Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 69 Như vậy em sẽ không mệt mỏi nữa

Chương 69 Như vậy em sẽ không mệt mỏi nữaChương 69 Như vậy em sẽ không mệt mỏi nữa
Lâm Y Y lại nói: "Nếu là lúc trước, chị còn có thể bán máu kiếm tiền cho các em đi học, nhưng bây giờ... Bán máu là phạm pháp.
Lâm Đại Quân: "Chị, chị cũng không cần đi bán bán." Cậu ta cũng không muốn chị phạm pháp, cả nhà bọn họ đều phải ăn nòng súng.
Lâm Y Y: "Chị không đi, chị cũng sợ. Thế nhưng, các em đi học làm sao bây giờ?"
Ba anh em nhà họ Lâm tiếp tục im lặng.
Lâm Y Y: "Chị còn có một ý tưởng, Đại Quân, Tam Quân, Tứ Quân, các em đều nghe thử xem.
Đại Quân mới 13 tuổi, đến trường sớm, qua vài năm lại đi học cấp hai cũng không sao cả, Tam Quân đã lớp hai, Tứ Quân còn chưa đến trường, cho nên chị nghĩ, mấy ngày nữa đến trạm phế phẩm ở thị trấn tìm một vài cuốn sách giáo khoa ve, chúng ta giữ tiên đi học trước, Đại Quân có thể chuẩn bị bài học của sách giáo khoa cấp hai, như vậy đợi mai sau đến trường, cái gì Đại Quân cũng biết, thây cô và bạn học còn tưởng rằng Đại Quân là thiên tài, chắc chắn hâm mộ.
Mà tri thức tiểu học của Tam Quân và Tứ Quân do Đại Quân dạy, khi chúng ta đi học, học phí một học kỳ học tiểu học cần một đồng tiền, Đại Quân không phải thầy giáo, đương nhiên không cần thu một đồng tiền học phí, nhưng Đại Quân dạy học cũng sẽ làm phiên em ấy tự chuẩn bị kiến thức, cho nên Tam Quân và Tứ Quân giao 5 hào tiền học phí cho Đại Quân, cứ như vậy, chờ thêm vài năm, Tam Quân và Tứ Quân có tiền, lúc đi đến trường, cũng không cần bắt đầu học từ đầu, có thể trực tiếp nhảy đến lớp bốn, lớp năm, đối với Tam Quân và Tứ Quân mà nói, học phí cũng giảm đi không ít, bớt tiền chẳng khác nào kiếm tiền, mà đối với Đại Quân, cũng có thể kiếm thêm mấy đồng tiền, các em cảm thấy thế nào?"
Ba anh em thoáng nhìn nhau, Lâm Đại Quân không có ý kiến. Dưới tình huống không có tiền đi học, dạy các em học còn có thể kiếm tiền, vậy có cái gì đâu? Buôn bán lời tiền cậu ta có thể giữ lại để học sơ trung nữa. Cho nên Lâm Đại Quân nói với Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân: "Tam Quân, em còn phải học ba năm, lớp ba, lớp bốn, lớp năm, học phí tới tận 3 đồng, nếu anh dạy em, học phí lập tức giảm đi một nửa. Tứ Quân, em cũng vậy, muốn kiếm điểm công cũng không dễ dàng, có thể giảm một nửa cũng tốt rồi."
Ở trong truyện gốc, mấy em trai nhà họ Lâm đều tốt nghiệp cấp ba, làm công nhân, chứng tỏ rằng thành tích học tập của mấy anh em nhà họ Lâm rất tốt, cho nên để Lâm Đại Quân dạy Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân, Lâm Y Y không lo lắng, không phải vẫn còn có mình trông nom sao? Hơn nữa, chắc chắn Lâm Đại Quân sẽ nguyện ý dạy, dù sao cậu ta có thể kiếm được tiền, chỉ cần liên quan đến lợi ích của mình, mấy anh em nhà họ Lâm đều sẽ lo lắng.
Cho nên không quá lâu, Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân cũng đồng ý rồi. Đối với Lâm Tứ Quân mà nói, đây là câu còn không được, vốn cậu ta đang nghĩ mình không thể đi học, giờ đột nhiên chị cả bảo anh cả dạy, cậu ta có thể không vui sao? Chẳng qua: "Chị, hiện tại em không có tiền." Lâm Y Y: "Không có tiền có thể nợ trước, Đại Quân, nợ trước không sao chứ?"
Lâm Đại Quân: "Không thành vấn đề." Làm anh cả, cậu ta không sợ Lâm Tam Quân và Lâm Tứ Quân không đưa.
Lâm Y Y có thể thuyết phục bọn họ nhanh như vậy, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, anh em nhà họ Lâm rất coi trọng việc đi học, nội dung trong truyện gốc cũng không có nói vì sao anh em nhà họ Lâm rất coi trọng việc học, Lâm Y Y cũng không có hứng thú biết, ít nhất hiện giờ vì đi học, bọn họ có thể ở chung hòa bình, vậy không thể tốt hơn.
Nhà họ Lâm có sách giáo khoa tiểu học, lúc trước khi đi học, Lâm Y Y và Lâm Đại Quân, Lâm Nhị Quân xài chung một bộ, chờ Lâm Tam Quân đi học, bộ sách giáo khoa tiểu học này liền cho Lâm Tam Quân, nhưng bây giờ, sách giáo khoa tiểu học lớp một, lớp hai cho Lâm Tứ Quân, sách rất cũ, có vài chỗ hư hại nghiêm trọng, nhưng khi Lâm Tứ Quân cầm sách, khá kích động, hai mắt cậu ta đều đỏ. Cậu ta thật không ngờ cha mẹ qua đời rồi, cậu ta vẫn có thể tiếp tục đi học, đây là điều cậu ta chưa từng nghĩ tới. Lâm Tứ Quân yên lặng lau đôi mắt một phen, sau đó nói với Lâm Đại Quân và Lâm Y Y: "Chị, anh cả, cảm ơn hai người." Nếu không có chị và anh cả, chắc chắn cậu ta không thể đi học. Nghĩ tư lợi một chút, Lâm Tứ Quân biết, anh cả nguyện ý dạy bọn họ đọc sách, càng vì lời nói của chị, thậm chí là bởi vì liên quan đến năm mao tiền, cho nên người cậu ta càng thêm biết ơn chính là chị.
Lâm Tam Quân cũng nhìn thấy sách tiểu học lớp ba, trâm mặc.
Lâm Đại Quân thì tính toán xem mình có thể kiếm bao nhiêu tiền.
Ngày hôm sau.
Hôm nay Tiêu Vũ và Lâm Y Y đi thị trấn lấy quân áo mới may, cho nên đã tới từ rất sớm.
Lâm Y Y dặn dò các em trai vài tiếng, liền mang Lâm Ngũ Đệ đi. Tuy rằng nói bên đó tôm hùm gần như không có, nhưng có lẽ vận may tốt còn có thể câu được mấy con, cho nên anh em nhà họ Lâm đương nhiên tiếp tục.
“Anh Tiêu Vũ.' Lâm Y Y ôm Lâm Ngũ Đệ, vác gùi.
Lâm Ngũ Đệ vẫn nhận ra Tiêu Vũ, nhìn thấy anh, cậu giấy giụa suy nghĩ đòi Tiêu Vũ bế cậu: "Ôm... Anh ôm..."
Tiêu Vũ ôm cậu lên ghế nhỏ cố định ở thanh ngang phía trước xe đạp, bởi vì là ghế nhỏ, phía sau lưng có thể dựa vào, cho nên thằng nhóc kia cho dù làm ầm ï cũng sẽ không ngã xuống.
Lâm Y Y: "Anh Tiêu Vũ, cách này của anh thật tốt."
Tiêu Vũ: "Ừ... Như vậy em sẽ không mệt mỏi nữa."
Lâm Y Y mỉm cười ngọt ngào với anh: "Cám ơn anh Tiêu Vũ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận