Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 167 Chia nhà 1

Chương 167 Chia nhà 1Chương 167 Chia nhà 1
Tiêu Vũ không nhìn bất kì ai, đi đến bên người Lâm Y Y, anh dắt tay Lâm Y Y: "Không có lý do gì khiến con buông bỏ hôn nhân của mình vì người khác buông tha, cho dù là anh cả cũng không được. Nếu vợ con và vợ anh ta không ở chung được, nguyên nhân vẫn ở trên người vợ anh ta, như vậy càng không có khả năng để con tới gánh vác trách nhiệm này, mà Tiểu Thụy và Tiểu Châu còn nhỏ, không thể nào mất mẹ, cho nên không có khả năng ly hôn, vậy ở riêng." Nói rồi, Tiêu Vũ nhìn về phía bà nội Tiêu/'Bà nội, bà nói đi?"
Bà nội Tiêu thở dài, bà không có thất vọng, thật ra bà biết, đây là kết quả cuối cùng. Vốn bà nói ly hôn, cũng chỉ là dọa Tề Cần Thái, vì cháu cố trai và cháu cố gái, làm sao có thể bảo bọn họ ly hôn? Vốn nghĩ đến cấm Tề Cần Thái đi thị trấn, trong lúc đó chị ta và Lâm Y Y sẽ tránh xung đột, nhưng nào biết rằng, một người phụ nữ có chồng đang ở nông thôn, còn có thể gây chuyện với Lâm Y Y người ta ở thị trấn.
Bà đương nhiên không có khả năng bảo cháu trai lớn ly hôn, vốn cũng muốn khiến Lâm Y Y mềm lòng, nhưng hai cháu trai đều đến đây, cũng nói như vậy, bà biết chuyện này đã định rồi.
Nhưng bà nghĩ mãi không hiểu, vì sao vợ thằng cả không biết điều như vậy, bây giờ tương lai của thằng hai tốt đẹp, vì sao chị ta cứ gây khó dễ vợ thằng hai chứ?
Tiêu Vũ nói: "Bà nội yên tâm, cháu và anh cả từ đầu đến cuối là anh em ruột, ở riêng cũng không phải cắt đứt ruột rà, tương lai anh cả có cần cháu giúp đỡ chỗ nào, trong phạm vi năng lực, cháu sẽ hỗ trợ." Tiếu Vũ bỏ thêm câu trong phạm vi năng lực, sau đó nhìn về phía Tiêu Tân,'ÐĐương nhiên em ba cũng giống vậy, chúng ta đều là anh em."
Ông nội Tiêu: "Ở riêng đi."
Bà nội Tiêu: "Vậy ở riêng đi." Nếu không ở riêng, khiến trái tim vợ thằng hai nguội lạnh, thằng hai cũng cách bọn họ càng xa, vả lại chuyện này vốn cũng không phải lỗi của vợ thằng hai.
Thậm chí vợ thằng hai đối xử với những người này cũng tốt lắm,'Hương Cúc, mấy năm nay đều là con lo liệu việc nhà, hết thảy trong nhà đều là con phụ trách, con lấy đồ ra đây, ở riêng SIẾ
Tần Hương Cúc nói: "Ai, thật ra trong nhà cũng không có gì hay mà chia, đồ vật trông được thì ngay tại đây, thứ duy nhất phải chia chính là tiền. Tiên lần trước lúc chuẩn bị mua lương thực, các con cũng biết, tổng cộng còn 600,100 ở trong tay mẹ, còn lại 500 giao cho thằng hai đi mua lương thực, các con nói đi, nên chia thế nào?”
Tiêu Vũ: "Cái gì con cũng không cần, căn nhà chúng con ở hiện nay giữ lại cho con là được, còn lại chia cho anh cả và em ba đi."
Tần Hương Cúc: "Vậy trước mắt cứ chia theo như vậy, nếu mọi người đều ở nhà riêng, tính bản thân, còn lại đồ đạc nhỏ, ví dụ như cái cuốc, dao phay linh tinh, đều dùng chung, tính là của công. Thật ra ngoại trừ nhà cửa, chính là tiền và lương thực, tiên còn có 100 đồng, phân theo bốn nhà, cha mẹ một phần, con và Đại Cường một phần, nhà thằng cả một phần, nhà thằng ba một phần, mỗi hộ 25 đồng tiền. Sau đó chính là lương thực, lương thực trong nhà lẻ te không nói, cũng chỉ hơn mười cân, lớn thì còn có 500 cân, phân theo 9 người, Tiểu Thụy và Tiểu Châu tính là một người lớn, mỗi người 55 cân, các con không có ý kiến gì chứ?"
Mọi người đương nhiên không có ý kiến.
Tê Cần Thái: "Vậy 500 đồng tiền của chú hai bên kia thì sao?" Dứt khoát đều ở riêng, Tê Cần Thái nói rõ hết một lân. Đã làm mích lòng nhau thì lúc chia lại tìm cơ hội đắc tội có sao đâu?
Tiêu Vũ: "Chỗ tôi còn 500 đồng với lương thực chưa bán, vậy đưa tiền cho mọi người."
Tiêu Tân: "Không không không, em không cần tiền, em cần lương thực, anh hai, anh giúp em mua lương thực đi."
Tiêu Võ nói: "Bọn anh cũng muốn lương thực."
Tiêu Vũ: "Vẫn nên đưa tiền đi, tránh cho chị dâu cả lo lắng em tham tiền, hoặc là nâng giá lương thực." Nói xong, anh lấy ra 500 đồng tiền, trọn năm mươi tờ mười đồng.
Tiếu Vũ nói vậy, là hạ mặt mũi Tề Cần Thái dữ dội. Nhưng người nói chuyện là Tiêu Vũ, người nhà họ Tiêu không ai dám lên tiếng. 500 đồng tiền, cuối cùng mỗi người chia 55 đồng.
Tiêu Vũ: "Nhà cửa, lương thực và tiền đều chưa xong rồi, như vậy bàn đến vấn đề chăm sóc người già.'
Dựa theo tập quán, người già đều đi theo nhà anh cả, đương nhiên, cũng không có dựa theo điều này, mà là phổ biến đều như vậy, nhưng bà nội Tiêu không muốn thế.
Bà nội Tiêu nói: "Lúc ông bà còn sống, không đi theo nhà nào cả, tự ông bà ăn của mình, tuy rằng bà và ông nội các cháu đã già, nhưng vợ chồng Đại Cường còn trẻ, bốn người chúng ta ở cùng nhau, chờ mai sau ông bà đi rồi, nhà của ông bà đưa cho nhà thằng cả, sau này nhà của vợ chồng Đại Cường cho nhà thằng ba. Tiểu Ngư Nhi bên kia, điêu kiện của các cháu tốt, thôi chịu thiệt một chút." Bà nội Tiêu cũng không phải là đồ ngốc, nếu bọn họ đi theo nhà thằng cả, vợ thằng hai chắc chắn rời xa bọn họ, chỉ có tách bọn họ và nhà thằng cả ra, vợ thằng hai mới có thể khiêm nhường với bọn họ. Nếu đều ở riêng, bà nội Tiêu cũng muốn lo lắng tương lai vì bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận