Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 602 Sơ Tam

Chương 602 Sơ TamChương 602 Sơ Tam
Lâm Trân nghe Lâm Y Y nói như vậy, trong lòng thở dài một hơi, ở nhà họ Lâm, sinh con trai hay con gái chỉ cân cô cả này không để ý, mấy đứa em trai của nhà họ Lâm cũng sẽ không phản đối. Lâm Trân suy nghĩ một chút rồi nói: "Chị cả, chị đặt tên cho cháu gái đi." Tên là do cô cả đặt, sau này cô cả có thấy đứa nhỏ cũng có thể yêu thương thêm. Không thể không nói, Lâm Trân cũng coi như là bà mẹ biết tranh thủ lợi ích cho con gái của mình.
Lâm Y Y nói: "Như vậy sao được, vẫn là các người tự lấy thì hơn."
Lâm Đại Quân: "Chị cả cứ lấy đi, trong nhà thành tích của chị là tốt nhất, văn chương cũng tốt nhất."
Nói thật tình một câu thì thành tích thi cử của Lâm Y Y vẫn chưa bằng Lâm Đại Quân đâu.
Chẳng qua, Lâm Đại Quân là người không quan trọng chuyện con trai con gái, dĩ nhiên không quan tâm tên con là do ai đặt. Đối với Lâm Trân mà nói, cô ta đưa ra đề nghị Lâm Y Y đặt tên dĩ nhiên cũng không thèm để ý.
Vợ chồng của đội trưởng Lâm nghe vậy, đây là chuyện của nhà họ Lâm, dù bọn họ là người thân nhưng có vài việc không thể can dự vào.
Lâm Y Y nói: "Vậy để chị nghĩ một chút... Không thì kêu là Niệm Niệm đi, Lâm Niệm Niệm, thế nào?' Thời đại này, tên người lấy có hơi cẩu thả, nhưng đã đến những năm tám mươi rồi, trên cơ bản tên của các cô gái nhỏ đều là dùng từ lấy, Tinh Tinh, Linh Linh gì đó. Lâm Y Y cảm thấy tên Niệm Niệm này không tệ, rất thích hợp với tên của cô gái vào thời đại này. Chỉ cân vượt qua vài năm nữa, cô gái nhỏ đi học thì tên cũng dễ nghe một chút.
Lâm Trân: "Niệm Niệm rất tốt, cứ gọi là Lâm Niệm Niệm, giống như chị cả đều là tên có hai chữ cả."
Lâm Y Y: "Vậy em lấy nhũ danh cho bé chưa?”
Lâm Trân cười một tiếng: "Em nghĩ kỹ rồi, cứ gọi là Sơ Tam."
Lâm Y Y: “Sơ Tam? Sinh vào tháng mười à?”
Lâm Trân: "Cũng không phải, nhũ danh của Tiểu Thập có liên quan tới Tiểu Thập Nhất, Thập Nhất, Sơ Tam, cứ gọi là Thập Nhất, Tiểu Thập là em gái đi theo anh trai đấy. Tháng giêng cũng là tháng đầu, cứ gọi là Sơ Tam đi."
Lâm Đại Quân nói: "Sơ Tam hay lắm, tên em gái là đi theo anh trai."
Lâm Y Y lại cảm khái một lần nữa, mình vì Lâm Đại Quân chọn lựa cuộc hôn nhân này thật là tốt. Người đàn ông trí thông minh không đủ như vậy thì cứ dùng trí thông minh của phụ nữ góp vào, hiển nhiên trí thông minh của Lâm Đại Quân không đủ nhưng có Lâm Trân thông minh là đủ rồi.
Lâm Y Y ôm Sơ Tam, sau đó buông cô bé xuống. Vợ đại đội trưởng nói cháu gái sẽ giống cô đây cũng là một lời nói cho có. Bởi vì cô thật sự không hề nhìn ra Sơ Tam giống cô ở điểm nào cả.
Vợ đại đội trưởng và Lâm Trân nhìn thấy Lâm Y Y không chê Sơ Tam, bọn họ cũng yên tâm.
Vợ đại đội trưởng: "Nhất Nhất à, không phải trước kia cháu nói muốn bàn việc hôn sự cho Tứ Quân sao? Tốt nhất là nhân khẩu trong nhà ít, cô gái thì tính cách cũng phải hơi mạnh hơn, có người nhà như vậy thì nhà mẹ đẻ thím cũng có một chút quen biết."
Lâm Y Y nói: "Nhanh nói với cháu một chút đi.'
Vợ đại đội trưởng: "Cô gái này thì cha đã qua đời, ông nội của cô ấy cùng dòng họ với ông nội của thím, sau khi cha cô ấy qua đời, mẹ cô ấy mẹ góa nuôi lớn anh cô ấy và cô ấy, nhưng anh của cô ấy vài năm trước đã mất luôn rồi. Lúc nạn đói tới, cậu ấy lên núi tìm thức ăn đụng phải thú dữ, bị cắn sống mà chết, sau đó dã thú bị đuổi chạy mất nhưng người thì không cứu lại được."
Lâm YY: "Trái lại trong nhà hơi đáng thương.
Vợ đại đội trưởng nói: "Còn không phải à. Chẳng qua trong nhà cô ấy nghèo quá, nhưng cô bé vẫn được tới trường học tiểu học, bởi vì chỉ là một đứa con gái nên cô em dâu kia của thím mới cắn răng cho con mình đi học. Bây giờ thân thể của em dâu tôi không được tốt lắm, xem bệnh cần rất nhiều tiền, chẳng qua người nhà con bé không có tiền, cho nên cô gái kia có ý tứ là muốn một chút tiền để lo cho mẹ già con bé xem bệnh. Nói tới đây thì trong nhà chỉ có hai mẹ con thôi, cũng không có người thân nào cản trở, cho nên thím nghĩ tới hỏi con một chút."
Lâm Y Y: "Mặc dù trong nhà họ đáng thương quá nhưng lại không thích hợp lắm." Mẹ già ngã bệnh, nếu như uống thuốc thời gian dài, vậy tiền thuốc men này cần con rể lo tới, cô không muốn tìm chỗ để Lâm Tứ Quân phải gánh vác thêm. Dù cô gái kia là cô nhi thì cô cũng không ngại, nhưng phải gánh vác thêm trong nhà nữa thì chuyện này không được.
Nói tới đây, nếu như sau này họ kết hôn, mẹ vợ ngã bệnh, làm con gái duy nhất cô gái kia cũng không phản đối xem bệnh cho mẹ vợ mình, đây cũng là trách nhiệm nên làm. Thế nhưng trước đó, biết người trong nhà cô gái kia có bệnh, Lâm Y Y cũng không đồng ý thân thiết với nhau, nói khó nghe là dù cô gái kia hiếu thuận, nhưng theo Lâm Y Y mà nói, người ta không phải là tìm một túi tiên để xem bệnh sao? Cho nên cô không muốn Lâm Tứ Quân tìm người nhà như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận