiên. Tiên nhuận bút có 8 đồng, mua nửa cân kẹo sữa, còn sót lại 7 đông, thêm vào 25 đồng vậy là có 32 đồng. Tiếp theo còn có tiền mà Tiêu Vũ cho, cô đếm đếm, có tám mươi đồng.
Tiêu Vũ nhìn cô đang đếm tiền thì tiện tay đóng cửa lại, sau đó mở tủ của mình ra, trong phòng của anh vốn có một cái tủ, để đồ vật của anh bên trong, sau đó mang vào thêm tủ đồ cưới của Lâm Y Y, đặt ở bên cạnh tủ của anh, vừa vặn có hai cái tủ cho mỗi người dùng. Có điều Lâm Y Y còn chưa từng xem qua tủ của anh, hiện tại thấy anh mở ra, cô hiếu kỳ nhìn.
Lâm Y Y: "Oa, quần áo được xếp thật chỉnh tê." Loại chỉnh tê này rất có kiểu cách, cũng chỉ có quân nhân mới có thể xếp thành. Học sinh ở hiện đại cơ bản đều được huấn luyện quân sự, khi đó sẽ được dạy cho cách xếp chăn, thế nhưng Lâm YY không thể xếp ra loại này, quá đẹp de, chỉ cần nhìn thấy một chút cũng khiến cho người ta cảm thấy một cảm giác. .. vô cùng sạch sẽ, vô cùng thoải mái, lại như nhất kiến chung tình.
Tiêu Vũ không lên tiếng, anh từ bên trong lấy ra một cái bao, sau đó lấy ra một quyển sổ tiết kiệm: "Cho em, tiền của nhà chúng ta." Cái nhà này, không phải nhà họ Tiêu, mà là gia đình nhỏ của bọn họ.
Lâm Y Y cũng không khách khí, tiếp nhận xong thì nhìn vào bên trong, lại thấy có đến 2500 đồng, cô cảm giác mình ôm được bắp đùi: "Thật nhiều." Thập kỷ 60 có thể tích góp được 2500 đồng, đây là người đàn ông thân tiên nào vậy chứ? Đặc biệt là người đàn ông này mới 22 tuổi, mới tốt nghiệp đại học thôi.
Tiêu Vũ nói: "Trước năm 18 tuổi anh không có tiền dư, 18 tuổi tốt nghiệp đại học, tiến vào bộ đội, không phải là kiểu lính mới, mà chính là bộ đội đặc chủng, cũng chấp hành nhiệm vụ đặc thù. Khi ở bộ đội, tiền lương đều giao cho mẹ, cha mẹ anh chăm lo cho cả nhà cũng không dễ dàng." Hoặc là nói, ở nông thôn, bên trong hoàn cảnh như vậy, Tiêu Đại Cường và Tần Hương Cúc căn bản là không có cách nào kiếm tiên. Chỉ nói đến ba gian phòng gạch xanh của nhà họ Tiêu thôi, mặc dù nói dùng tiên do Tiêu Vũ gửi về và tiên của bọn họ góp vào, nhưng bọn họ có thể tích góp bao nhiêu? Phần lớn đều là do Tiêu Vũ gửi vê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận